Mẹ Tần tuy cũng tức giận, nhưng vẫn xót con: "Thôi , ông định đánh c.h.ế.t nó ?"
Ba Tần nghiến răng nghiến lợi: "Bà xem con gái bà chuyện gì kìa! Lúc là lời bà, đưa chúng nó Quảng Châu, kết quả thì ? Bây giờ đánh c.h.ế.t nó cũng đáng!"
Mẹ Tần cản , Tần Như Vân nhận thêm mấy cái bạt tai.
Cô kêu la thảm thiết: "Ba, chuyện cũng do con một , ba cứ đánh con? Lúc đó đều là Tào Mạn Lệ xúi giục, nếu , dựa đầu óc của con thì thể nghĩ chuyện ?!"
Tào Mạn Lệ , cảm thấy tình hình bất nên vội vàng xách túi lên định chuồn.
DTV
quá muộn.
Mẹ Tần túm lấy tay Tào Mạn Lệ, cho cô một cái tát như trời giáng: "Con ranh con, tao cứ bảo con gái tao nhiều tâm cơ như , hóa là do mày xúi giục!"
Tào Mạn Lệ rõ thể đấu ba , liền lớn tiếng kêu cứu: "Cứu với, gia đình đánh ! Cứu với!"
Người đường chuyện gì xảy , chỉ thấy ba lớn đang ức h.i.ế.p một cô gái nhỏ, nên xúm can ngăn.
Thấy tình hình , ba Tần vội vàng kéo vợ con bỏ .
Hai phụ nữ dường như vẫn hả giận.
Ba Tần quát lớn: "Còn mau ? Chuyện gì đáng tự hào hả?! Về nhà!"
Nghe , Tần mới chịu buông tha cho Tào Mạn Lệ, kéo Tần Như Vân bỏ .
"Sau qua với loại như nữa, đúng là đồ chổi!"
Tuy giải vây, nhưng mặt Tào Mạn Lệ vẫn in hằn mấy dấu tay đỏ ửng.
Lúc , cô một lê bước đường phố Bắc Kinh, nên về .
Mãi đến lúc , Tào Mạn Lệ mới nhận rằng nửa năm qua ở Bắc Kinh, ngoài Tần Như Vân, cô chẳng lấy một bạn nào thể giúp đỡ lúc hoạn nạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-729.html.]
Giờ đây, chắc chắn thể trông cậy Tần Như Vân nữa.
Giáo viên gọi điện báo cho gia đình, vì để nhà lên trường ầm ĩ, chi bằng cô tự về nhà.
Hơn nữa, bản Tào Mạn Lệ cũng hiểu rõ, chuyện mà lớn lên thì bất lợi cho cô .
Nếu tố cáo mặt Tần Như Vân, cô sẽ càng thêm bất lợi.
Chi bằng chủ động nhận , đó tìm lý do để lấy lòng thương hại của nhà.
Nghĩ , Tào Mạn Lệ lên xe buýt đến thẳng nhà ga.
Mua vé xong, cô gọi điện về nhà, lóc kể lể chuyện bạn bè "hại" cho ba .
Kết thúc cuộc gọi, Tào Mạn Lệ mắng cho một trận te tua, trong lòng càng thêm uất ức, hận Liễu Phương Lâm đến nghiến răng nghiến lợi.
Nếu do Liễu Phương Lâm, cô cũng sẽ rơi kết cục đuổi học như ngày hôm nay.
Nghĩ đến việc Liễu Phương Lâm, luôn tỏ hiền lành chất phác như thế cũng lừa gạt , Tào Mạn Lệ càng thêm tức tối.
Nghĩ một lúc, cô lấy cuốn sổ tay trong túi , tìm điện thoại bốc máy gọi .
Số điện thoại là cô lén lút ghi từ cuốn sổ của Liễu Phương Lâm, ngờ lúc phát huy tác dụng.
Cô gọi đến nhà Liễu Phương Lâm ở Đông Bắc, một hồi chờ đợi, cuối cùng cũng liên lạc với Liễu Phương Lâm.
Mẹ Liễu Phương Lâm nhấc máy thấy giọng kỳ lạ và khó hiểu: "Bác là của Liễu Phương Lâm ? khuyên bác nên dạy dỗ con gái , suốt ngày lo học hành, chỉ lo yêu đương, còn qua với những thành phần bất hảo, thậm chí còn ngủ lang ở ngoài!"
Mẹ Liễu Phương Lâm vốn đang ngơ ngác ai gọi điện thoại cho , thấy một tràng chất vấn như , bà tức giận đến mức suýt ngất xỉu: "Cô là ai?"
Tào Mạn Lệ đảo mắt: "Bác cần là ai, nếu bác tin thì cứ đến Bắc Kinh mà xem, dạy dỗ con gái bác cho cẩn thận, bảo nó tránh xa ba ! Nhà họ Tô chúng cứ bước là !"
Nói xong câu đó, Tào Mạn Lệ cúp máy cái rụp..