Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 127: --- Xay đậu phụ, cây kẹo hồ lô của Chu Tư Niên

Cập nhật lúc: 2025-10-29 11:12:15
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người đẩy cối xay là chị dâu Hoàng, cô đang đợi uống sữa đậu nành, cối xay kêu rào rào, thua gì con lừa, Minh Đại một lát, cô còn chịu.

 

Rất nhanh, nồi sữa đậu nành đầu tiên bắc lên bếp, thím Hoàng nhóm lửa, Minh Đại trông nồi.

 

Mùi sữa đậu nành thơm lừng dần lan tỏa, một lớn bốn nhỏ trong phòng nhanh thể yên nữa.

 

Mèo Dịch Truyện

Chu Tư Niên dẫn đầu, năm xuống giường sưởi, ngửi theo mùi thơm mà chạy bếp.

 

Vừa đúng lúc sữa đậu nành cũng sôi.

 

Minh Đại bảo Chu Tư Niên lấy năm cái bát đặt lên bàn, trong bát cho một ít đường.

 

Chu Tư Niên nghiêm túc cho bát của ba thìa đường, còn bốn đứa trẻ thì qua loa đổ một thìa là xong.

 

Sữa đậu nành thơm lừng đổ , hương vị ngọt ngào lập tức tỏa .

 

Năm quây quần bên bàn uống sữa đậu nành, ai nấy đều dính ria mép trắng xóa.

 

Trong khi họ uống, Minh Đại bắt đầu đậu hoa.

 

Thạch cao là của cô trong gian, khi hòa tan, cô cho đều nồi, khuấy đều, nhanh sữa đậu nành trong nồi bắt đầu đông , tạo thành những miếng đậu hoa trắng nõn.

 

Minh Đại múc cho mỗi một bát, một lớn bốn nhỏ đang xếp hàng cầm bát tới, bảo Chu Tư Niên dẫn chúng phòng ăn.

 

Chẳng mấy chốc căn bếp trống trải, Minh Đại lấy những dụng cụ chuẩn sẵn , bắt đầu ép đậu phụ.

 

Tổng cộng Minh Đại nấu ba nồi sữa đậu nành, ép sáu tấm đậu phụ, đủ cho họ ăn đến tháng tư, tháng năm năm .

 

Đậu của thím Hoàng ít hơn một chút, cũng hai nồi, ăn dè sẻn cũng đủ đến tháng tư, tháng năm năm .

 

Trong lúc chờ ép đậu phụ, Minh Đại dùng tinh bột pha một bát nước sốt, cho đó váng đậu cô vớt và lạc rang giã nhỏ. Cô gọi một lớn bốn nhỏ đang ở trong phòng , Chu Tư Niên tự một bát đậu hoa mặn, bốn đứa trẻ hai đứa một bát, bụng chúng nhỏ, ăn hết nữa.

 

Minh Đại và thím Hoàng cùng mấy mỗi cũng uống hai bát, ăn thỏa thích.

 

Đến khi đậu phụ nóng lò, lũ trẻ chỉ thể , Chu Tư Niên Minh Đại cũng chỉ cho nếm thử một chút.

 

Cô chiên ớt dầu, trộn với đậu phụ nóng, giải quyết bữa trưa.

 

Buổi trưa, nhà đại đội trưởng.

 

Liễu Đại Trụ những cái bánh bột ngô cứng ngắc và bát nước sôi nóng hổi, bà vợ và con dâu ở nhà, ba thằng con trai đều cho ông ăn cái thứ ?!!

 

"Rầm rầm!"

 

Liễu Lai Phúc nước mắt lưng tròng: Lại đ.á.n.h cháu!

 

Liễu Lai Vượng ôm đầu khó hiểu: Đánh cháu gì!

 

Liễu Lai Phát cúi đầu: Vợ ơi, là đợi mấy năm nữa cưới vợ nhé!

 

Cuối cùng, thím Hoàng cùng hai cô con dâu xách đậu phụ về trong sự mãn nguyện, định về nhà thái hết đông lạnh, bữa cơm tất niên năm nay thêm một món ngon !

 

Minh Đại thì tranh thủ lúc còn nóng đặt một ván đậu phụ nóng hổi kho gian để giữ nhiệt, còn một ván thì thái trực tiếp, để Chu Tư Niên nhóm lửa, đổ dầu chiên đậu phụ.

 

Số còn cô cũng định đông lạnh, món đậu phụ đông lạnh kết cấu thần kỳ, chắc Chu Tư Niên cũng sẽ thích.

 

Cô còn một hũ chao, cho gian để lên men, chao dầu mè ăn kèm cháo thì hợp vô cùng.

 

Tranh thủ Tết, nhân lúc chảo dầu còn nóng, Minh Đại chiên chả củ cải và viên thịt, bánh lá vừng từ bột nếp cũng ít, Chu Tư Niên thích, Minh Đại sợ nóng trong nên mỗi ngày chỉ cho ăn mấy cái.

 

Vào ngày cuối cùng của tuổi 20 của Chu Tư Niên, Minh Đại thực hiện lời hứa kẹo hồ lô, khiến Chu Tư Niên vui vẻ cả ngày.

 

Cô đặc biệt đến nhà đại đội trưởng xin ít rơm, bó thành một cái khung cắm kẹo.

 

Quả sơn thím Hoàng cho cô bở, quá chua, bọc một lớp caramel mỏng, bốn quả xiên thành một xiên, cắm đầy cả khung rơm.

 

Chu Tư Niên từ lúc bắt đầu kẹo hồ lô tít mắt, đến khi thấy khung cắm kẹo đầy ắp những xiên kẹo hồ lô thì càng trợn tròn mắt.

 

“Minh Đại! Cái cây quá!!”

 

Minh Đại lời ví von của chọc , đưa khung cắm kẹo cho : “Của ! Kẹo hồ lô mà vẫn luôn ăn!”

 

Chu Tư Niên vui vẻ nhận lấy, giơ lên trong tay lật lật ngắm nghía, mãi đến khi Minh Đại nhắc nhở, mới cẩn thận lấy xuống một xiên c.ắ.n một miếng.

 

“Ưm ưm!”

 

Quả nhiên trẻ con ở lứa tuổi đều thể từ chối một xiên kẹo hồ lô!

 

“Minh Đại, ngon quá mất!!!”

 

Minh Đại cũng lấy một cái, ăn : “Cái cứ cầm , thêm cho kẹo hồ lô dâu tây, cái đó cũng ngon lắm.”

 

Chu Tư Niên phấn khích gật đầu, giơ khung cắm kẹo lên, nỡ đặt xuống.

 

Minh Đại xét đến nhiệt độ, nên ở bên ngoài gian.

 

Chu Tư Niên giơ khung cắm kẹo ăn chơi trong sân, nhanh cam lòng chỉ ở trong sân nữa , ngoài cho các chiến hữu nhí của xem!!

 

Anh cả một "cây" kẹo hồ lô cơ mà!!!

 

Minh Đại thấy vặn vẹo như bánh quẩy ở cửa, cái khăn đỏ lắc lư khiến cô nhức mắt: “Anh gì thế?”

 

Chu Tư Niên hí hửng : “Minh Đại, ngoài chơi một lát.”

 

Minh Đại thấy những vì trong mắt , ngoài khoe khoang một chút.

 

“Vậy chỉ đến nhà đại đội trưởng, cho mỗi đứa trẻ nhà họ một cái, đừng đến nhà khác mà trêu chọc trẻ con nhé!”

 

Chu Tư Niên liên tục gật đầu: “Biết !”

 

Minh Đại thấy mặc ấm, yên tâm ít: “Được , sớm về sớm nhé, lát nữa sẽ cho một bất ngờ!”

 

Chu Tư Niên vui vẻ đáp lời, vác khung kẹo hồ lô cửa.

 

Chu Tư Niên ngoài là khoe khoang cái cây kẹo hồ lô của , nhưng trời lạnh, đều ở trong nhà, bên ngoài đừng trẻ con, ngay cả ch.ó cũng .

 

Anh vác khung kẹo hồ lô, thất vọng, mãi cho đến khi đến nhà đại đội trưởng, mới vui vẻ trở .

 

Gõ cửa hai tiếng lấy lệ, liền đẩy mạnh cửa .

 

Một tiếng “rầm” khiến mấy trong nhà giật , Liễu Lai Phúc xuống giường đất xem, liền thấy Chu Tư Niên vác khung kẹo hồ lô sân.

 

Thấy , Chu Tư Niên phấn khích.

 

Anh giơ khung cắm kẹo lên , khoe khoang cây kẹo hồ lô của với Liễu Lai Phúc từ góc độ, cho đến khi thấy há hốc mồm kinh ngạc, mới mãn nguyện .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-127-xay-dau-phu-cay-keo-ho-lo-cua-chu-tu-nien.html.]

 

Liễu Lai Phúc lượng kẹo hồ lô trong tay cho kinh ngạc, há to mồm chen qua nhà.

 

Liễu Đại Trụ đang giường đất sạch tẩu t.h.u.ố.c của , mấy phụ nữ thì việc kim chỉ, mấy đứa con trai vô dụng thì ngủ vùi, còn lũ trẻ thì vây quanh xem những cuốn truyện tranh liên họa mà Minh Đại mới đổi cho chúng.

 

Khi Chu Tư Niên bước , đều đang bận việc của , tưởng là Liễu Lai Phúc , nên ai ngẩng đầu.

 

Chu Tư Niên đợi một lát, thấy phản ứng gì, liền nhíu mày .

 

Liễu Lai Phúc theo , lập tức hiểu !

 

Anh hắng giọng, ho mạnh một tiếng.

 

“Khụ khụ!!”

 

Tiếng ho thím Hoàng giật , kim suýt đ.â.m tay : “Ho cái gì mà ho! Sợ c.h.ế.t …”

 

Chưa hết câu, bà thấy Chu Tư Niên ở cửa, cùng với những xiên kẹo hồ lô khó lòng bỏ qua trong tay .

 

“Oa!”

 

“Oa oa!!”

 

“Oa oa oa!!!”

 

“Oa oa oa oa!!!!”

 

Người lớn còn đang kinh ngạc, lũ trẻ vui mừng khôn xiết trượt xuống giường đất, vây quanh Chu Tư Niên.

 

Những tiếng “oa oa oa” kinh ngạc khiến Chu Tư Niên vô cùng mãn nguyện.

 

Ánh mắt sùng bái của những “củ khoai tây” nhỏ, cùng với những tiếng “đại ca đại ca!” vang lên, khiến kìm khóe miệng.

 

Khoe khoang đủ , nước bọt của lũ trẻ cũng kìm nữa, Chu Tư Niên mới nheo mắt chọn bốn xiên nhỏ nhất khung cắm kẹo đưa cho chúng.

 

Thiết Đản ông nội một cái, Liễu Đại Trụ ngờ Chu Tư Niên hào phóng như , chần chừ một chút, cũng gật đầu.

 

Lũ trẻ lúc mới vui vẻ nhận lấy, cẩn thận l.i.ế.m một miếng, ngon đến mức nhảy cẫng lên.

 

Thiết Đản nhận lấy, ăn ngay mà đưa cho ông bà, bảo họ ăn .

 

Thím Hoàng và Liễu Đại Trụ mỉm hài lòng lắc đầu, trìu mến lũ trẻ vui vẻ giường, ấn tượng về Chu Tư Niên càng hơn.

 

Mặc dù thể là cô thanh niên trí thức Minh dặn dò, nhưng đại ma vương Chu Tư Niên mà cho, thì ai cũng lấy !

 

Cẩu Đản bắt chước theo, đưa cho bố .

 

Nó định chỉ cho lệ thôi, dù cũng chỉ bốn xiên, cho một cái, nó cũng tiếc.

 

Liễu Lai Phúc thì xoa đầu con trai từ chối, chị dâu Hoàng thì c.ắ.n cái "óc" một cái.

 

Cẩu Đản xiên kẹo hồ lô mất một miếng, ngớ !

 

Nhìn ăn vui vẻ, xiên kẹo hồ lô trong tay , nó “oa” một tiếng òa lên!

 

Thím Hoàng tức c.h.ế.t , bắt đầu mắng .

 

Hoàng Đào và Hoàng Hạnh cũng cho bố ăn, nhưng cả hai đều từ chối.

 

Liễu Lai Phát cái cái , cảm thấy, cưới vợ sớm cũng .

 

Cuối cùng, trong tiếng của Cẩu Đản, Chu Tư Niên vác khung cắm kẹo .

 

Đi đến cửa, dường như nhớ điều gì, rút một xiên từ khung cắm kẹo , trở .

 

Bên cạnh chuồng ngựa, con ngựa dựng tai, thấy còn tiếng động nữa, mới dám thò đầu tiếp tục ăn cỏ.

 

Đang ăn vui vẻ, một cái bóng bao trùm lấy nó.

 

Ngay lập tức, lông lưng con ngựa dựng lên, nó bất động tại chỗ, dám nhúc nhích.

 

Rất nhanh, cái bóng biến mất, một xiên quả đỏ tươi rơi máng ăn của ngựa.

 

Con ngựa đợi tiếng bước chân xa, mới thò đầu ngoài , xác định , yên tâm máng ăn.

 

Nó ngửi ngửi , ừm, mùi vị tệ.

 

Rồi dùng lưỡi l.i.ế.m một cái.

 

Hả?!!!

 

Đây là mùi vị thần tiên gì thế !!

 

Cái lưỡi dài cuốn một cái, xiên kẹo hồ lô bộ trong miệng.

 

Đường caramel giòn ngọt hòa quyện với vị chua ngọt của sơn , là món ngon nhất mà con ngựa từng ăn trong cuộc đời ngắn ngủi của nó!!

 

Con ngựa cánh cửa mở toang, ừm, đó, thực cũng khá .

 

Mặc dù cạo sạch lông đuôi của nó, nhưng, cho ngựa ăn quả ngọt đó!

 

Sau đó, Chu Tư Niên vác cây kẹo hồ lô của , gõ cửa từng nhà của các chiến hữu nhí, khoe khoang cây kẹo hồ lô của theo đủ kiểu.

 

Những chỗ nhà ở , bốn đứa trẻ Thiết Đản theo cũng sẽ chỉ cho .

 

Chu Tư Niên chơi đến phát điên, quên sạch sành sanh lời dặn của Minh Đại, mỗi rời khỏi nhà ai đó, phía lưng luôn lập tức vang lên một hoặc vài tiếng trẻ con .

 

Mãi cho đến khi hết tất cả các nhà, Chu Tư Niên mới thỏa mãn về nhà Liễu Đại Chính.

 

Trên đường gặp Liễu Tam Gia đang xem kịch vui, Chu Tư Niên đang tâm trạng , tiện thể đưa cho ông một xiên, khiến Liễu Tam Gia vui đến mức quên béng chuyện Chu Tư Niên đ.á.n.h .

 

Liễu Đại Chính khi thấy Tư Niên của vác một khung kẹo hồ lô đến, cũng kinh ngạc!

 

Đến khi Chu Tư Niên chia cho hai xiên, càng cảm động đến .

 

Hu hu, vẫn là Tư Niên của nhất!

 

Ăn kẹo hồ lô cũng quên nghĩ đến !

 

Chu Tư Niên khinh thường Liễu Đại Chính đang lóc, vác khung kẹo hồ lô của về nhà.

 

Minh Đại , về nhà bất ngờ!!

 

Anh nhanh chóng về nhà xem mới !

 

 

Loading...