Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 166: --- Hưng phấn của Diêu Ngọc Lương
Cập nhật lúc: 2025-10-29 13:42:55
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Minh Đại , liền bật , đây là Diêu Ngọc Lương, thư ký của Thị trưởng Ngụy ?
là buồn ngủ gặp chiếu manh, giây cô còn đang băn khoăn để kể chuyện bác sĩ Cao Kiều cho Thị trưởng Ngụy, giây , thư ký của Thị trưởng Ngụy đến công xã .
Diêu Ngọc Lương cảnh tượng náo nhiệt trong sân, nhíu mày, hiệu cho những mang đến.
Người phía lập tức xông lên, một tay tóm Vương Đức Phát, khi phát điên c.ắ.n , một đòn tay đ.á.n.h ngất .
Đợi đến khi "phịch" một tiếng ngã xuống đất, phó sở trưởng đồn công an công xã mới lau mồ hôi đầy đầu, xun xoe vây .
“Vẫn là của thư ký Diêu lợi hại ha ha, của đồn chúng học hỏi đồng chí !”
Diêu Ngọc Lương như một cái, gì.
Chắc là cơ hội học hỏi nữa , Thị trưởng Ngụy sắp chấn chỉnh đồn công an ở đây, lập tức sẽ sở trưởng mới đến nhậm chức, những con sâu mọt bỏ sót đều sẽ thanh toán.
“Thôi , bắt , đưa đây, các cứ bận việc .”
Phó sở trưởng ở một bên gật đầu khom lưng , phó chủ nhiệm công xã Phùng Kim Bảo gia đình Vương Hữu Tài bịt miệng, nhếch nhác nhét xe, thở phào nhẹ nhõm.
Thấy họ sắp rời , Minh Đại đưa cho Chu Niên một hạt lạc, hiệu cho Diêu Ngọc Lương.
Chu Niên cầm lấy hạt lạc, lập tức ném , mà bóc vỏ, ăn hạt lạc xong mới ném .
Bên tai truyền đến tiếng gió xé nhỏ xíu, Diêu Ngọc Lương cảnh giác né tránh, đó thấy hai vỏ lạc rơi đất.
Anh sững sờ một chút, theo hướng hạt lạc bay tới, đó mở to mắt.
Là Chu !
Minh Đại chỉ vị trí phía bệnh viện công xã, Diêu Ngọc Lương khẽ gật đầu, theo những phía ngoài.
Nửa giờ , trong rừng cây nhỏ phía bệnh viện công xã, Minh Đại và Chu Niên đợi Diêu Ngọc Lương.
Thấy Chu Niên, chút kích động: “Chu , còn nhớ ?”
Chu Niên mơ màng thư ký Diêu vẻ hưng phấn, chắc chắn lắm mà hỏi: “ từng đ.á.n.h ?”
Minh Đại cạn lời, đây là câu trả lời gì ?!
Diêu Ngọc Lương thì phấn khích, : “ đúng đúng, và Yến cùng xe đưa đến đây, đường ít đ.á.n.h , vai còn trật khớp nữa.”
Chu Niên nghiêm túc tiến gần, bóp bóp vai , hồi vị một chút: “Hình như đúng .”
Diêu Ngọc Lương những né tránh, còn nghiêng để bóp: “Phải , chính là cảm giác !”
Minh Đại: …………
Chu Niên “gấu” thế , và Thị trưởng Ngụy đều thoát khỏi liên quan !
Sau khi hai thành màn ôn chuyện kỳ lạ, thư ký Diêu Chu Niên, mắt đỏ mà trịnh trọng cảm ơn Minh Đại.
“Tiểu Minh trí thức, Yến kể chuyện cho , nhờ cô mà Chu mới xảy chuyện gì, thật sự cảm ơn cô!”
Minh Đại chút tò mò: “Trước đây cũng quen Chu Niên ?”
Diêu Ngọc Lương gật đầu: “Quen từ bé, là trẻ mồ côi, hồi nhỏ tiểu thư Bạch nhặt về nhà họ Bạch, cho nên cô coi như là ân nhân cứu mạng của , nếu cô , c.h.ế.t cóng đường .
Ông Bạch là , thu nhận cho Yến bạn học cùng, Yến coi như em trai ruột, luôn theo Yến, lính, cũng theo.
Hồi Chu còn nhỏ, thường xuyên chơi cùng , đến căn cứ, Yến bận rộn, thời gian thăm , đều là .
Chu cũng giỏi, thể từ trong bao nhiêu đứa trẻ ở căn cứ mà nổi bật lên, từng bước leo lên vị trí đó, là chiến binh xuất chúng danh xứng với thực!
Nếu những chuyện xảy , thành tựu của thể lường !”
Minh Đại gật đầu, thì là như .
Chu Niên Diêu Ngọc Lương với vẻ mặt kích động, tự nhiên lắm mà lùi về phía Minh Đại, cứ cảm thấy ánh mắt của gì đó kỳ lạ.
Minh Đại hiểu, theo cách của đời mà hiểu, Diêu Ngọc Lương hẳn là fan hâm mộ của Chu Niên, kính trọng và ngưỡng mộ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-166-hung-phan-cua-dieu-ngoc-luong.html.]
Vì Diêu Ngọc Lương sắp theo xe về, Minh Đại ôn chuyện nữa, mà kể chuyện Mã Anh Long và Cao Kiều.
Vừa đến tên Cao Kiều, sắc mặt Diêu Ngọc Lương liền trở nên khó coi, rõ ràng là nhớ điều gì đó.
Anh nghiến răng Chu Niên: “Nếu bà thật sự vấn đề, thì phiền toái lớn !
Cao Kiều ở thành phố Tùng là một bác sĩ nổi tiếng, tiếp nhận điều trị cho ít nhân vật quan trọng, bao gồm lãnh đạo quân đội và chuyên gia thí nghiệm ở căn cứ!
Năm đó, khi Chu đưa đến bệnh viện thành phố Tùng để điều trị, chính là Cao Kiều tiếp nhận!”
Minh Đại gật đầu, điều lo lắng cuối cùng vẫn xảy .
“Vậy vết thương của Chu Niên lẽ bà động tay , cho dù đích tay, cũng thể trì hoãn thời gian điều trị nhất.”
Diêu Ngọc Lương Chu Niên với ánh mắt nặng trĩu, chậm rãi gật đầu: “Lúc đó bà gửi giấy báo bệnh nguy kịch cho Chu , là Yến bỏ cuộc, kiên quyết đưa Chu thẳng lên phía Bắc, đến Kinh Thành khám bệnh.”
Anh nhíu mày thật sâu: “Nếu bà thật sự vấn đề, thì, nguyên nhân cái c.h.ế.t của những bệnh nhân qua đời trong thời gian bà điều trị những năm gần đây đều thể vấn đề.”
Minh Đại hiểu ý , đây là nghi ngờ Cao Kiều lợi dụng chức vụ để hãm hại những , dù những đều là những nhân tài đóng góp đặc biệt cho Hoa Quốc, bất kỳ ai mất cũng đều là tổn thất lớn của quốc gia!
Sự việc nghiêm trọng, Diêu Ngọc Lương nghiêm túc hỏi Minh Đại và Chu Niên những chi tiết họ lén .
Suy nghĩ một lát, mở lời: “Phía Cao Kiều chắc chắn còn , sẽ về báo cáo với Yến, lập tức thẩm vấn Vương Hữu Tài, khi hỏi Mã Anh Long, sẽ đưa đến bắt Mã Anh Long , xem thể ép Cao Kiều liên lạc với cấp của bà .”
Minh Đại gật đầu, như là nhất.
Đồng thời nhắc nhở : “Cao Kiều và Mã Anh Long đều nhắc đến Vọng Sơn, rằng thứ giấu ở đó là quan trọng nhất, đây là ý gì, thư ký Diêu ở đó gì ?”
Diêu Ngọc Lương suy nghĩ một chút vẫn lắc đầu: “Cái thật sự , nhưng ông Bạch và thiếu gia nhỏ thì đang hạ phóng ở đó.”
Minh Đại do dự một chút, vẫn : “ nghĩ Cao Kiều thể sẽ đưa đến Vọng Sơn.”
Diêu Ngọc Lương tán thưởng cô, quả nhiên thông minh, trách gì Yến nhận cô con gái nuôi.
“Cái cô yên tâm, sẽ với Yến, hai cũng chú ý, cố gắng đừng để khác phát hiện hai cũng cuốn ! Cái cho cô, việc thể gọi điện thoại , là an , vấn đề Yến và sẽ giải quyết, hai tuyệt đối đừng mạo hiểm!”
Minh Đại cầm lấy điện thoại gật đầu.
Diêu Ngọc Lương vội vàng, dặn dò vài câu vội vã lên xe rời .
Minh Đại và Chu Niên cũng định trở về Liễu Gia Loan.
Vì sợ khác phát hiện Chu Niên xuất hiện cùng cô, quãng đường còn là Minh Đại đạp xe về.
Suốt dọc đường với tư thế kỳ quặc, khiến đường vây xem, Minh Đại cảm thấy mặt mũi ném hết !
Xe đạp nữ sắp xếp ngay!
Đến Liễu Gia Loan, đúng lúc là giờ lên công, thấy mấy .
Đi ngang qua điểm thanh niên trí thức, cửa mở, bước là Trần Nhị Hồng.
Minh Đại chiếc quần cô cầm tay, ngửi thấy mùi m.á.u tanh nhàn nhạt, cô cẩn thận bẩn quần nên về đồ.
Minh Đại định về thẳng nhà, ngờ Trần Nhị Hồng gọi cô .
Mèo Dịch Truyện
“Minh trí thức!”
Minh Đại dừng cô , hiểu cô gọi ý gì, từ khi hạ hương đến nay, hai giao thiệp gì.
Trần Nhị Hồng c.ắ.n môi mở lời: “Minh trí thức cô thi xong về ? Thi thế nào?”
Minh Đại chút kỳ lạ cô : “Thi khá , đỗ !”
Trần Nhị Hồng ngây cô, hồi lâu mới đáp một câu: “Thật ?”
Minh Đại cảm thấy ánh mắt cô kỳ quặc, để ý, đẩy xe .
Cô , khi cô rẽ ngõ về nhà, Trần Nhị Hồng bóng lưng cô khuất dần, trong mắt đầy vẻ oán độc, siết chặt chiếc quần trong tay, hồi lâu động đậy.
Về đến nhà, Minh Đại đặt xe xong liền gian tìm Chu Niên.