“Còn nữa, hai các em đường cần cẩn thận, nếu đầu đập thành như thì bây giờ?”
Diệp Tiểu Vũ gật gật đầu: "Được, để cho bọn họ , ai bảo bọn họ răng cửa!"
Diệp Noãn Noãn lấy một nắm kẹo sữa và một nắm hạt dưa từ trong túi : "Nếu gãy răng, kẹo và hạt dưa ngon như mà ăn ?"
Tô Ý lắc đầu: "Đứa bé ngoan, chị em chia cho bọn họ ăn, nhưng hiện tại sợ là bọn họ ăn !"
Nói xong, ba chuẩn phía tìm ghế.
Cường Cường và Lượng Lượng khi kịp phản ứng đột nhiên gào : "Mẹ, con ăn kẹo sữa! Con cắn hạt dưa!”
“Mẹ, con chữa răng! Con chuyện lọt gió!”
Hai đứa nhỏ giận, những bên cạnh to.
Chị Lưu ở một bên cũng yên, giữ chặt Tô Ý cho cô .
Tô Ý nhàn nhạt quét mắt cô : "Dì Lưu, lôi lôi kéo kéo như là gì? Chẳng lẽ trả vị trí cho ? Được, dì lên.”
Chị Lưu vội buông tay , lập tức cũng : "Ôi, hai đứa nhỏ hiểu chuyện, đồng chí Tô đừng để ở trong lòng, vị trí là của cô, nếu , chắc chắn sẽ ở đây.”
"Dù , quan hệ giữa đồng chí Tô và đoàn trưởng Chu cũng tầm thường, lỡ như đoàn trưởng Chu trở về , nhất định sẽ tìm gây phiền toái, dám đoạt của cô, tới tới tới các cô ở đây ."
Tô Ý nhàn nhạt , chằm chằm dì Lưu trong phút chốc.
Không nghĩ tới cô rốt cục học cách thông minh .
Tin đồn của cô và Chu Cận Xuyên thật vất vả mới nhạt một chút, dì Lưu nhắc tới lúc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-99.html.]
Còn ở mặt nhiều như , rõ ràng là chuẩn mà đến.
Nếu da mặt Tô Ý mỏng chịu , hoặc là mượn cơ hội xuống, lẽ sẽ coi là thật.
Đến lúc đó thể nhảy xuống Hoàng Hà cũng sạch .
Cô chính là ỷ Tô Ý là một cô gái trẻ tuổi, dám chuyện nam nữ mặt nhiều như , cho nên mới lớn gan như thế.
Tô Ý cô cũng loại mặc cho kẻ khác gây khó dễ.
"Dì Lưu, vốn là cháu nghĩ chuyện qua coi như xong, nếu dì nhất định nhắc mặt , cháu cũng nhân cơ hội hỏi dì một chút..."
“Rốt cuộc là đắc tội dì Lưu ở ? Vì đồn đại chuyện và đoàn trưởng Chu ở trong đại viện?”
"Là bởi vì dì mang theo hai đứa nhỏ ngược đãi Tiểu Vũ và Noãn Noãn phát hiện là bởi vì dì cầm tiền việc thế?”
Chị Lưu thật vất vả chờ quên việc , cuối cùng bắt đầu sống cuộc sống bình thường trong đại viện.
Không ngờ hôm nay Tô Ý nhắc tới mặt .
Thấy tất cả ở một bên chê cô , khỏi rùng một cái, hùng hổ dùng ngón tay chỉ Tô Ý: “Cô, cô…”
“Dì Lưu, dì dám dì truyền ? Đại viện chúng nhiều như , điều tra ngọn nguồn là biện pháp, chính là sợ khi điều tra dì gánh nổi hậu quả.”
Chị Lưu run rẩy một chút, cố gắng trấn định mà mở miệng: "Cô đừng hù dọa , cũng gì, chỉ là vặn gặp đoàn trưởng Chu sáng sớm từ trong sân, còn đều là tự tưởng tượng!"
Tô Ý : "Vậy cô thừa nhận, tin tức là từ chỗ cô thả ?”
“ tận mắt thấy, đều là sự thật!”
DTV
Tô Ý Sự một tiếng lạnh nhạt: “Sự thật? Sự thật là ngày hôm đó hai đứa nhỏ dọa sợ, đoàn trưởng Chu chẳng qua là lo lắng cho hai đứa nhỏ nên muộn một chút, sáng sớm ngày hôm mua bữa sáng đưa tới cho đứa nhỏ, lúc đúng lúc cô thấy!".