Sau khi ăn cơm xong, trời cũng tối, hai nghỉ ngơi đủ , chuẩn về nhà.
Lúc xe đến đầu ngõ, Chu Cận Xuyên bảo tài xế dừng xe: "Xuống xe ở đây là uđược ."
Tô Ý chút khó hiểu: "Sao đến tận cửa?"
Chu Cận Xuyên đầy ẩn ý: "Sợ hai em thấy, chúng lén lút về nhà."
Nói xong, kéo Tô Ý lén lút trở về nhà.
Về đến sân, Chu Cận Xuyên đưa Tô Ý đến chỗ chiếc bàn đá trong sân: "Em đợi một lát, sẽ ngay."
Nói xong, chạy về phòng ngủ mà hai từng ở.
Tô Ý thấy dáng vẻ lén lút của thì đoán gì.
Trước đây hai xem phim phương Tây, khi thấy cảnh cầu hôn trong phim, cô từng buột miệng cảm thán vài câu.
Chắc chắn nhớ kỹ trong lòng nên mới tạo bất ngờ cho cô?
Nghĩ đến đây, Tô Ý khỏi hồi hộp.
May mà Chu Cận Xuyên nhanh chóng chuẩn xong.
Tô Ý đến cửa phòng thấy trán lấm tấm mồ hôi, mặt cũng lộ rõ vẻ căng thẳng.
Nhìn thấy lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, Tô Ý cũng hồi hộp nuốt nước bọt.
Lúc kéo phòng, cô cúi đầu , lúc mới phát hiện trong phòng lung linh ánh nến.
Ban đầu, Tô Ý còn hồi hộp nhưng thấy những ngọn nến màu đỏ rực, kiểu dáng Trung Tây kết hợp, cô nhịn bật .
Chu Cận Xuyên vất vả lắm mới lấy tinh thần, thấy cô , quên hết những lời thoại thuộc lòng.
Hai , hẹn mà cùng bật .
Cười xong, Chu Cận Xuyên mới ho khan một tiếng, giải thích: "Xin em, chuẩn gấp gáp, ban đầu định tối qua đưa em đến đây, kết quả dì Tô "cướp" mất, cánh hoa chuẩn , vì trời nóng nên cũng héo hết ."
"Sau đó, đưa em đến nhà hàng Tây, nhưng sợ em ngại nên mới đưa em về nhà."
Tô Ý , hiểu quả nhiên là cô đoán đúng, cô khẽ: "Thật , em thấy chỉ cần hai chúng , như là đủ ."
Chu Cận Xuyên thấy cô thật sự để bụng, vẻ căng thẳng mặt dần dần biến mất, đó là niềm vui sướng.
Ánh mắt cô càng thêm thâm tình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-428.html.]
Chỉ thấy căng thẳng đưa tay túi quần, lấy một chiếc hộp nhỏ tinh xảo.
"Đồng chí Tô Ý, chúng kết hôn !"
Lúc Chu Cận Xuyên nghiêm túc tỏ tình, Tô Ý cũng chân thành .
Nghe thấy "chúng kết hôn ”.
Cô vẫn chằm chằm, chờ đợi câu tiếp theo của .
Sau đó, còn đó nữa?
Tô Ý chớp chớp đôi mắt to tròn, long lanh: "Hết ?"
Chu Cận Xuyên gượng gạo: "Ban đầu chuẩn nhiều lời với em, nhưng bây giờ đầu óc trống rỗng, hơn nữa những lời đó sến súa quá, sợ sẽ dọa em sợ."
Tô Ý nhịn cúi đầu , đó ngẩng đầu lên : "Em , cứ đại vài câu cho em thử xem."
Chu Cận Xuyên rõ ràng là căng thẳng, hắng giọng: "Hãy gả cho , hứa sẽ luôn yêu thương em, cả đời sẽ đối xử với em, sẽ cố gắng trở thành một chồng , còn nhớ nữa, sẽ từ từ cho em ."
Tô Ý bật : "Quả nhiên là sến súa, học ở ?"
Chu Cận Xuyên thấy cô , hồi hộp hỏi: "Vậy là em đồng ý ?"
Tô Ý ngừng , bằng ánh mắt kiên định gật đầu: "Vâng, đồng chí Chu, em vui khi vợ , bây giờ thể đeo nhẫn cho em ."
DTV
Chu Cận Xuyên , vui mừng lấy chiếc nhẫn khỏi hộp.
Chỉ là lẽ vì quá vui mừng nên tay run.
Tô Ý cũng lấy chiếc nhẫn nam , nhẹ nhàng nắm lấy tay từ từ đeo ngón áp út bàn tay trái của .
Sau khi đeo nhẫn cho xong, hai , hẹn mà cùng đỏ mắt.
Chu Cận Xuyên cúi , vui mừng bế cô lên.
Bỗng nhiên nhấc bổng lên, Tô Ý giật theo bản năng kêu lên; "Anh nhẹ nhàng thôi."
Giây tiếp theo, môi cô hôn lấy.
Một lúc , Chu Cận Xuyên mới buông cô : "Suỵt, cẩn thận tai vách mạch rừng."
Tô Ý hiểu ý, vội vàng gật đầu.
Tiếp theo, hôn lên môi cô.
Vì quá vui mừng nên nụ hôn chút mạnh bạo, bá đạo hơn ngày thường..