Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 163: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-29 13:42:52
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hahaha, cả đời bình an!

 

Minh Đại thất vọng, cô khá mong Mã Anh Long chút khí phách hơn, như dọa mới thú vị hơn.

 

Cô bảo Chu Tư Niên thực hiện các bài tập đả huyệt và tháo rời, lắp ráp khớp xương ba họ, còn cô thì luyện tập kỹ thuật châm cứu.

 

Sau khi thỏa mãn, cô bảo Chu Tư Niên lột sạch quần áo ba đặt họ sân.

 

Làm xong xuôi thứ, hai mở toang cổng lớn ngoài, và cẩn thận đóng cổng.

 

Sáng hôm , các bà các chị dậy sớm chợ ngang qua nhà họ Mã vẫn còn thắc mắc.

 

Sao nhà họ Mã dậy sớm thế, mà cổng lớn mở toang đóng.

 

Do tò mò, bà thím ở sân bên cạnh đến thử.

 

“Á!!! Giở trò lưu manh!!”

 

Một tiếng "giở trò lưu manh" đ.á.n.h thức những hàng xóm xung quanh, bưng bát, ngậm bàn chải đ.á.n.h răng xông thẳng đến nhà họ Mã.

 

Ở đầu hẻm, cán bộ tuần tra lưu manh thì mừng quýnh, theo tiếng động liền chạy đến.

 

Đến nơi, mới phát hiện điều đúng.

 

Cái cổng lớn vây ba lớp trong, ba lớp ngoài , là nhà của Mã chủ nhiệm !

 

“Đi ! Mau tránh !”

 

Hai cán bộ cố sức chen qua đám đông, liền thấy ngay cổng, ba hình trắng nõn trong đống phân heo.

 

Mặc dù dính đầy phân heo, cán bộ vẫn nhận , trắng nhất ở giữa chính là chủ nhiệm của họ!!!

 

Hai vội vàng giải tán đám đông, đóng cổng .

 

Đáng tiếc quá muộn, những gì cần thấy và cần thấy, hàng xóm xung quanh đều thấy hết.

 

Khi Mã Anh Long gọi dậy, kinh hãi kêu la liên tục, co rúm dám những xung quanh.

 

Thuộc cấp vị Mã chủ nhiệm vốn dĩ luôn nghiêm nghị, bao giờ để ai mắt, giờ như một cô gái tân nhục, vô cùng hoảng sợ.

 

Cuối cùng, những phụ nữ trong nhà đ.á.n.h thức giải thoát hai họ, đỡ ba đất về phòng.

 

Người nhà báo công an và mời bác sĩ, nhưng Mã Anh Long đang sốt cao đều từ chối hết!

 

Đã đủ mất mặt , thể để mất mặt thêm nữa!

 

thể nhịn, các con trai thì nhịn , âm thầm dặn vợ tìm bác sĩ.

 

Mẹ kiếp, đau quá! Hu hu!

 

Mã Anh Long thất thần dìu nhà.

 

Vừa mới , thứ đột nhiên xuất hiện đất cho giật !

 

Trên nền nhà chính, mấy chữ to xếp bằng phân heo: Đồ ở ?

 

Lưng Mã Anh Long lạnh toát, đây là yêu quái lợn rừng đến đòi đồ trong núi !

 

Rắc!

 

Hắn ngất , nhà họ Mã triệt để loạn thành một đống.

 

Cảnh gà bay ch.ó sủa của nhà họ Mã hề ảnh hưởng đến Minh Đại và Chu Tư Niên.

Mèo Dịch Truyện

 

Chu Tư Niên đang giao lưu tình cảm với những động vật mới trong gian, còn Minh Đại thì đang trong phòng thi bắt đầu bài.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-163.html.]

Lúc thi cô còn gặp quen cũ, Thư ký Trình Húc, ông là một trong những giám khảo hôm nay, bí thư huyện ủy hình như báo cáo công việc ở tỉnh, mặt ở huyện thành.

 

Kỳ thi cũng do bệnh viện huyện tổ chức, mục đích là để tuyển chọn những y sĩ chân đất phù hợp xuống đại đội, khám chữa bệnh, phụ trách tuyên truyền kiến thức vệ sinh sức khỏe, thuộc loại nửa nông nửa y.

 

những đến hôm nay chút lộn xộn, như Minh Đại xuất từ gia đình y d.ư.ợ.c truyền thống, cũng huấn luyện khẩn cấp ở công xã, còn đều là tự học thành tài.

 

Nam nữ, già trẻ đều .

 

Tuy nhiên, Minh Đại vẫn là nhỏ tuổi nhất trong đó, vì mặt non nớt, giống đến thi, mà giống như thi hộ hơn.

 

lát nữa những coi thường cô sẽ vả mặt chan chát.

 

Đề thi phát xuống, một tờ giấy mỏng manh, chỉ mặt , lướt qua một cái, Minh Đại cảm thấy áp lực.

 

Sau một hồi cặm cụi , trong khi vẫn đang c.ắ.n đầu bút suy nghĩ nát óc, cô dậy nộp bài.

 

Bài thi chấm ngay tại chỗ, phụ trách chấm bài là một nữ bác sĩ trung niên phúc hậu.

 

Thấy cô nộp bài sớm như , còn tưởng cô bỏ cuộc, ngờ khi cầm bài lên chấm, đúng hết!

 

Minh Đại đầy ngưỡng mộ, đây đúng là một hạt giống để học y.

 

Trong lĩnh vực y học, gì quan trọng bằng nền tảng vững chắc, Minh Đại thể đúng hết các câu, và câu nào cũng trúng trọng tâm, điều hiếm , bác sĩ bình thường cũng .

 

Nữ bác sĩ đưa bài thi cho hai bác sĩ khác xem, đó đ.á.n.h dấu tích bên cạnh tên Minh Đại, hiệu Minh Đại đậu, chiều đến tham gia kỳ thi thực hành.

 

Minh Đại mỉm cảm ơn ngoài.

 

Chẳng mấy chốc, Thư ký Trình cũng theo, mỉm chúc mừng cô.

 

“Tiểu Minh thanh niên trí thức, xuất sắc quá, đạt điểm tuyệt đối, bác sĩ Cao lâu lắm thấy hạt giống như cô.”

 

Minh Đại mỉm khiêm tốn: “May mắn thôi ạ, trùng hợp là những đề thi đều là những gì cháu từng gặp qua.”

 

Trình Húc lắc đầu: “Bác sĩ Cao là phó viện trưởng bệnh viện huyện chúng đó, khen là hạt giống thì mấy, tiểu Minh thanh niên trí thức cô hãy thể hiện thật , lẽ sẽ bác sĩ Cao nhận đồ !”

 

Minh Đại chỉ hì hì, tiếp lời .

 

Đừng là cô ý định bái sư, dù chăng nữa, ai bái ai còn chắc !

 

Chưa kịp để hai hỏi han xã giao thêm vài câu, bên ngoài chạy , gì đó với Trình Húc, sắc mặt Trình Húc trở nên vô cùng kỳ lạ, ông xin Minh Đại theo đó.

 

Minh Đại loáng thoáng thấy tên Mã Anh Long, xem là bên phát hiện .

 

Không phát hiện mới lạ, Minh Đại cố tình đóng cổng, chính là để cho hàng xóm xung quanh phát hiện.

 

Tin rằng chẳng bao lâu , tin tức về gia đình Mã chủ nhiệm cũng sẽ giống như gia đình Vương Hữu Tài, lan truyền khắp huyện thành, cô xem Mã Anh Long còn mặt mũi mà hoành hành ở huyện thành nữa!

 

Mã Anh Long quả thực còn mặt mũi nào, khi tỉnh , đuổi thuộc cấp và bác sĩ , một nhốt trong gian nhà chính, chằm chằm những chữ xếp bằng phân heo đất mà thẫn thờ run rẩy.

 

Giờ phút , niềm tin của đều sụp đổ, thứ duy nhất còn là sợ hãi và hối hận.

 

Thuộc cấp và nhà đều sợ hãi, sợ nghĩ quẩn, nên mới tìm lãnh đạo huyện.

 

Khi Trình Húc đến, Mã Anh Long vẫn còn ngây dại chuyện với ai.

 

Trên đường ông hỏi rõ, Mã chủ nhiệm mặt cảm xúc lúc trải qua những gì đêm qua.

 

Thấy chuyện, Trình Húc thở dài một tiếng, một câu bảo trọng rời .

 

Vẻ ngoài bình tĩnh mà Mã Anh Long vẫn luôn giả vờ câu "bảo trọng" đ.á.n.h tan , khỏi cửa, trong nhà liền vang lên tiếng ném cốc chén và tiếng mắng c.h.ử.i nhà lắm chuyện.

 

Trình Húc ở cửa cong môi một cái, sớm thấy lão già mắt , cuối cùng cũng bụng tay thu dọn !

 

Ha ha ha, cả đời bình an!

 

 

Loading...