Cô suy nghĩ thật sự hiểu vấn đề rốt cuộc là ở ?
Tên Tần Vân Phong rõ ràng là nên chán ghét tất cả thứ của Tô Ý và Chu Cận Xuyên.
Rõ ràng đây cũng là cơ hội nhất để phản kích, tại đột nhiên như biến thành một khác ? Chẳng lẽ ngay từ đầu cố ý lừa gạt ?
Nghĩ đến việc bản tự cho là thông minh, thực tế giống như một kẻ ngốc đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Tình cảm ít ỏi giữa hai đều trở thành giả dối.
Nghĩ đến đây Lâm Thư Tuyết khỏi căm hận ngút trời.
Đồng thời cô cũng coi như hiểu một chuyện, đó chính là chỉ quan hệ m.á.u mủ mới đáng tin.
Cái gì mà ân tình nuôi dưỡng, tình yêu, tất cả đều là vớ vẩn.
Nghĩ tới nghĩ lui Lâm Thư Tuyết thể dồn tâm trí lên mấy nhà họ Tô.
Hiện tại ba ruột đều đang tù, trong thời gian ngắn chắc chắn là .
Tô Đại Hải thì trong mắt chỉ vợ con, tính tình nhát gan sợ phiền phức, căn bản là trông cậy gì.
Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ còn Tô Nhị Cường và Tô Tam Hổ là miễn cưỡng thể lợi dụng .
Mặc dù hai bọn họ hèn nhát, đến Tô Ý là sợ đến mức tè quần, nhưng ít hai bọn họ đều là loại bụng xa.
Chỉ cần dùng chút thủ đoạn dỗ dành cho , chừng vẫn thể trở thành con thí mạng cho .
Lâm Thư Tuyết hạ quyết tâm, âm thầm quyết định nghĩ cách kiếm thêm tiền, tiên là nuôi cho hai bọn họ béo lên một chút.
Chờ cho bọn họ ăn no nê đột nhiên cắt đứt nguồn kinh tế của bọn họ, đến lúc đó chắc chắn bọn họ sẽ ngoan ngoãn chạy đến cầu xin .
Nghĩ thông suốt những chuyện , Lâm Thư Tuyết rốt cuộc cũng cảm thấy buồn ngủ.
Nhìn thấy trời tờ mờ sáng, vội vàng chui chăn định ngủ một lát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-609.html.]
Nào ngờ cô nhắm mắt , cảm thấy sắp chìm giấc ngủ thì đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa ầm ầm.
Lâm Thư Tuyết lập tức giật b.ắ.n , tức giận bò dậy, loạng choạng mở cửa.
"Ba, ba dậy sớm như ?"
Lâm Gia Quốc cả đêm ngủ, lúc thấy dáng vẻ ngái ngủ của Lâm Thư Tuyết, khỏi mỉa mai: "Con ngủ ngon thật đấy! Dưới lầu còn bãi chiến trường do con bày dọn dẹp kìa, con còn tâm trạng ngủ ?"
Lâm Thư Tuyết uất ức vô cùng, đột nhiên còn sức mà giải thích với ông nữa, ngoan ngoãn đáp: "Ba, con , con quần áo xuống dọn dẹp ngay."
Lâm Gia Quốc thấy con gái lời như , lúc mới dịu giọng: "Chờ con dọn dẹp xong thì tiện thể giặt luôn quần áo , ba ngoài một chuyến, trưa về ăn cơm."
Nghe , sắc mặt Lâm Thư Tuyết sa sầm.
Căn nhà to như , dọn dẹp vệ sinh giặt giũ, còn nấu cơm?
Còn thảm hơn cả lúc cô ở quê.
DTV
cô cũng dám , đành nghiến răng nghiến lợi bận rộn suốt cả buổi sáng.
Gần đến trưa, cô vội vàng nấu cơm.
Đến giờ cơm trưa quả nhiên Lâm Gia Quốc trở về, thấy con gái tiến bộ hơn , cơn giận trong lòng ông cũng vơi phần nào.
"Ăn cơm xong thì lên phòng học bài cho ba! Cứ tiếp tục lãng phí thời gian như thì !"
Lâm Thư Tuyết: “...”
Vì trong lòng uất ức, khó chịu, cô càng chữ nghĩa trong sách càng thấy chán ghét.
Càng càng tức, cuối cùng cô xé nát cuốn sách trong tay!
Không cần học hành gì nữa!
khi trút giận, Lâm Thư Tuyết hối hận..