Tô Ý quan tâm đến , trực tiếp ngang qua , nhưng ngay lập tức dừng .
"Ông Mặc, ông đến đây?"
DTV
Tô Ý ngờ gặp ông Mặc trong tiệm cơm, một thời gian dài tin tức của ông .
Nghe Chu Cận Xuyên , ông miền Nam, ngờ trở về thành phố Bắc Kinh, ông ăn cơm vô tình tiệm cơm của cô ?
Ông Mặc Tô Ý, giải thích: “Trước đó vẫn luôn việc ở miền Nam, tháng mới điều chuyển về dạy ở trường Thanh Bắc, hôm nay mới bên ngoài trường một tiệm cơm Tứ Xuyên, nên định đến ăn thử, ngờ là do cô mở."
Tô Ý kích động gật đầu: “Mới khai trương bốn ngày, cũng ngờ gặp ông ở đây, vui quá gì."
Ông Mặc cũng lớn: “ cũng ngờ, cô chỉ nấu ăn giỏi, mà toán học cũng như ?"
Tô Ý ngẩn một chút, ngờ việc ông Mặc thấy.
Cô ngượng ngùng giải thích: “Thực học hết cấp ba, chỉ là lúc ở nông thôn, thích các thanh niên trí thức giải thích những thứ , học lén một chút."
Nói xong, cô vội vàng tìm chỗ cho ông Mặc.
Sau khi ông Mặc xuống, dường như vẫn còn sốc bởi sự việc , tiếp tục giải thích với Tô Ý: “Trình độ toán của cô giống như một học sinh cấp hai, thấy cô là khả năng học tập , bây giờ cô vẫn còn trẻ, nếu cơ hội cô tiếp tục học ?"
"Tiếp tục học?"
" , thể tham gia kỳ thi đại học thử xem."
Tô Ý đến việc tham gia kỳ thi đại học, lập tức lắc đầu: “Không , còn học hết cấp ba, thể thi đại học ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-498.html.]
Ông Mặc lắc đầu: “Chưa chắc , cô nên hiện tại nhiều trẻ tham gia kỳ thi đại học chỉ học hai năm cấp hai, hai năm trung học nhị cấp, hai năm cấp ba khác biệt lớn như cô tưởng, hơn nữa những thứ học ở cấp ba thấy cũng khá đơn giản."
"Hơn nữa cô thể học bổ túc ban đêm, chỉ cần khả năng học tập , nhanh sẽ đủ điều kiện tham gia kỳ thi cao học, cô thử ?"
Tô Ý vẫn còn ngơ ngác, cô nãy chỉ tiện tay giúp Bạch Miêu Miêu xem một bài toán mà thôi.
Sao đột nhiên tham gia kỳ thi đại học?
Trên thực tế, khi mới đến đây, cô cũng nghĩ đến việc nên tham gia kỳ thi đại học , dù ở kiếp cô học cực khổ mười sáu năm, đời chỉ bằng cấp trung học cũng cảm thấy thiệt.
đó xảy nhiều việc, lo lắng kiếm sống qua ngày với mở tiệm cơm, nên cô còn nghĩ đến việc học tiếp.
Hôm nay đột nhiên ông Mặc nhắc nhở, cô khỏi chút d.a.o động.
Khi cô đang nghĩ cách trả lời, Tô Nhân - ở cầu thang tầng hai một lúc, cũng xuống.
"Tiểu Ý, đây chính là ông Mặc, mà con nhắc đến đây ?"
Tô Ý nhanh chóng hồn, kéo giới thiệu.
" Tiểu Ý , khi còn ở Tây Bắc, nhờ cơ hội ông cho, mà con bé mới thể nhận công việc chính thức ở nhà ăn"
Ông Mặc cũng lịch sự dậy chào hỏi một chút, : “Nói thì cũng , cảm ơn đồng chí Tô mới đúng, nếu cô , cũng thể thưởng thức món ăn quê nhà chuẩn vị đến ."
"Việc tham gia kỳ thi đại học mà khi nãy, Tiểu Tô cô hãy suy nghĩ kỹ và thảo luận với gia đình, nếu quyết định, thì gọi điện cho , bạn bè ở trường bổ túc, thể giúp cô xin một suất học."
Tô Ý vội vàng cảm ơn: “Vâng, sẽ suy nghĩ kỹ, bữa ăn hôm nay mời, chuẩn món ăn .".