Lần đợi Tô Ý lên tiếng, Chu Cận Xuyên ở bên cạnh nóng ruột.
Vợ mỗi ngày đều bận rộn như , mỗi ngày cũng ngoài đến đơn vị từ sáng sớm đến tối khuya mới về.
Khó khăn lắm mới cuối tuần để ở bên .
Nếu mỗi cuối tuần đều đến đây, thì chẳng sẽ chẳng còn gì ?
Nghĩ đến đây, Chu Cận Xuyên hai lời mà lập tức đề nghị: "Cháu vẫn thấy cuối tuần là thời gian , thực nhà hàng cần trông coi hàng ngày, chi bằng khi nào thời gian thì đến?"
DTV
Tô Ý kinh ngạc một cái, lập tức hiểu ngay.
Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn cũng bất mãn chu môi.
Cuối tuần là thời gian nhóm học tập ba của họ cùng học tập và ngoài thư giãn, nếu thím qua đây cuối tuần, thì hai họ sẽ thành lẻ loi.
Tô Ý thấy ba như , khỏi mỉm , đó mới với ông Tôn: "Sư phụ, cháu vẫn qua đây mỗi sáng nhé, cháu sẽ cố gắng đến sớm hơn, như cũng lỡ bữa trưa của nhà hàng."
Ông Tôn thấy Tô Ý , liền vui vẻ đồng ý ngay.
Sau đó bảo từ trong nhà mang một đống sách: "Những cuốn sách cháu mang về , lúc rảnh rỗi thì qua, ông sẽ kiểm tra cháu."
Tô Ý thấy một chồng sách dày như , suýt chút nữa nhịn há hốc mồm.
"Sư phụ, những cuốn sách ...
Thực cháu nghĩ, là ông dạy cháu từ thực hành ? Vừa học lý thuyết thế , đối với một ngoại đạo như cháu thì quá khó hiểu ."
Ông Tôn: “....”
Sao mà nhận đồ khó ?
Tô Ý thấy ông chút do dự, liền tiếp tục thuyết phục: "Cháu nghĩ học y học cổ truyền thực chút tương đồng với nấu ăn, đây cháu học nấu ăn, cũng từng học qua lý thuyết gì , đều là trực tiếp thực hành dần dần sẽ ."
Ông Tôn bất đắc dĩ cô một cái: "Cũng , ông sẽ dạy cháu bắt mạch , cháu tìm một cần điều dưỡng cơ thể , mỗi ngày bắt mạch xong ghi , ông sẽ dạy cháu thử kê đơn điều trị."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-509.html.]
Tô Ý quanh một lượt, nghĩ nghĩ cũng tìm ai thích hợp.
"Ông cụ nhà cháu khỏi bệnh ? Không cần điều dưỡng nữa ?"
"Hoàn khỏi ạ! Bây giờ chẳng chút bệnh tật nào."
"Vậy còn sức khỏe của cháu thì , cháu nên điều dưỡng cho cháu ."
"Mẹ cháu giờ còn khỏe hơn cả cháu nữa !"
"Sao thể chứ?!"
Ông Tôn xong, lập tức yêu cầu bắt mạch cho Tô Nhân.
"Con...
Dạo con đến lấy thuốc, ông còn tưởng là thời gian, ngờ cơ thể con — con đổi đơn thuốc ở chỗ khác ?"
Tô Nhân vội lắc đầu: "Con lâu uống thuốc đông y , con gái con tâm trạng là liều thuốc nhất, nhà hàng bận rộn khiến con còn mệt mỏi nữa, khẩu vị cũng hơn, ban đêm cũng mất ngủ nữa."
Tô Ý gật gù: "Ăn uống , ngủ ngon, giữ tâm trạng còn hơn cả thuốc!"
Ông Tôn: “......”
Ông nghi ngờ hai con họ đến để phá hỏng danh tiếng của .
Chu Cận Xuyên thấy bầu khí vẻ , bèn : "Hay để cháu thử nhé, để Tiểu Ý lấy cháu vật thí nghiệm."
Ông Tôn một cách bất lực: "Cháu bệnh, cần bắt mạch cũng cơ thể khỏe mạnh như trâu!"
Ngay đó, Lâm Hạo Nam và Lâm Trạch Tây cũng gạt bỏ.
Tô Ý bất đắc dĩ vui mừng, những xung quanh cô thực sự đến lúc quan trọng thì ai cũng khỏe mạnh, nhưng điều cũng chứng tỏ nỗ lực của cô trong thời gian qua vô ích.
May mắn là tuy cần, nhưng ở nhà hàng thì thiếu .
Ngay cả khi ở nhà hàng , ở lớp học đêm còn nhiều nữa..