"Hai đứa đang gì ? Cận Xuyên, lúc nãy, thấy từ xa , em cứ véo, búng như , thương hoa tiếc ngọc ? Trán Tiểu Ý đỏ lên hết kìa."
Chu Cận Xuyên , chằm chằm trán Tô Ý: "Đâu , em căn bản dùng sức…"
Từ khi Lâm Hạo Nam là vợ của , Chu Cận Xuyên cảm thấy thấp kém hơn một bậc.
DTV
Nhìn thấy lời bịa đặt trắng trợn như , cũng đành chịu thua: "Bọn em chỉ đùa giỡn thôi, sẽ như nữam."
Nói xong, Lâm Hạo Nam, hỏi: " , hai, quà sinh nhật của dành cho Tiểu Ý ?"
Nhắc đến chuyện , Lâm Hạo Nam cảm thấy ngại ngùng: "Cái đó...
Chẳng tối qua mới về đến nhà ? Không thời gian mua, là như , tối nay đưa Tiểu Ý ngoài, em mua gì thì mua!"
Chu Cận Xuyên cố tình trêu chọc Lâm Hạo Nam, nào ngờ mở miệng "cướp" .
Vì chút do dự từ chối Tô Ý: "Không , tối nay bọn em hẹn , hẹn từ ."
Lâm Hạo Nam nghi ngờ hai : "Vậy thì đổi ngày khác , hai đứa ngày nào cũng gặp , chuyện gì mà nhất định gặp tối nay chứ?"
Chu Cận Xuyên : "Phải chứ, là hẹn mà."
Lâm Hạo Nam thấy chịu nhường thì Tô Ý: "Em gái, thằng nhóc đang lừa chứ? Hai đứa thật sự hẹn ?"
Tô Ý thấy vẻ mặt lo lắng của Chu Cận Xuyên, chắc chắn chuyện quan trọng, lên tiếng trả lời: "Vâng, Cận Xuyên đúng đấy."
"Anh hai, bây giờ em cũng thiếu gì, chuyện mua quà, đợi rảnh hãy ."
Lâm Hạo Nam , lắc đầu: "Không , quà sinh nhật nhất định mua."
Chu Cận Xuyên thấy ý tứ, nhắc nhở nữa: "Vậy thì ngày mai , ngày mai, em tuyệt đối tranh với , dù cũng từ nơi khác về, em và Tiểu Ý sợ mệt, hôm nay nghỉ ngơi cho khỏe ."
Lâm Hạo Nam thấy hai đều như , cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
Tuy ngoài mặt Chu Cận Xuyên tỏ bình tĩnh, nhưng trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-420.html.]
Anh nghĩ cuối cùng thì những gì chuẩn cũng phá hỏng.
Sau khi tiệc trưa kết thúc, khách khứa cũng lượt về.
Chu Cận Xuyên đợi đến cuối cùng, chính là đưa Tô Ý về nhà.
Cũng để tránh cho việc xảy sự cố dọc đường.
Nào ngờ lúc Tô Ý thu dọn đồ đạc xong, định theo thì Tô Nhân giữ .
"Cận Xuyên, cháu về , dì Tiểu Ý ở nhà cũ với dì thêm một đêm nữa."
Nụ mặt Chu Cận Xuyên dần biến mất: "Dì Tô, hai còn việc ?"
Tô Nhân gật đầu, Tô Ý: "Dì chuẩn một món quà sinh nhật đặc biệt cho Tiểu Ý, đợi đến tối mới tặng con bé ."
Chu Cận Xuyên cam lòng: "Về nhà bên thể tặng ?"
Tô Nhân nhịn : "Đứa nhỏ , dì thể mang món quà đó , cháu việc tìm Tiểu Ý ?"
Chu Cận Xuyên do dự một lúc, cuối cùng đành Tô Ý bằng ánh mắt cầu cứu.
Tô Ý cũng khó xử.
Hôm nay, cô trải qua nhiều chuyện như , lẽ bà cô ở để bầu bạn với bà .
Cô thăm dò hỏi Chu Cận Xuyên: "Hay là, ngày mai em đến tìm ?"
Chu Cận Xuyên trong mắt lóe lên tia bất lực và ấm ức, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý, ai bảo là vợ "cướp" chứ.
"Được, ngày mai khi xong việc, em gọi điện thoại cho , đến đón em."
Nói xong, Chu Cận Xuyên mới lưu luyến rời .
Triệu Lam thấy dáng vẻ luyến tiếc như , nhịn trêu chọc: "Hay là tối nay con ở đây ngủ luôn ?"
Chu Cận Xuyên gượng gạo: "Như lắm ạ?"