Ngày mai, Thần Thần và An An sẽ bước kỳ thi đại học khi tròn mười tám tuổi.
Kể từ khi Tiểu Vũ và Noãn Noãn vượt qua kỳ thi đại học, trong nhà lâu thí sinh tham dự kỳ thi lớn .
Vì , mùa hè năm nay, cả nhà ai nấy đều vô cùng khẩn trương.
Chu Cận Xuyên và Tô Ý còn tranh thủ xin nghỉ phép kỳ thi để giống như các bậc phụ khác, thể đưa đón con cái trong hai ngày thi.
Ngày thi, thời tiết ở Bắc Kinh đặc biệt nóng nực.
Sáng sớm, Tô Ý chuẩn sẵn chè đậu xanh cho bọn trẻ uống, liên tục nhắc nhở đường : “Đừng căng thẳng quá, cứ coi như bình thường mà bài, nhưng cũng đừng lơ là, thiếu tập trung đấy nhé.”
"An An, đặc biệt là con đấy, nhớ ghi tên bài thi, đừng để như ..."
Chưa để hết câu, An An ngắt lời: "Mẹ , đó chỉ là một duy nhất trong kỳ thi cuối kỳ mà con quên ghi tên điểm , chứ những khác con cũng cẩn thận mà!"
Tô Ý con bé, thở dài bất lực.
Thôi, bọn trẻ lớn cả , chẳng cần cô cằn nhằn nhiều nữa.
Trên đường, nơi nơi đều là các bậc phụ và thí sinh đến điểm thi.
May mắn , Thần Thần và An An cùng thi chung một trường nên cả hai thể cùng , cần tách .
Khi đến cổng trường, Tô Ý và Chu Cận Xuyên vỗ vai hai đứa trẻ.
“Cố gắng nhé, chúc hai con bài !”
“Bọn con mà, trời nóng lắm, ba đừng đợi ngoài cổng đến gần giờ kết thúc hãy đến.”
Chu Cận Xuyên , vẫy tay với hai đứa: “Biết !”
Bọn họ cũng ngốc.
Khi bọn trẻ trong Chu Cận Xuyên kéo tay Tô Ý công viên gần đó, tìm một chỗ râm mát để nghỉ ngơi.
Dù về nhà cũng căng thẳng như , ngoài đạo chơi giải khuây còn hơn.
“Lâu chúng công viên cùng nhỉ?”
“Hồi Thần Thần và An An còn nhỏ thì , nhưng từ khi bọn trẻ lớn lên, bạn bè riêng , chúng cũng tới nữa.”
Nghe , Chu Cận Xuyên khẽ : “Chớp mắt mười tám năm , cả hai đều già .”
Tô Ý chồng thấy mái tóc vẫn đen, bèn trêu : “Già , em thấy còn trẻ trung phong độ hơn , còn đàn ông hơn nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-909.html.]
Chu Cận Xuyên khen, vui vẻ : “Tất cả là nhờ vợ chăm sóc đó chứ.”
Tô Ý nhịn : “Vợ như chăm hoa, em đây là coi như bông hoa mà chăm .”
Chu Cận Xuyên ngây ngô , kéo Tô Ý quầy tạp hóa gần đó: “Trời nóng quá, mua hai cây kem nhé?”
“Được, tranh thủ lúc bọn trẻ ở đây, đỡ chúng cằn nhằn."
Sau khi mua kem, hai vợ chồng tìm một gốc cây râm mát, chờ con thi, ôn những kỷ niệm trong suốt những năm qua.
Chẳng mấy chốc, thời gian trôi qua, kỳ thi kết thúc.
Khi hai cổng trường, Thần Thần và An An bước .
“Thi thế nào ?”
“Cũng bình thường thôi, con thứ ba trường.”
“Chậc, con bé ...
Thần Thần thì ?”
“Con vẫn định phát huy như khi.”
Thấy hai đứa đều tự tin như , Tô Ý và Chu Cận Xuyên , cũng xem như yên lòng.
Sau hai ngày thi đại học, cuối cùng hai phụ cũng giải phóng.
Tiếp theo là bước chấm điểm và xét tuyển nguyện vọng.
Thần Thần và An An đều sớm định hướng cho khi lên cấp ba.
Thần Thần nhắm tới ngành Vật lý của Đại học Thanh Bắc, cùng ngành với út Lâm Lạp Bắc.
, thằng bé theo con đường nghiên cứu khoa học của út.
Còn An An, dù đổi vài nhưng hướng vẫn đổi: con bé theo học Đại học Quốc phòng, giống trai Tiểu Vũ.
Không chỉ , con bé còn quyết định chọn chuyên ngành phi công, là lái máy bay chiến đấu.
Tô Ý đối với con bé lòng ảo tưởng góp ý gì nữa, nhưng con gái lái máy bay chiến đấu, vẫn khỏi xác nhận : “Con thực sự yêu thích nghề , chỉ thấy lái máy bay chiến đấu ngầu?”
DTV
An An trả lời thản nhiên: “Cả hai ạ, con yêu thích và cũng thấy việc lái máy bay ngầu.”
Tô Ý chỉ thở dài, giao nhiệm vụ xác nhận cho Chu Cận Xuyên..