Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 161: --- Bị Sỉ Nhục, Những Người Anh Em Rắn Rỏi Như Thép Của Tôi Ơi!
    Cập nhật lúc: 2025-10-29 13:42:50
    Lượt xem: 2 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Minh Đại và Chu Tư Niên xe chở Liễu Quốc Cường, Hàn Quốc Đạt và "mấy món treo" họ rời , lúc mới mãn nguyện về phía đồng ruộng.
Thính rải, câu con cá lớn hơn , thì xem chủ nhiệm Mã đủ sức mạnh !
Trong văn phòng công xã, Phùng Kim Bảo tạm thời tiếp quản công việc của Vương Hữu Tài.
Hết cách , gia đình Vương Hữu Tài hiện tại vẫn còn co ro trong bệnh viện công xã, sống c.h.ế.t chịu về nhà.
Mã Anh Long cũng mặt, vị trí của Vương Hữu Tài, chờ tin tức từ trong núi.
Không hợp quy tắc, nhưng Phùng Kim Bảo cũng dám nhiều.
lúc đang suy nghĩ lung tung, một tiếng bước chân vội vã xông văn phòng.
Triệu Tứ, do Mã Anh Long mang đến, nhanh chóng đến bên cạnh , ghé tai nhỏ gì đó.
"Cái gì?!"
Anh bật dậy, trừng mắt Triệu Tứ.
Sau khi đối phương gật đầu, với vẻ mặt vô cùng khó coi chạy ngoài.
Phùng Kim Bảo cánh cửa đẩy mạnh đung đưa qua , chút hiểu đầu đuôi, xảy chuyện gì?
Bệnh viện công xã, bác sĩ những bệnh nhân đang ôm chặt hai đàn ông to lớn buông tay mà đau đầu vô cùng.
Đây là bệnh nhân thứ năm cùng triệu chứng đưa đến trong vỏn vẹn một tuần .
Chẳng lẽ, gần đây sở thích kỳ lạ nào đó mà đang bắt đầu thịnh hành ?
Sao ai cũng thích chạy núi?
Ban đầu nghĩ, gia đình chủ nhiệm Vương đủ kỳ quặc , ngờ hôm nay còn quá đáng hơn.
Hai ôm những đàn ông to lớn đến thì thôi , quần áo đều biến mất, khoác mỗi cái ga trải giường rách nát mà đến.
Anh lắc đầu, gọi mấy bác sĩ cùng giúp đỡ, dùng đủ cách, cuối cùng cũng giải cứu Liễu Quốc Cường và Hàn Quốc Đạt.
Khi Mã Anh Long bước phòng bệnh, thấy hai đang ôm chăn thút thít.
Đây còn là những em rắn rỏi như thép của !!
Mã Anh Long sững tại chỗ, ngờ Triệu Tứ là thật!
Nghĩ đến đây hai em sống c.h.ế.t hề lóc, cái dáng vẻ nhát gan bây giờ, đầu óc đau nhức vì kích thích khiến loạng choạng mấy cái, suýt nữa thì ngã.
Cuối cùng, vẫn là Triệu Tứ đỡ ngoài nghỉ ngơi, để bình tĩnh , cũng cho bác sĩ thời gian kiểm tra và điều trị.
Trong phòng, Hàn Quốc Đạt và Liễu Quốc Cường, những giải thoát, gọi ngoài để hỏi chuyện riêng.
Nhìn Triệu Tứ với vẻ mặt nghiêm túc, cả hai giấu giếm bất cứ điều gì, thật thà kể cảnh tượng thấy sáng nay một nữa.
Mã Anh Long báo cáo, khi nhắc đến việc Cát Nhị và Trương Tam trần truồng, la hét từ núi chạy xuống, nhắm nghiền mắt .
Trương Tam chút nhát gan thì , nhưng Cát Nhị thì mà!
Anh theo chứng kiến ít những cảnh tượng lớn, mà giờ sợ hãi đến mức , thì vấn đề trong núi còn là chuyện nhỏ nữa .
Mở mắt , hỏi với ánh mắt lạnh lẽo: "Chuyện của kẻ điên hỏi ?!"
Triệu Tứ cúi đầu đáp: "Đã hỏi , ngày nào cũng đúng giờ theo dân làng về nghỉ, thấy họ khỏi làng, sáng nay cũng xuất hiện ở đầu làng cùng , gì bất thường."
Mã Anh Long cau mày, nếu do kẻ điên , thì là ai chứ?
Chẳng lẽ, thật sự là heo rừng thành tinh?
Ha ha, thể!
Liễu Quốc Cường hỏi hỏi nhiều câu hỏi, chuyện hôm nay, chuyện đây, đặc biệt là chuyện của Chu Tư Niên và Minh Đại, hỏi hỏi bao nhiêu .
Mèo Dịch Truyện
Anh thấy kỳ lạ thêm phần cẩn trọng, chuyện của Chu Tư Niên thì cứ , còn chuyện của Minh Đại thì cố gắng mập mờ, dù chuyện của kẻ điên cả công xã ai cũng rõ, chẳng gì giấu giếm, nhưng Tiểu Minh thanh niên trí thức thì khác.
Cô mới đắc tội với Vương chủ nhiệm, mà Vương chủ nhiệm là em rể của Mã chủ nhiệm, hỏi kỹ như , chẳng là gây rắc rối cho Tiểu Minh thanh niên trí thức !
Không , về nhắc nhở một tiếng!
Hỏi xong, hai thể rời .
Hàn Quốc Đạt khỏi bệnh viện là chạy ngay, sợ Liễu Quốc Cường gọi cùng về Liễu Gia Loan.
Anh roi da đ.á.n.h cho sợ mật , cần máy kéo nữa, cũng theo về.
Dù cũng là đồ công của nhà nước, Liễu Đại Trụ chắc dám tùy tiện hỏng, nhưng nếu về, kẻ điên dám tùy tiện hỏng đấy chứ!
Thôi thì cứ ngoan ngoãn ở công xã !
Hai họ , bác sĩ cũng khám xong Cát Nhị và Trương Tam .
Chỉ là vẻ mặt của ông kỳ quái, Mã Anh Long với vẻ thôi, khiến thấy rờn rợn.
"Có vấn đề gì, thẳng !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-161-bi-si-nhuc-nhung-nguoi-anh-em-ran-roi-nhu-thep-cua-toi-oi.html.]
Bác sĩ hít một thật sâu: "Vết thương ngoài của họ vấn đề gì, chỗ nào gãy nối , chỉ cần tĩnh dưỡng là . Chỉ là, chỉ là......"
Mã Anh Long cau mày: "Chỉ là cái gì?!"
Bác sĩ mặt đỏ bừng: "Chỉ là họ hình như cái thứ đó nhục ."
Mã Anh Long: Sao mỗi chữ ông đều , nhưng gộp thì hiểu gì hết ?!
"Ông gì thì thẳng, đừng vòng vo tam quốc như !"
Bác sĩ ngẩng đầu một cái, trong mắt đầy ẩn ý.
"Chỉ là bây giờ họ thận hư nặng, cơ thể cũng suy kiệt nghiêm trọng, dù cũng là heo rừng, cũng dễ hiểu thôi, với tinh thần của họ cũng khá nhạy cảm, cố gắng đừng kích động họ."
Mã Anh Long: ???!!!
Triệu Tứ: Má ơi!!!
Mã Anh Long tức giận bật dậy: "Ông đang linh tinh gì đấy?!! Có khám bệnh hả! Anh em là đàn ông! Làm nhục cái quái gì mà nhục!"
Bác sĩ giật , chút ấm ức: "Mã chủ nhiệm, hai họ bây giờ chỉ thận hư nặng, mà còn đầy vết bầm tím, những chỗ trọng yếu còn dính lông heo rừng, miệng thì ngừng kêu gào 'heo rừng tinh' và ' ' cái gì đó, cái rõ ràng là cái thứ đó chứ còn gì nữa?"
"Câm miệng!"
Mã Anh Long càng càng thấy , quát lớn bác sĩ, nghĩ đến dáng vẻ hai em nãy, quả thực giống nhục xong!
Triệu Tứ vẫy tay bảo bác sĩ rời , còn thì Mã Anh Long với vẻ thôi.
Mã Anh Long sự nghi ngờ trong mắt , trừng mắt : "Nghĩ gì thế! Không thể nào!"
Nói xong, tự đẩy cửa bước phòng bệnh.
Trên giường bệnh, Cát Nhị và Trương Tam giường của , chăn đắp kín từ đầu đến chân.
Từ tần suất tấm chăn rung lên và tiếng nức nở, thể đoán rằng hai họ cũng thấy lời của bác sĩ .
Mã Anh Long cứng đờ xuống cạnh giường Cát Nhị, im lặng hồi lâu vẫn mở miệng: "Lão Nhị, hai đứa mày xảy chuyện gì trong núi?"
Lời dứt, Trương Tam giường bên cạnh cũng ngừng , căn phòng yên tĩnh lạ thường.
Hồi lâu, Cát Nhị kéo chăn lên, dậy.
Nhìn những vết bầm tím cổ và cánh tay , Mã Anh Long đành lòng mà dời ánh mắt .
"Đại ca, em dơ !"
Trương Tam bên cạnh cũng nhịn nữa, đắp chăn òa lên, miệng cũng kêu rằng dơ !
Mã Anh Long đau lòng hai họ: "Nói linh tinh gì đấy? Cái ông bác sĩ điên , hai đứa mày cũng điên theo ?! Chắc chắn kẻ đang tính kế chúng , mày kể kỹ chuyện trong núi , rốt cuộc xảy chuyện gì?!"
Cát Nhị rùng một cái, ôm lấy chăn, đau đớn mở miệng: "Đại ca, Vương Hữu Tài dối, thật sự heo rừng tinh!"
Mã Anh Long cau mày : "Lão Nhị, mày cũng dọa cho ngớ ngẩn , gì heo rừng tinh nào chứ?!"
Cát Nhị sợ hãi nuốt nước bọt, kể chuyện xảy đêm qua.
Khi đến con heo rừng mặc áo đỏ, đội vòng hoa, mặt đầy máu, cơ thể tự chủ mà run rẩy, rõ ràng là ký ức khắc sâu cơ thể.
Triệu Tứ mắt đỏ hoe ôm lấy Trương Tam đang òa, Lão Nhị và Lão Tam hy sinh lớn !
Kể đến cuối cùng, Cát Nhị Mã Anh Long với vẻ mặt nghiêm túc: "Đại ca, em chuyện hoang đường, nếu em tận mắt chứng kiến, tự ... cảm nhận, em cũng sẽ tin .
sự thật là như , trong núi quả thực heo rừng tinh, đồ đạc chắc cũng đều nó lấy ."
Dừng một chút, nặng nề mở miệng: "Đại ca, đây lẽ là sự trừng phạt cho việc chúng giúp đỡ bọn họ chuyện chăng!
Em và Lão Tam thành phế nhân , em mấy gặp chuyện nữa!
Đại ca! Dừng tay !
Việc chúng quá xa , ông trời mới trừng phạt chúng đấy!
Không thể sai lầm chồng chất sai lầm nữa!"
Mã Anh Long Lão Nhị, một đàn ông to lớn mà mắt đỏ hoe , trong lòng vô cùng khó chịu!
Người em cứng rắn như thép của , thật sự heo rừng tinh nhục !
Hít một thật sâu, Triệu Tứ: "Cứ đưa thêm vài Lĩnh Heo Rừng điều tra một chút, xem dấu vết nào của con , nếu thì..."
Anh vỗ vỗ vai Cát Nhị giường: "Lão Nhị, tao mày, tao sẽ liên hệ bên đó đến, để họ tự giải quyết !"
Đôi mắt đỏ hoe của Cát Nhị cuối cùng cũng nhịn nữa, từng giọt nước mắt lớn lăn dài.
Mã Anh Long những em thê thảm, trong lòng năm vị tạp trần.
Đã lên thuyền giặc, xuống dễ dàng như !
Dù biến thái một chút, nhưng thật sự quá sảng khoái! Có như họ mới nhớ đời chứ!!
