Tô Ý mỉm : “Thứ sáu tuần , ngày hai rời khỏi nhà, sắp xếp cho hai một buổi xem mắt.
Ai ngờ hai đột ngột nhận nhiệm vụ .
Mẹ gọi điện thoại đến nhà cô gái thì cô cũng nhiệm vụ .
Hơn nữa, cô gái xem mắt đó tên là Từ Đan.
Bây giờ hiểu ?"
Lâm Trạch Tây kích động bật dậy: “Còn chuyện nữa ?! Không , tìm hai hỏi cho nhẽ, giỏi đấy!"
Anh còn kịp khỏi lều thì Lâm Hạo Nam ôm chăn .
"Tìm gì? Hai đứa mau chóng nghỉ ngơi , tối nay chạy lung tung nữa."
Nói xong, giúp hai trải giường.
Thấy ý định nghỉ ngơi, Tô Ý hỏi: "Anh hai, em từ khi đến đây vẫn chợp mắt, bây giờ còn định nữa ?"
Lâm Hạo Nam mỉm an ủi: “Anh , em đừng lo, sức khỏe của yếu ớt như .”
Biết thể nào khuyên , Tô Ý liền đưa bình giữ nhiệt của cho : “Anh hai, mang theo bình nước , nếu gặp nguy hiểm thì đừng liều lĩnh."
Lâm Hạo Nam ừ một tiếng, nhận lấy bình giữ nhiệt sải bước khỏi lều.
Lâm Trạch Tây vẻ quá mệt mỏi, đặt lưng xuống giường chiến là ngủ ngay.
Tô Ý lúc nãy chỉ kịp cởi áo khoác và rửa tay, quần áo vẫn còn dính đầy bùn đất, thể nào ngủ .
Cô lặng lẽ gian, tắm rửa sạch sẽ, quần áo mới leo lên giường dã chiến của ngủ.
Sáng hôm , trời còn sáng hẳn, bên ngoài chỉ le lói ánh sáng.
Hai trong lều dường như vẫn dấu hiệu tỉnh giấc.
Bỗng nhiên, tiếng ồn ào bên ngoài đánh thức , hai vội vàng mặc áo khoác chạy xem thì thấy Lâm Hạo Nam đang đồng đội dìu về.
Tô Ý và Lâm Trạch Tây sợ đến mức mặt mày tái mét: "Anh hai, ?"
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-760.html.]
Lâm Hạo Nam tuy sắc mặt tái nhợt, nhưng tinh thần vẫn : "Không ! Đừng ầm lên, chỉ là đá rơi trúng tay, chảy chút m.á.u thôi."
Hai kịp hỏi han kỹ càng vội vàng đưa về lều.
"Anh ba, mau tìm chị Từ Đan đến đây."
Lâm Trạch Tây ngoài, Tô Ý lấy nước linh tuyền rửa vết thương cho Lâm Hạo Nam.
Sau khi cắt áo, rửa sạch vết thương một nữa, Tô Ý quan sát sơ qua thở phào nhẹ nhõm.
Máu tay tuy đáng sợ, nhưng may là vết thương quá nghiêm trọng, cộng thêm việc cô dùng nước linh tuyền rửa qua, nên sẽ nhiễm trùng.
Vết thương quá nghiêm trọng Tô Ý quyết định để Từ Đan xử lý tiếp.
Một là để tạo cơ hội cho hai quen.
Hai là Lâm Hạo Nam từ lúc đến đây việc liên tục, nghỉ ngơi, cứ tiếp tục như thì cơ thể chắc chắn sẽ chịu nổi.
Nhân cơ hội để nghỉ ngơi cũng .
Từ Đan Lâm Hạo Nam thương thì vội vàng chạy đến, cũng kịp rửa mặt, chỉ xách theo túi thuốc.
Lúc đầu, thấy nhiều m.á.u như , cô cũng giật , khi Tô Ý rửa vết thương hơn nữa vết thương cũng sạch sẽ, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Từ Đan tiến hành sát trùng và khâu vết thương cho Lâm Hạo Nam.
Sau khi băng bó xong, Tô Ý vội vàng cảm ơn Từ Đan: "Anh hai em thương như , chắc là thể xuống nước nữa ?"
Từ Đan nghiêm túc Lâm Hạo Nam: " , khi vết thương lành hẳn, tuyệt đối xuống nước."
Lâm Hạo Nam thì sốt ruột: "Không , sắp di dời xong hết , thể trì hoãn thêm nữa."
Tô Ý trừng mắt : "Anh hai, nếu dám xuống nước, em và ba cũng sẽ lén theo.
Dù cũng thể để một xuống nước với vết thương như , nếu chúng về nhà ăn với thế nào."
Lâm Trạch Tây cũng nghiêm khắc cảnh cáo: " , cứu cũng giữ lấy mạng sống chứ? Cho dù là sắt thì cũng chịu nổi !"
Hai khuyên nhủ, nhất quyết cho Lâm Hạo Nam ngoài.
Từ Đan thấy cũng lên tiếng: "Họ đúng đấy, đồng chí Lâm, thương ở tay ảnh hưởng đến việc chỉ huy, nhưng nếu ngã bệnh thì sẽ rối loạn hết."