Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 146: --- Đất khoán sóng gió, Chu Tư Niên, đây là cái gì?!

Cập nhật lúc: 2025-10-29 11:12:34
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày hôm , sáng sớm tinh mơ, ăn cơm xong, hai đến nhà đại đội trưởng.

 

Mèo Dịch Truyện

Cả nhà họ cũng ăn cơm xong từ lâu, những khác đang tiếp tục cuốc đất ở sân , Liễu Đại Trụ dẫn Liễu Lai Phúc dọn dẹp chuồng ngựa ở sân .

 

Khi Minh Đại và Chu Tư Niên , trong chuồng ngựa vang lên một tiếng hí vui vẻ.

 

Ngựa: Nha! Là loài vật hai chân mang quả ngọt đến cho đây ! Mau đến! Mau đến! Lông đuôi ngựa sẵn sàng!

 

Minh Đại con ngựa quá khích trong chuồng, chút hiểu.

 

Nó hí một tiếng xong, "vút" một cái 180 độ, đưa cái m.ô.n.g to của khỏi chuồng, điên cuồng vẫy đuôi, hành vi bình thường chút nào.

 

Minh Đại lướt qua cuốn sách thú y trong đầu, tìm thấy triệu chứng bệnh tương ứng.

 

"Tiểu Minh thanh niên trí thức, hai đứa đợi chút, chú chuyển phân ngựa sân sẽ qua."

 

Minh Đại gật đầu, dẫn Chu Tư Niên bên ngoài .

 

Con ngựa trong chuồng mãi nhận hồi đáp, , Chu Tư Niên ở cửa, mắt chớp chớp, móng ngựa khẽ gõ, "độp độp độp" thu hút sự chú ý của Chu Tư Niên.

 

Đáng tiếc Chu Tư Niên một lòng chuyên chú đường viền hoa tay, thèm liếc nó một cái.

 

Minh Đại con ngựa mắt giật giật, tiếng móng ngựa dồn dập, bỗng nhiên hiểu .

 

Mùa xuân đến , ngựa cũng rục rịch.

 

Chỉ là con ngựa thông minh lắm, xem, ở đây nào ai trông giống như thể nảy sinh tia lửa tình yêu với nó chứ!

 

Trong sự hiểu lầm của Minh Đại và sự thất vọng của con ngựa, đại đội trưởng dẫn hai đến đất khoán của điểm thanh niên trí thức.

 

Đất khoán của điểm thanh niên trí thức phê duyệt từ sớm, đây thanh niên trí thức mới đến, các thanh niên trí thức cũ khai hoang và trồng trọt .

 

Chưa đến đất khoán của điểm thanh niên trí thức ngửi thấy một mùi hôi thối nồng nặc, Chu Tư Niên thành thạo tháo khăn trùm đầu che mũi miệng, từ trong ba lô của lôi một cái khác, đưa cho Minh Đại.

 

Minh Đại từ chối, bịt mũi theo đại đội trưởng.

 

Trên đất đang bận rộn, thấy ba đến thì vội vàng chào hỏi.

 

"Đại đội trưởng, ông đến ạ."

 

Người là Phương Minh Dương, đang gánh gánh ở đầu ruộng, chắc là đang bón phân cho đất, ruộng Trần Nhị Hồng và Chu Quế Bình đang tưới nước phân, những thanh niên trí thức cũ khác đang cuốc đất.

 

Liễu Đại Trụ mỉm : "Phương thanh niên trí thức, đưa tiểu Minh thanh niên trí thức và Chu thanh niên trí thức đến đây chọn đất khoán."

 

Phương Minh Dương thì biểu cảm khựng , gượng một tiếng: "He he, là đội trưởng điểm thanh niên trí thức như , quên chuyện với các thanh niên trí thức mới."

 

Liễu Đại Trụ xua tay: "Không , cứ bận việc của , , cứ lo việc ."

 

Sắc mặt Phương Minh Dương càng khó coi hơn, một đội trưởng nhỏ của điểm thanh niên trí thức bận hơn cả đại đội trưởng của thôn, bận cái gì cơ chứ?

 

Cái thì khó lắm.

 

Nhìn bóng lưng ba rời , Phương Minh Dương hối hận , nên dùng đất khoán để khó Minh Đại.

 

Liễu Đại Trụ hài lòng với sự bối rối của Phương Minh Dương, cho ngươi giở trò, lão tử đây chẳng thèm ăn cái bộ đó của ngươi!

 

Năm nào cũng dùng đất khoán để khó thanh niên trí thức mới, những năm ông thèm quản, năm nay còn hãm hại tiểu Minh thanh niên trí thức, nghĩ cái gì !

 

Đầu óc bé tí, chỉ tính toán mấy thứ trong hố xí, vô tích sự!

 

Đi vòng qua bốn năm mảnh đất khoán, Liễu Đại Trụ dừng , chỉ một mảnh đất đối diện con sông nhỏ với Minh Đại.

 

"Tiểu Minh thanh niên trí thức, hai đứa đừng theo bọn họ gì, chú thấy chọn mảnh , mảnh dễ tưới nước."

 

Minh Đại kỹ hơn, quả nhiên, chỉ gần bờ sông nhỏ, mà ruộng đất cũng khá bằng phẳng, cần dọn dẹp nhiều, chỉ cần dọn cỏ dại, đá sỏi là thể cuốc đất .

 

"Được, lời chú, chúng cháu lấy mảnh ."

 

Liễu Đại Trụ gật đầu: "Được, hai đứa cứ dọn dẹp , chú sẽ với Khánh Dân và Quốc Cường một tiếng là , cho cháu thì dân làng cũng ý kiến gì ."

 

Ai ý kiến cũng ngậm miệng cho lão tử!

 

Minh Đại cảm ơn, tiễn đại đội trưởng xong, liền gọi Chu Tư Niên cùng dọn dẹp.

 

Phương Minh Dương và Trần Nhị Hồng ở ruộng bên cạnh hai việc hăng say mà cau chặt mày.

 

Những năm , bọn họ cố tình ém chuyện đất khoán , chính là để ít chia đất cho thanh niên trí thức mới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-146-dat-khoan-song-gio-chu-tu-nien-day-la-cai-gi.html.]

 

Đất khoán của điểm thanh niên trí thức chỉ bấy nhiêu, bọn họ quen trồng , chia hết .

 

Một khi thanh niên trí thức mới chia đất quá sớm, họ thời gian chăm sóc, chắc chắn sẽ tính toán chi li, đất cũng sẽ nhiều hơn, đất bọn họ giữ tự nhiên sẽ ít .

 

Nếu cho họ khi đồng tập thể, bản họ cũng sẽ đòi thêm nhiều, vì thể nào bận rộn xuể.

 

Cuối cùng, Phương Minh Dương thở dài: "Về thôi, bảo thanh niên trí thức mới đến chia đất khoán ."

 

Trần Nhị Hồng hai đối diện, một nhặt đá, một cuốc cỏ, phối hợp ăn ý, ánh mắt lạnh mấy phần.

 

Thế là, lâu , ở mảnh đất đối diện con sông nhỏ, cả thanh niên trí thức mới và cũ đều đến.

 

Thanh niên trí thức mới và cũ bắt đầu tranh cãi về vấn đề phân chia đất khoán.

 

như Phương Minh Dương và Trần Nhị Hồng dự đoán, thời gian rộng rãi, trải qua mùa đông thiếu rau nên các thanh niên trí thức mới hề nhượng bộ, yêu cầu phân chia bình quân theo đầu , chẳng thèm để ý đến việc những mảnh đất hoang các thanh niên trí thức cũ dọn dẹp .

 

Hai bên cãi vã cả buổi sáng, cuối cùng chia bình quân, nhưng các thanh niên trí thức mới cũng đòi gần một nửa đất, khiến các thanh niên trí thức cũ tức tối.

 

Đặc biệt là đó, thanh niên trí thức mới và cũ bắt đầu tranh giành phân bón của nhà vệ sinh ở điểm thanh niên trí thức, khiến Minh Đại và Chu Tư Niên vô cùng kinh ngạc.

 

Thật sự cái gì cũng tranh giành!

 

Lần thì ai ý kiến gì về việc Minh Đại và Chu Tư Niên khai hoang thêm đất nữa, dù họ chia đất bên , cũng chiếm suất của điểm thanh niên trí thức.

 

Cãi vã một buổi sáng đầy mùi hôi thối xong, buổi chiều, cả điểm thanh niên trí thức đều đất khoán việc, ồn ào đến c.h.ế.t .

 

Đặc biệt là các thanh niên trí thức mới, từng cuốc đất, công cụ gì cũng dùng, Minh Đại và Chu Tư Niên dọn xong đất hoang , mà họ còn cạy bao nhiêu đất.

 

Xem thành khi đồng tập thể thì khó khăn lắm.

 

Minh Đại và Chu Tư Niên mất ba ngày để trồng hết rau đất khoán.

 

Đất còn rải phân bón do Minh Đại tự ủ, một chút cũng hôi, Chu Tư Niên vô cùng hài lòng.

 

Ngày cuối cùng, đại đội trưởng tổ chức hội nghị phát động lao động ở sân phơi lúa, tuyên bố mùa xuân canh đến.

 

Sau khi kết thúc, Minh Đại đến nhà Liễu Đại Chính lấy mũ về, Chu Tư Niên cản cô .

 

"Minh Đại, chúng mai , Đại Chính vẫn còn một chút xong."

 

Minh Đại cạn lời: "Mấy ngày , đầu to đến mức nào mà cũng đan xong chứ."

 

Chu Tư Niên đảo mắt, trả lời trực tiếp: "Mai , mai sẽ xong thôi."

 

Minh Đại đành chấp nhận, dẫn Chu Tư Niên về chuẩn đồ dùng cho ngày mai đồng.

 

Ngày hôm , sáng sớm tinh mơ, trời hửng sáng, Chu Tư Niên gọi Minh Đại dậy.

 

Minh Đại đồng hồ, đến sáu giờ.

 

Á! Muốn c.h.ế.t mất!! Cô ghét dậy sớm!

 

Với sự bực bội vì dậy sớm xuống lầu, Chu Tư Niên vui vẻ lăng xăng trong bếp, Minh Đại thật sự nể phục.

 

"Minh Đại! Nhanh lên, ăn cơm xong chúng còn nhà Đại Chính lấy mũ."

 

Minh Đại thở dài, bàn ăn.

 

Để đối phó với việc đồng, Minh Đại và Chu Tư Niên chuẩn sẵn nhiều đồ ăn để trong kho, ăn lúc nào lấy lúc đó.

 

Trứng gà, quẩy và bánh bao, thêm sữa đậu nành và canh cay Minh Đại để trong gian, thích cái nào uống cái đó, vô cùng tiện lợi.

 

Ăn xong bữa sáng, tâm trạng Minh Đại hơn nhiều, hai khỏi gian, đạp sương sớm, về phía nhà Liễu Đại Chính.

 

Đến nhà Liễu Đại Chính, cũng mới dậy, ngáp ngắn ngáp dài chờ ở cửa.

 

"Đại Chính, chúng đến , mũ xong ?"

 

Liễu Đại Chính nuốt cái ngáp xuống: "Xong , xong , ở giường, lấy !"

 

Chu Tư Niên một chút cũng khách sáo chui , lâu cầm hai thứ .

 

Minh Đại đồ tay , trợn tròn mắt!

 

"Chu Tư Niên, đây là cái gì?!"

 

 

Loading...