Vì đã làm xong thủ tục, Lâm Thư Thư định lấy lại túi của mình: “Cảm ơn anh vì vừa nãy đã giúp bọn tôi mang đồ, giờ bọn tôi tự đi tìm ký túc xá là được rồi.”
Lâm Lạp Bắc căn bản không có ý định buông tay: “Các cô ở tầng bốn, để tôi giúp các cô mang lên rồi tính.”
Nói xong, liền bước vào cửa ký túc xá.
Lâm Thư Thư khó xử nhìn Tô Ý.
Tô Ý biết cô ấy sợ mình khó xử, liền cười đùa: “Được rồi, có người sẵn lòng làm lao động miễn phí thì cũng tốt, chúng ta cũng đỡ tốn sức, đi thôi, cùng nhau xem ký túc xá của chúng ta nào.”
Lâm Lạp Bắc hăng hái vác hành lý lên lầu.
Đi sau cùng, Bạch Miêu Miêu không nhịn được kéo Tô Ý: “Lâm Lạp Bắc nhiệt tình như vậy, có phải là vẫn đang nhắm vào Thư Thư không?”
Tô Ý khẽ cười: “Cậu đoán xem.”
Bạch Miêu Miêu tặc lưỡi: “Chắc chắn rồi, nhưng vừa rồi lúc anh ta bảo vệ cậu, cũng khá là mạnh mẽ đấy chứ, người này cuối cùng cũng có chút ra dáng con người rồi.”
Vừa nói chuyện, mấy người đã lên đến tầng bốn.
Bạch Miêu Miêu và Lâm Thư Thư vừa vào ký túc xá liền bắt đầu mở túi hành lý ra sắp xếp đồ đạc.
Tô Ý dù đi học ngoại trú, nhưng thỉnh thoảng không có tiết hoặc nghỉ trưa cũng muốn về ký túc xá nghỉ ngơi.
Tuy nhiên, hôm nay đông người, tạm thời không mang đồ, sau này từ từ mang dần đồ đạc của mình đến sau.
Lâm Lạp Bắc nhìn Tô Ý đứng một bên đã xong việc, cố tình tiến lại gần bắt chuyện: “Lần này các cô đi Cảng Thị có thuận lợi không?”
Tô Ý nở nụ cười nhạt lễ phép: “Cũng khá thuận lơi.”
Lâm Lạp Bắc ngượng ngùng ho khẽ một tiếng: “Vừa rồi mấy người đó là thành phần năng động trong trường, sau này nếu gặp phải thì đừng để ý tới họ, nếu có việc gì cần, cô có thể tìm tôi.”
Tô Ý chớp mắt khó hiểu, hôm nay Lâm Lạp Bắc bị làm sao vậy? Uống nhầm thuốc? Hay là đầu óc có vấn đề rồi?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-658.html.]
Nhưng người ta đã nói như vậy, cũng không tiện mắng lại, đành ứng phó qua loa một tiếng.
Lâm Lạp Bắc thấy cô không muốn nói chuyện với mình, cũng không tiện tiếp tục ở lại đây.
Chào Lâm Thư Thư một tiếng rồi định rời đi.
Vừa mới quay người, lại không nhịn được quay đầu nhìn Tô Ý một cái, như muốn nói lại thôi.
Lâm Lạp Bắc vừa bước ra khỏi ký túc xá nữ thì gặp ngay ba nam sinh vừa chặn Tô Ý lúc nãy.
Hình như họ cũng vừa đưa hành lý vào ký túc xá nữ xong và đi ra.
Cả ba gần như cùng lúc nhìn thấy Lâm Lạp Bắc.
Lúc nãy trước mặt các nữ sinh, họ không tiện nói gì với Lâm Lạp Bắc.
Giờ thấy anh ta chỉ có một mình, họ dĩ nhiên không muốn bỏ lỡ cơ hội hỏi thăm.
Thế là họ bước đến trước mặt Lâm Lạp Bắc: "Anh bạn này, được đấy nhỉ, bây giờ có thể nói chưa? Cậu và ba cô bạn học mới đến kia rốt cuộc có quan hệ gì thế?"
Lâm Lạp Bắc không vui, mím môi lại: "Lúc nãy đã nói rồi, bạn bè thôi."
DTV
Ba người nhìn nhau, không cam tâm mà tiếp tục hỏi: "Anh bạn, cậu đừng cảnh giác thế chứ, chúng ta đều là bạn cùng lớp mà, chúng tôi cũng chỉ muốn hỏi xem cô gái xinh đẹp nhất trong ba người kia, cô ấy có bạn trai chưa?"
Lâm Lạp Bắc thấy ba người cuws như ruồi bọ, cứ bám riết lấy Tô Ý, liền quát lên: "Đương nhiên là có rồi, cho nên các cậu hãy tránh xa cô ấy ra."
Ba người nhìn nhau ngơ ngác: "Thật không đấy? Nhìn cô ấy cũng không giống như bạn gái của cậu mà."
Lâm Lạp Bắc nhìn ba người không nói nên lời: "Cô ấy là em gái của tôi, nếu các cậu dám có ý định gì với cô ấy, tôi sẽ không bỏ qua cho các cậu đâu."
Một trong ba nam sinh nghe nói cô là em gái của Lâm Lạp Bắc, lập tức như tìm được anh em thân thiết: "Lúc nãy chúng tôi có hơi quá đáng, nhưng thật sự không có ý gì khác, chỉ muốn kết bạn thôi, lần sau mời mọi người đi ăn, coi như là xin lỗi nhé."
Lâm Lạp Bắc đã có chút mất kiên nhẫn: "Lúc nãy tôi nói còn chưa đủ rõ sao? Em gái tôi không chỉ có bạn trai mà năm ngoái đã kết hôn rồi, anh rể tôi hiện tại là Sư đoàn trưởng sư đoàn 2 Quân khu Vệ đồn Bắc Kinh, nếu các cậu dám động đến cô ấy thì cứ thử xem.".