Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 151: --- Tiếng lợn kêu đồng điệu

Cập nhật lúc: 2025-10-29 13:42:40
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Tư Niên chắn Minh Đại, ngẩng đầu Hàn Quốc Đạt đang máy kéo.

 

Rõ ràng cao hơn là Hàn Quốc Đạt, nhưng hèn nhát như con rùa rụt cổ, khuôn mặt đ.á.n.h sưng tấy nhanh chóng, cúi gằm đầu, dám hé nửa lời.

 

Chu Tư Niên hài lòng : "Mắng xin ?"

 

Đội khăn đỏ theo: " thế, đúng thế."

 

Hàn Quốc Đạt tủi cực độ!

 

Vậy mày đ.á.n.h xin chứ!

 

Đội trưởng Hàn, hèn nhát đến c.h.ế.t và nhận thực tế, cúi về phía Minh Đại: "Xin , giọng lớn!"

 

Hức hức!

 

Minh Đại tủm tỉm xua tay: "Không , đội trưởng Hàn cũng là lo lắng thời gian gấp rút, nhiệm vụ nặng nề, sợ cày xong đất, nhất thời bốc hỏa, thể hiểu .

 

Chúng đừng chần chừ nữa, khởi động máy việc ?"

 

Hàn Quốc Đạt lén Minh Đại một cái, Liễu Đại Trụ và Liễu Khánh Dân đang vẻ mặt đồng tình bên cạnh.

 

Bọn cùng một giuộc, ức h.i.ế.p !

 

Chu Tư Niên lời Minh Đại, vung tay hiệu: "Làm việc!"

 

Hàn Quốc Đạt dám chần chừ, những khác càng dám, tất cả nhanh chóng xuống xe, giật dây khởi động, ba chiếc máy kéo phụt phụt chuyển động.

 

Minh Đại bảo Liễu Quốc Cường dẫn , khiêng Vương Đức Phát đang bất tỉnh nhân sự đất đến gốc cây, tìm một đống cỏ để ngủ.

 

Chu Tư Niên theo, mắt chớp mấy Hàn Quốc Đạt lái xe, dọa Hàn Quốc Đạt c.h.ế.t máy hai mà vẫn khởi động .

 

Chu Tư Niên hài lòng nhíu mày, đồ vô dụng!

 

Liễu Đại Trụ hì hì, miệng khép .

 

Những năm , vì Liễu Gia Loan xa nhất, thêm ông năng vụng về, ở công xã ưu ái mấy, làng họ chỉ phân một chiếc máy kéo, còn xếp hàng chờ đợi.

 

Năm nay, họ đến ba chiếc máy kéo!

 

Năm nay thể thảnh thơi hơn !

 

Dân làng xem đủ trò vui, đại đội trưởng đuổi việc.

 

Dưới gốc cây, Minh Đại bắt mạch cho Vương Đức Phát đất, khi kiểm tra kỹ, ngoài chấn động não , thì vẫn .

 

Chỉ là đời sống riêng tư của gã quá đắn, cần Chu Tư Niên tay, chắc cũng sắp " đời" , chủ nhiệm Vương lẽ sẽ tuyệt hậu.

 

Còn về chuyện dọa cho điên, thì điên, chỉ là chút lo lắng thần kinh.

 

Chu Tư Niên tới, thấy Minh Đại đang nắm cổ tay , cau mày.

 

"Minh Đại, bẩn, vứt !"

 

Minh Đại hì hì buông tay, gọi Chu Tư Niên .

 

"Mấy huyệt đạo dạy nhớ hết ? Lần dạy cách tháo khớp, , như thế ......"

 

Cạch cạch cạch cạch......

 

Vương Đức Phát "ngủ say" tiếng nào, đúng là đạo cụ thích hợp.

 

Hai , một dạy một học, nghiêm túc tháo rời Vương Đức Phát lắp , nghiêm túc hết sức!

Mèo Dịch Truyện

 

Vương Đức Phát: Bíp bíp bíp bíp bíp bíp bíp bíp!!!!

 

Bên Liễu Gia Loan đang bận rộn hăng say, còn công xã thì sóng yên biển lặng.

 

Vì Vương Đức Phát khi từ bệnh viện tâm thần về vẫn luôn tính tình kỳ quặc, ai cũng nghi ngờ, thường xuyên ở nhà, nên vợ chồng Vương Hữu Tài cũng phát hiện con trai mất tích.

 

Mãi đến khi con trai liên tục hai ngày về nhà, họ mới nhận điều .

 

Cử tìm một vòng, cuối cùng mới , con trai tên điên đánh! Lại đưa !

 

Khi tìm đến trạm nông cơ, họ phát hiện tất cả tài xế máy kéo và máy kéo đều biến mất, hỏi ông lão gác cổng mới , đều tên điên đưa !!

 

Vương Hữu Tài xong, suýt nữa thì ngất xỉu, vội vàng tìm xe, cùng với cán bộ công xã đạp xe đạp đến Liễu Gia Loan.

 

Chậm nữa, giọt m.á.u độc nhất của ông sắp toi đời trong tay tên điên !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-151-tieng-lon-keu-dong-dieu.html.]

 

Chưa đến Liễu Gia Loan, thấy tiếng máy kéo "tụt tụt".

 

Một đoàn hơn chục đạp xe xông thẳng ruộng, Liễu Đại Trụ Vương Hữu Tài mặt mày đen sạm, sắp phun lửa, liền kéo Thiết Đản : "Đi, gọi cả của tụi mày đây!"

 

"Liễu Đại Trụ!!!"

 

Vương Hữu Tài vứt xe đạp xuống, lao thẳng về phía Liễu Đại Trụ, Liễu Đại Trụ hì hì đón tiếp.

 

"Chủ nhiệm Vương, ông rảnh rỗi đến thị sát công việc đấy ?"

 

Các thôn dân phía , thấy một đoàn hơn chục xông về phía đội trưởng của , cũng cầm dụng cụ trong tay theo.

 

Vương Hữu Tài thấy các thôn dân phía , lúc mới tỉnh táo .

 

Nơi đây dân phong mạnh mẽ, Liễu Gia Loan nổi tiếng là bao che nhà, ông mà dám đ.á.n.h Liễu Đại Trụ, đám phía sẽ dám đ.á.n.h ông .

 

Đây cũng là lý do bao năm nay ông chỉ dám gây chuyện ở công xã, dám về nông thôn.

 

Cứng rắn nuốt cục tức đang chực trào , ông trừng mắt Liễu Đại Trụ: "Con trai !!"

 

Liễu Đại Trụ tủm tỉm ông : "Chủ nhiệm Vương đúng là dạy con cái!

 

Hôm qua con trai ông nhất định đòi theo mấy đồng chí của trạm nông cơ xuống đây, giúp Liễu Gia Loan chúng cày đất, chúng khuyên mãi , đành để giúp một tay thôi.

 

Giờ đang bận rộn với các đồng chí xã viên, sắp tới , sắp tới ."

 

Vừa xong, một tiếng thét vang lên, Vương Hữu Tài mắt trợn trừng nứt , đúng là tiếng con trai ông !

 

"Bố ơi! Bố ơi! Cứu mạng! Cứu mạng!"

 

Vương Hữu Tài thấy một sinh vật hình như một tên điên, nhe nanh múa vuốt lao thẳng về phía , phía còn hai một cao một thấp theo.

 

Đợi đến khi con trai lóc lao đến gần, Vương Hữu Tài kích động ôm lấy con trai, còn đến gần, một mùi hôi thối kinh khủng như t.h.ả.m họa sinh học, ép lùi mạnh mẽ.

 

Thối quá mất!!

 

Vương Đức Phát thể tin nổi bố , trong mắt đầy vẻ tổn thương: Bước lùi của bố là thật lòng đấy ?

 

Vương Hữu Tài cố gắng kiềm chế hành động bịt mũi, đau lòng con trai: "Đức Phát , con ngã xuống hố phân ?"

 

Vương Đức Phát kìm tủi trong lòng, hú lên một tiếng lao tới, một cái ôm chầm, đẩy bố ngã xuống đất.

 

"Bố ơi! Con đau! Toàn xương cốt của con đều gãy hết !"

 

Vương Hữu Tài: Huhu!

 

"Bố ơi! Hố xí thối quá! Hố xí cả làng còn thối hơn nữa! Con bao giờ hố xí nữa!"

 

Vương Hữu Tài: Phì phèo! Phì phèo! Phì phèo phì phèo!

 

"Bố ơi! Con chóng mặt, con về nhà! Con nhớ !"

 

Cuối cùng cũng chui khỏi nách thối đến chua loét của con trai, Vương Hữu Tài thở hổn hển.

 

A! Sống ! Thối c.h.ế.t cha !

 

Các cán bộ công xã cùng hai lăn lộn đất, phản ứng , vội vàng kéo hai dậy.

 

Vương Hữu Tài lùi xa con trai tám trượng, hít sâu một .

 

Mãi mới thở , ông tức giận c.h.ử.i bới cả đám Liễu Gia Loan.

 

"Được lắm! Các lắm! Dám công khai bắt cóc con trai đến đây dọn nhà xí cho các , còn dám đ.á.n.h nó! Phản trời ! Đợi đấy! Lão tử lập tức cho dân binh đến, kẻ nào cũng thoát !"

 

"A!!!!"

 

Chưa đợi ông nổ xong, Chu Tư Niên nhanh như cắt lao lên, khớp một tiếng bẻ gãy ngón tay ông .

 

Vương Hữu Tài ôm ngón tay phát tiếng kêu lợn y hệt con trai.

 

Các cán bộ công xã phía đồng loạt lùi , ai dám tiến lên giúp nữa.

 

Vương Hữu Tài hận sợ trừng mắt Chu Tư Niên, nếu ánh mắt thể hóa thành vật chất, Chu Tư Niên sớm ông lăng trì .

 

Chu Tư Niên thấy ông còn dám trừng , giơ hai ngón tay lên, rõ ràng là chọc mắt ông .

 

Vương Hữu Tài sợ hãi lập tức trốn lưng Liễu Đại Trụ, Chu Tư Niên lúc mới chịu thôi.

 

 

Loading...