Thấy đến, đội trưởng vội vàng bước đón, : “Có hai chiếc xe rơi xuống vực, bốn ..."
Lâm Hạo Nam quanh, thấy bóng dáng Tô Ý, tim chợt thắt , chân vững.
Sau đó, thấy đội trưởng tiếp: "May mắn là bên đá, chỉ bùn, bốn đều tạm thời an ."
Lâm Hạo Nam thở phào nhẹ nhõm, vội vàng bước đến xem xét, gọi xuống : “Tiểu Ý, Tiểu Ý, em ở đó ?"
Nghe thấy giọng hai, Tô Ý mừng rỡ, định lên tiếng thì Lâm Trạch Tây giành : “Anh hai, cuối cùng cũng đến! Em và Tiểu Ý đều ở đây!"
Tô Ý vội vàng bổ sung: “Bọn em đều !"
Lâm Hạo Nam quan sát khu vực sạt lở, xác định nền đất còn di chuyển nữa mới vội vàng thả dây xuống đưa lên.
Sợ Tô Ý thương, Lâm Hạo Nam đích xuống cõng cô lên.
Vừa đến nơi an , Lâm Trạch Tây ôm chầm lấy Lâm Hạo Nam, bật nức nở: “Anh hai, may mà đến kịp! Lúc rơi xuống, em sợ c.h.ế.t khiếp, em còn tưởng hôm nay xong đời ."
"Sao giờ mới về? Lúc nãy, em và Tiểu Ý ở đợi mãi, nếu về sớm hơn thì ."
Vừa trải qua giây phút kinh hoàng nhất, lúc , khi cõng Tô Ý lên, Lâm Hạo Nam kiểm tra kỹ lưỡng, thấy mặt và tay cô vết thương mới yên tâm.
Nhìn thấy Lâm Trạch Tây yếu đuối như thì nhịn khinh bỉ: “Nhìn em thảm hại kìa, còn bằng Tiểu Ý!"
Lâm Trạch Tây câm nín: “Anh hai, lúc nãy thấy , lúc xe rơi xuống em thật sự tưởng gặp ông bà ngoại !"
Lâm Hạo Nam: “..."
"Hai đứa nên đến đây.
Anh hiểu đồng ý cho hai đứa đến nữa."
Lâm Trạch Tây bĩu môi: “Còn thể bằng cách nào nữa? Em đến đây để giúp nhà máy thực phẩm chuyển vật tư cứu trợ, em gái thì em cản nổi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-757.html.]
DTV
"Hơn nữa, bọn em đến đây cũng là chuyện , nhờ bọn em mà ít ăn cơm nóng, uống nước ấm.
Sao trách bọn em chứ? Hơn nữa, bọn em vẫn bình an vô sự, thương."
Tô Ý cũng vội vàng phụ họa: “ , hai, em tự đến, liên quan gì đến ba."
Lâm Hạo Nam bất đắc dĩ thở dài: “Chờ khi nào sửa xong đường hai đứa lập tức về, đừng ở đây nữa."
Tô Ý vội vàng nháy mắt với Lâm Trạch Tây, nhanh chóng với vẻ mặt dày dạn: “Anh hai, đêm hôm khuya khoắt, an , là ngày mai hẵng sửa.
Bọn em sợ quá , cho bọn em theo về nghỉ ngơi ."
Tô Ý cũng : " , hơn nữa cánh tay ba trầy xước, cần xử lý."
Lâm Hạo Nam thật sự bó tay với hai , đành đưa họ lên xe cùng trở về doanh trại của : “ , ngày mai khi sửa xong đường hai đứa lập tức về cho ."
Tô Ý và Lâm Trạch Tây vội vàng lên xe, cả đoàn cùng trở về nơi đóng quân của Lâm Hạo Nam.
Trên xe, Tô Ý vội vàng hỏi thăm tình hình ở đây và tin tức của Chu Cận Xuyên.
Giọng điệu của Lâm Hạo Nam chút bất lực: “Anh cũng gặp Cận Xuyên.
Nghe đội của đang ở khu vực phía Đông, hiện tại liên lạc ."
Tâm trạng Tô Ý căng thẳng: “Em khu vực phía Đông là nguy hiểm nhất, còn nguy hiểm hơn ở đây ?"
Sợ em gái lo lắng chuyện dại dột, Lâm Hạo Nam vội vàng an ủi: “Đội của là đội tinh nhuệ nhất, nếu cũng sẽ cử đến đó.
Em cứ yên tâm , Cận Xuyên sẽ !"
"Hơn nữa, cũng hỏi thăm một di tản từ khu vực phía Đông họ đều chuyện gì xảy , chỉ là tạm thời thể liên lạc trực tiếp.
Anh sẽ thử liên lạc , em đừng lo lắng quá.".