Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 175: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-29 13:43:04
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoa sen?! Bạch liên hoa!
Minh Đại chắn Chu Tư Niên, cố gắng ngăn xông tới đ.á.n.h , về cơ bản cô xác định đây chính là út của , thể đ.á.n.h !
Cơ thể cô đang cố gắng hòa giải, nhưng ánh mắt nỡ rời khỏi khuôn mặt của út.
Mặc dù cô háo sắc, nhưng cô là một "nhan khống" ( mê cái ) mà!!
Ôi, trai quá thôi!
Cậu út cũng phát hiện cùng đứa cháu lớn là một cô gái, vội vàng thu nắm đ.ấ.m đang định vung , nở một nụ xin với cô.
Chỉ một nụ đó, Minh Đại như thấy cả một vườn xuân khoe sắc!
Sức hút thị giác quá lớn!
Cô kìm mà theo, khóe miệng sắp ngoác đến tận mang tai.
Chu Tư Niên Minh Đại với vẻ mặt si mê, "củ khoai tây nhỏ bé" như yêu tinh, phất tay, che mặt Minh Đại, kéo cô lưng, giận dữ trừng mắt đối phương.
"Không ghê tởm như với Minh Đại! Cái đồ củ khoai tây nhỏ bé!"
"Mày...!!!"
Nụ mặt út lập tức vỡ vụn!
"Chu Tư Niên mày đây cho tao, tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày!"
Chu Tư Niên giữ chặt Minh Đại đang cố gắng giãy giụa, gào lên cửa: "Mày qua đây, tao xem mày cái đồ củ khoai tây nhỏ bé đ.á.n.h c.h.ế.t tao!!"
Minh Đại: Anh thể buông em ! Em thở nữa !!
"Á á á!!"
Cậu út tức đến giậm chân, xông tới đ.á.n.h , nhưng quả nhiên giống như Chu Tư Niên , nhảy lên cũng đ.á.n.h trúng .
Chu Tư Niên một tay che mặt Minh Đại, cho cô "yêu tinh", một tay chống lên đầu "yêu tinh", bất lực đ.ấ.m đá, chạm một chút nào.
Nhất thời, cửa căn nhà gạch đỏ náo nhiệt vô cùng, ít tan ca ngang qua đều chỉ trỏ ba , thỉnh thoảng bật .
Mặt Minh Đại Chu Tư Niên che chặt, thấy gì, nhưng cũng thể cảm nhận cảnh tượng "c.h.ế.t xã hội" ( hổ độn thổ) đến mức nào và sự bất lực của út.
Đánh , mắng thắng, út tức đến hóa thành chuột chũi, tiếng "á á á" kêu Minh Đại nhức cả màng nhĩ!
"Tĩnh Nghi, ai đến ? Sao mà ồn ào thế?"
31_Một giọng phá vỡ cảnh tượng náo nhiệt giằng co của ba .
Chu Tư Niên và út đồng loạt sân, Minh Đại ú ớ kêu, giải thoát khuôn mặt .
Một ông lão tóc bạc trắng, vẻ sợ hãi nấp trong sân, ba ở cửa.
Cậu út trừng mắt Chu Tư Niên một cái, hiệu buông tay.
Chu Tư Niên ngây ông lão tóc bạc phơ trong sân, lặng lẽ buông tay đang giữ tóc .
Cậu út luống cuống xoa xoa đầu, với Chu Tư Niên một tiếng " " đầy kiêu ngạo, cà nhắc bước sân, đỡ lấy ông lão nhẹ giọng an ủi.
Chu Tư Niên lập tức theo, mà ngây tại chỗ, xa xa ông lão.
Ông lão dường như thích , nở một nụ hiền từ với .
Chu Tư Niên như bỏng, lập tức buông Minh Đại , một cách lúng túng tại chỗ.
Minh Đại buông liền thở hổn hển!
Mẹ nó! Suýt chút nữa thì nghẹn c.h.ế.t!!
Năm phút , Minh Đại và Chu Tư Niên trong sân căn nhà gạch đỏ.
Bốn ở bốn cạnh của chiếc bàn vuông nhỏ.
Chu Tư Niên và lão nhân gia đối mặt , cả hai đều im lặng đ.á.n.h giá đối phương.
Minh Đại thì lén tiểu cữu cữu.
Người bình thường đ.á.n.h xong sẽ trông t.h.ả.m hại, nhưng vì mái tóc rối bù và khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận mà toát lên một vẻ tan vỡ!
Ôi, thật Chu Tư Niên đ.á.n.h thêm nữa, chắc lóc sẽ hơn nhỉ?!!
Tiểu cữu cữu sớm quen với ánh mắt như , cô bé lẽ chính là tiểu thanh niên trí thức Minh mà Yến ca nhắc đến trong thư.
“Tĩnh Nghi, hai là ai ?”
Lão nhân gia cẩn thận Chu Tư Niên và Minh Đại một lúc, khi chắc chắn là quen , liền thận trọng hỏi.
Minh Đại lúc mới để ý, lão nhân gia gọi tiểu cữu cữu là Tĩnh Nghi.
Mặc dù Ngụy cữu cữu tên của tiểu cữu cữu, nhưng nhắc rằng của Chu Tư Niên tên là Bạch Tĩnh Nghi.
Đây là nhầm con trai út thành con gái ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-175.html.]
Tiểu cữu cữu vỗ nhẹ lên vai lão cha để an ủi: “Ba, con là Liên Hoa, là con trai của ba, đây là Niên Niên, ba còn nhớ ?”
Lão nhân gia mơ màng về phía ngón tay chỉ, nghĩ một lúc vẫn lắc đầu: “Không quen, quen, là Liên Hoa? Vậy Tĩnh Nghi ? Tĩnh Nghi ?”
Chu Tư Niên lặng lẽ tiểu cữu cữu dỗ dành ngoại công, dù trong lòng vẫn ấn tượng gì, nhưng cảm thấy nặng trĩu.
Minh Đại thì cái tên của tiểu cữu cữu thu hút.
“Liên Hoa?! Anh tên là! Bạch! Liên! Hoa?!!!”
Có lẽ vì giọng Minh Đại lớn, ông Bạch lão gia tử sợ hãi nép sát con trai út hơn.
Minh Đại thấy , vội vàng xin , hạ thấp giọng hỏi : “Xin hỏi, thật sự tên là Bạch Liên Hoa ?”
32_Tiểu cữu cữu tuy thấy thái độ của cô kỳ lạ, nhưng vẫn kiên nhẫn trả lời: “ , tên Bạch Liên Hoa (Liên Hoa), trai tên Bạch Bỉnh Thước (Bỉnh Thước), chị gái tên Bạch Tĩnh Nghi (Tĩnh Nghi), tên lấy từ câu ‘Bỉnh Thước Liên Hoa, Tĩnh Nghi Hàm Thái’.”
Mèo Dịch Truyện
33_Minh Đại lúc mới nhận , tên của là Bạch Liên Hoa (hoa sen trắng), mà là Bạch Liên Hoa (liên hiệp tinh hoa)!
Cô ngượng ngùng với tiểu cữu cữu: “Tên của thật !”
Tiểu cữu cữu cảm thấy cô gái thật kỳ quặc, cũng đáp một tiếng.
Hai bọn họ chuyện, còn Chu Tư Niên thì ngẩn ngơ lão nhân gia tóc bạc.
Đây chính là ngoại công của , khác với những gì tưởng tượng.
Ông Bạch lão gia tử quan sát Chu Tư Niên một lúc, đó liền nhấc ghế đến cạnh .
“Tiểu đồng chí, cháu tên là gì?”
Chu Tư Niên ngoan ngoãn trả lời: “Cháu tên Chu Tư Niên, ông thể gọi cháu là Niên Niên ạ.”
Lão nhân gia nheo mắt cẩn thận kỹ: “Niên Niên? Ta hình như cũng quen một đứa bé tên Niên Niên, lớn bằng cháu, cũng là một bé.”
Chu Tư Niên yên lặng lắng , chỗ vết thương đầu bắt đầu nhức nhối.
Minh Đại và Bạch Liên Hoa ngừng chuyện, lặng lẽ cặp già trẻ bên cạnh.
“Niên Niên , cháu quen Tĩnh Nghi ? Có Tĩnh Nghi nhà ?”
Chu Tư Niên mắt đỏ, lắc đầu: “Không ạ.”
Ông Bạch lão gia tử : “Sao ? Cháu cũng thích Tĩnh Nghi nhà , cho cháu , Tĩnh Nghi nhà xinh , giống nó đó, cháu đừng nữa, cho cháu xem ảnh của Tĩnh Nghi .”
Lão gia tử run rẩy lấy một tấm ảnh nhỏ từ trong túi, đó là Bạch Tĩnh Nghi thời học sinh, trông giống tiểu cữu cữu, thảo nào lão gia tử nhận nhầm .
Chu Tư Niên tấm ảnh trong lòng bàn tay ngoại công, mắt một mảnh choáng váng, đầu đau như búa bổ, đồng thời trong đầu điên cuồng lóe lên những đoạn ký ức lộn xộn.
Minh Đại thấy tình hình của , vội vàng rút kim vàng , nhanh tay châm các huyệt đạo.
Bạch Liên Hoa an ủi ông Bạch lão gia tử đang lải nhải ngừng, lo lắng Chu Tư Niên đang toát mồ hôi lạnh.
Sức khỏe của ông Bạch lão gia tử , khi lải nhải một hồi liền bắt đầu ngáp, Bạch Liên Hoa khập khiễng đỡ ông về phòng nghỉ ngơi.
Minh Đại Chu Tư Niên đầy kim vàng đầu, ông Bạch lão gia tử ngớ ngẩn và tiểu cữu cữu què chân, thở dài.
Dây thừng chuyên đứt ở chỗ yếu, nhà họ Bạch thật là thê t.h.ả.m quá.
Chu Tư Niên nhắm mắt , sắc mặt tái nhợt, giọng nữ dịu dàng cùng tiếng cãi vã dữ dội vang vọng trong đầu , kích thích gân xanh trán giật giật.
Bạch Liên Hoa dỗ ông lão ngủ xong, xuống bàn lo lắng Minh Đại đang xoa bóp cho Chu Tư Niên.
“Anh chứ?”
Minh Đại xoa bóp trả lời: “Không , lát nữa là thôi, bây giờ hồi phục gần như , chỉ cần phẫu thuật lấy mảnh đạn trong đầu là .”
Bạch Liên Hoa ánh mắt thâm trầm gật đầu.
Nhà họ Bạch xảy chuyện, cha đưa , trai quản chế, chị gái tự sát, đ.á.n.h gãy chân đưa về nông trường cùng cha, đó Niên Niên cũng xảy chuyện.
Khoảng thời gian đó thật sự sợ hãi, sợ rằng Niên Niên sẽ bao giờ nữa.
May mắn , cuối cùng Yến ca tìm thấy .
Anh thăm Niên Niên, nhưng vì giám sát thể rời khỏi nông trường, chân bất tiện, cha già còn đang bệnh, nên mãi vẫn .
Không ngờ Niên Niên đến thăm họ .
Mặc dù từ nhỏ hai chú cháu gặp mặt là cãi , nhưng Bạch Liên Hoa vẫn yêu quý đứa cháu ngoại oan gia , dù đây cũng là huyết mạch duy nhất mà chị gái để !
Sau khi chuyện của Niên Niên liên quan đến nhà họ Chu, Bạch Liên Hoa giận đến nghiến răng nghiến lợi, thầm hận lúc đó đ.á.n.h c.h.ế.t cái tên khốn Chu Trọng Minh đó!
Đồng thời cũng trách móc ông cha hồ đồ, chính ông rõ, gả chị gái cho một tên sói mặt như !
ông cha ngớ ngẩn nhận nhầm là chị gái, luôn miệng cô về nhà, nỡ kích thích ông thêm nữa.
Ông cha sớm hối hận ?
Đáng tiếc, chị gái của , sẽ bao giờ nữa!
Nhìn Chu Tư Niên với vẻ mặt đau khổ, Bạch Liên Hoa thầm thề, và nhà họ Chu đời , đội trời chung!