Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 185: --- Có con, thật đúng là phúc khí của tiểu cữu cữu!

Cập nhật lúc: 2025-10-29 13:43:14
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Buổi tối, Minh Đại ở ngủ với Vũ Chùy Chùy tại nhà họ Vũ.

 

Chu Tư Niên ban đầu , là do Bạch Liên Hoa với rằng sáng mai sẽ đưa "cướp vợ", mới đồng ý.

 

Ngày hôm , từ sáng sớm, nhà họ Vũ rộn ràng.

 

Gia đình trai thứ hai của Vũ Chùy Chùy cũng trở về, giúp đỡ công việc.

 

Minh Đại Vũ Chùy Chùy mời phù dâu, giúp cô trang điểm và búi tóc.

 

Cái Minh Đại giỏi, dùng mỹ phẩm ít ỏi để nổi bật ưu điểm khuôn mặt Vũ Chùy Chùy, che một vài khuyết điểm nhỏ.

 

Sau đó búi tóc cao, tạo kiểu búi tóc, cài hoa mai hái từ , bằng chiếc áo màu đỏ, thời trang rạng rỡ.

 

Vũ Chùy Chùy vui mừng lấp lánh trong gương, chút dám tin, đây vẫn là ?

 

Mọi nhà họ Vũ khi thấy cũng đều kinh ngạc.

 

Đặc biệt là ông nội Vũ, thấy dáng vẻ xinh rạng rỡ của con gái út, đập đùi kêu lớn hối hận, con gái thế , quá là hời cho cái thằng nhóc Bạch Liên Hoa !

 

Lời khiến ồ, cũng vành mắt Vũ Chùy Chùy đỏ.

 

Mặc dù lúc đó điều kiện đưa là ở rể, nhưng chủ yếu là để thử thách Bạch Liên Hoa, ông cụ Vũ ý định thật, cũng định để cháu ngoại mang họ Vũ.

 

thì thời điểm , con rể ở rể là một chuyện vô cùng nhục nhã.

 

hôm nay ông mới để Bạch Liên Hoa đến đón , chứ Vũ Chùy Chùy đón Bạch Liên Hoa.

 

Cho nên, Vũ Chùy Chùy vẫn coi là gả , con gái gả như nước đổ, mặc dù sống cùng làng, nhưng cuối cùng cũng còn là một nhà nữa .

 

Vũ Chùy Chùy khao khát tổ ấm nhỏ của , buồn vì rời xa cha , rời xa nhà họ Vũ.

 

May mắn , đó những dân làng và họ hàng đến chúc mừng tan biến nỗi bất an của cô, mỗi thấy cô đều kinh ngạc vẻ của cô, Vũ Chùy Chùy ngại ngùng vui.

 

Ai mà chẳng trở thành cô dâu xinh nhất trong ngày cưới của chứ?

 

Khoảng 10 giờ, bên ngoài vang lên tiếng pháo nổ lốp bốp, là đoàn rước dâu đến.

 

Mọi Bạch Liên Hoa vội vàng, đến đón dâu sớm như , Vũ Chùy Chùy đến đỏ bừng mặt, khóe môi ngừng nhếch lên.

 

Mọi cửa xem chú rể.

 

Trước cổng nhà họ Vũ, một nhóm thanh niên 20 tuổi đang chặn cửa, đoàn rước dâu, xoa tay múa chân, cho chú rể hôm nay chút màu sắc xem .

 

Hừ! Để cho cái thằng nhóc dùng cái mặt hồ ly tinh dụ dỗ trái tim các cô gái trong làng, đến bây giờ vẫn còn cô gái nhớ nhung , chịu tìm yêu!

 

Các cô gái trong sân mong đợi buồn bã, mong đợi thấy khuôn mặt mê hoặc đó, buồn vì bạch nguyệt quang của họ sắp kết hôn !

 

Đợi đến khi đoàn rước dâu đến gần, đều sững sờ.

 

Bạch Liên Hoa gặp chuyện vui thì tinh thần sảng khoái, đặc biệt , ngay cả những thanh niên bên cũng nụ của lóa mắt.

 

điều khiến ngây là con ngựa chiến yên , chính là con tiểu mã vương mà ai cưỡi !!

 

Bạch Liên Hoa lợi hại đến thế ?!

 

Thậm chí còn chinh phục tiểu mã vương ?!

 

Tiểu mã vương nhóp nhép miệng Chu Tư Niên dắt về phía , nhấm nháp.

 

Kẹo thật ngon! Chỉ là ít quá!

 

Cái tên hai chân , cướp cô dâu về nhà, còn kẹo để ăn! Lát nữa nó giúp đỡ thật mới !

 

Những thanh niên chặn cửa nhanh chóng phản ứng , chen chúc xông lên, chặn chặt cửa.

 

Bạch Liên Hoa thấy thế trận chớp mắt: "Anh em nhường đường chút, cho qua ?"

 

"Hừ!"

 

Một bước khỏi đám đông, liếc xéo Bạch Liên Hoa lưng ngựa.

 

"Bạch Liên Hoa, Chùy Chùy là cô gái xuất sắc nhất làng Vũ gia chúng , thể dễ dàng để cưới như ! Cậu thể hiện chút thành ý chứ?"

 

Bạch Liên Hoa thở dài trong lòng, ngay đám sẽ bỏ qua cho mà.

 

"Phải thể hiện thế nào?"

 

Người chuyện chính là cháu trai của Thập Ngũ gia, Vũ Đại Đầu, hì hì, bẻ khớp ngón tay kêu răng rắc.

 

"Xuất của làng Vũ gia chúng cũng đấy, chút võ nghệ trong , đừng hòng cưới cô gái nhất làng chúng !

 

Thế , của bên chặn , của bên cùng xông lên, chỉ cần xông sân, là coi như các qua, thế nào?!"

 

Lời , các cô gái lớn và các cô dâu mới trong sân đều lo lắng.

 

Hôm nay đến đón dâu ngoài Chu Tư Niên , là những em cùng ngủ trong chuồng bò , ai vẻ đ.á.n.h đ.ấ.m cả.

 

Thêm cả Bạch Liên Hoa chân cẳng bất tiện, đây rõ ràng là cố tình khó !

 

Vũ Đại Đầu là cố ý, Bạch Liên Hoa tự nhiên , nếu là , quả thật đau đầu, nhưng bây giờ vũ khí hình là Chu Tư Niên mà!

 

Chu Tư Niên lúc kiên nhẫn , đang đợi cướp xong cô dâu về nhà ăn cỗ đây, đám cứ lề mề mãi, nếu Minh Đại dặn lời tiểu cữu cữu, sớm xông nhà cướp .

 

Bạch Liên Hoa mỉm gật đầu: "Không thành vấn đề."

 

Dưới ánh mắt nghi ngờ của Vũ Đại Đầu, xuống ngựa, với những phía , bảo họ lùi xa một chút, tránh vạ lây.

 

Mọi hiểu nhưng vẫn lời lùi về vị trí an .

 

Bạch Liên Hoa hài lòng đầu , cạnh Chu Tư Niên đang dắt ngựa: "Cháu ngoại , út cưới mợ út , là nhờ cháu đấy!"

Mèo Dịch Truyện

 

Nói xong, chỉ bức tường đối diện: "Đụng bật họ , trong sân là chúng thắng! Đi , cháu ngoại!"

 

Thấy Bạch Liên Hoa "quăng miếng", chỉ cho một xông lên, phía đối diện lập tức ồ.

 

Vừa dứt lời Bạch Liên Hoa, bóng dáng Chu Tư Niên như một tia chớp, lao thẳng đám đối diện.

 

Lập tức, tiếng biến thành tiếng kêu đau đớn.

 

Vũ Đại Đầu đ.â.m chính diện, chỉ cảm thấy xương cốt sắp đứt lìa!

 

Vừa đau đớn kêu la, lập tức hiệu cho cùng xông lên.

 

Hơn hai mươi thanh niên trai tráng cùng xông lên, đối phó với một Chu Tư Niên, những dân làng Vũ gia đang xem náo nhiệt đều cảm thấy mất mặt, dù thắng cũng thật đáng hổ!

 

Chu Tư Niên đám đông đen nghịt, hề sợ hãi, đầu óc tỉnh táo, tay chân dứt khoát, theo phương pháp Minh Đại dạy, chuyên đ.á.n.h huyệt vị.

 

Minh Đại , đ.á.n.h thương, càng đ.á.n.h c.h.ế.t, nhưng thể đ.á.n.h đau!

 

Chu Tư Niên nghiêm túc thực hiện điều , trật một phát nào.

 

Chẳng mấy chốc, đất la liệt những thanh niên đau đến mức la hét như quỷ .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-185-co-con-that-dung-la-phuc-khi-cua-tieu-cuu-cuu.html.]

Gia đình họ Vũ Minh Đại "đánh tiếng" từ hôm qua, vì những sốt ruột mà còn vui vẻ.

 

Họ dung túng cho những trò náo động trong đám cưới , một là do phong tục địa phương, ngày cưới thể đùa giỡn một chút, chủ nhà tùy tiện ngăn cản tức giận; hai là con gái và con rể của họ còn sống ở làng, nhất định tự thẳng lưng.

 

Nếu , Bạch Liên Hoa, một rể ở rể, sẽ khác ức h.i.ế.p đến c.h.ế.t trong làng.

 

Họ thì vui vẻ, còn dân làng thì sợ hãi thôi, nhất là khi những đất đều là con cái của họ.

 

Trong sân cũng giật , cảm thấy tay quá tàn nhẫn.

 

May mắn , lời giải thích của gia đình họ Vũ và Minh Đại, xông ngoài mà tiếp tục xem.

 

Chưa đầy 10 phút, trận chiến kết thúc, Chu Tư Niên giữa một đám thanh niên đang rên la đất, thu tay , bĩu môi vẻ vẫn thèm, yếu quá, chẳng cảm giác gì.

 

Bạch Liên Hoa tủm tỉm xuyên qua những đất, : "Ôi cha cha, xin nhường bước; ôi cha cha, xin nha; ôi cha cha, đau lắm hả? ôi cha cha, đứa nhỏ tay nặng, xin thông cảm nhé!"

 

Cùng lúc đó, tiểu nhân bên trong lòng đang điên cuồng gào thét: Ha ha ha, đau c.h.ế.t tiệt chúng mày đáng đời!

 

Không ngờ tới đúng !

 

Lão tử thần khí gian lận!

 

Dám chặn cửa cho lão tử cưới vợ ? Đau c.h.ế.t chúng mày!

 

Cứ thế, Bạch Liên Hoa nhẹ nhàng mở cửa giữa một đống tiếng kêu đau đớn.

 

Trong sân, các cô gái chồng và các nàng dâu mới lập gia đình với ánh mắt nóng bỏng chằm chằm mặt Bạch Liên Hoa.

 

Ôi, trai quá!

 

Tiếc quá, hôm nay sẽ thể tùy tiện ngắm nữa !

 

Người chủ !

 

Ôi, đau lòng quá mất!

 

Cảm xúc lan rộng trong đám đông, ít đỏ hoe mắt.

 

Bạch Liên Hoa lúng túng thôi, cuối cùng suýt nữa chân tay cùng chiều.

 

Vũ Chùy Chùy thì thấy đến mà phấn khích thôi, mắt sáng rực chằm chằm mặt Bạch Liên Hoa.

 

Bạch Liên Hoa cũng , khóa chặt Vũ Chùy Chùy ở phía đám đông, cho kinh ngạc, để ý đến bố vợ và vợ đang cạnh vợ .

 

Ối!

 

Chồng/vợ , trai/xinh gái quá thôi!!

 

Ông nội Vũ và bà nội Vũ cặp đôi trẻ đang "lườm rau gắp thịt" mà yên tâm ít, tình cảm của bọn trẻ là hơn tất cả.

 

Ngay lúc ông nội Vũ hắng giọng, định "gõ đầu" Bạch Liên Hoa một chút thì mắt hoa lên, thứ gì đó vụt qua.

 

Định thần , Chùy Chùy cạnh biến mất.

 

Hả? Biến mất !!!

 

Nhìn về phía , chú rể trai đó cũng biến mất ?!!!

 

Chuyện gì ?!!

 

Minh Đại trợn tròn mắt!

 

Nhìn Chu Tư Niên, đang xách cô dâu bằng tay trái, xách chú rể bằng tay , lao khỏi sân như một cơn lốc, cô nàng suýt nữa phát điên!

 

Ai với cháu là cướp cô dâu là cướp kiểu hả!!

 

Hồi xưa ông nội Vũ còn khiêng cả kiệu hoa lên núi, cháu xách chú rể và cô dâu chạy mất ?!!

 

Cái , thật hiểu lầm Chu Tư Niên .

 

Anh chạy!

 

Khi còn kịp phản ứng, trở với hai tay .

 

Không đợi Minh Đại lên tiếng, dùng bàn tay to lớn chộp lấy Minh Đại kẹp nách, phi nước đại khỏi sân.

 

Ông nội Vũ run rẩy chỉ cổng sân: "Đuổi theo! Thằng nhãi ranh! Lão tử còn gì mà!"

 

Mọi lúc mới phản ứng , ồ ạt xông khỏi sân, nhưng chỉ thấy bóng lưng lao vun vút của Tiểu Mã Vương, cùng hai đang sấp lưng ngựa.

 

À, còn bóng dáng Chu Tư Niên đang kẹp phù dâu mà phóng điên cuồng nữa.

 

Ngựa con: Ô hô! Mình chạy nhanh hơn! Chạy nhanh hơn sẽ kẹo ăn!

 

Bạch Liên Hoa và Vũ Chùy Chùy sấp lưng ngựa, xóc nảy đến mức nên lời.

 

Hai họ còn kịp phản ứng gì, Chu Tư Niên ném lên ngựa .

 

Chưa đợi họ vững, ngựa chạy, hai sợ hãi bám chặt lấy , chỉ sợ sơ ý một cái sẽ văng ngoài.

 

Minh Đại nách Chu Tư Niên: Tan nát hết !! Huhu!!

 

Thế là, làng Vũ gia một màn đón dâu hoang đường nhất trong hàng ngàn năm qua.

 

Đã từng thấy cướp cô dâu, nhưng từng thấy cướp cả cô dâu và chú rể cùng lúc, còn tiện tay gói ghém cả phù dâu nữa đúng ?!!

 

Đợi đến khi làng Vũ gia thở hổn hển đuổi kịp đến tân phòng, Chu Tư Niên mới đặt cô dâu chú rể đang hoảng sợ và phù dâu với vẻ mặt "sống còn gì luyến tiếc" xuống.

 

Bạch Liên Hoa chạm đất vội vàng kiểm tra tình hình vợ , may mắn , ngoài việc khuôn mặt nhỏ tái nhợt và bông hoa cài tóc lệch thì thứ đều .

 

Anh vội vàng xin những nhà họ Vũ đuổi đến, đặc biệt là bố vợ và vợ.

 

Ông cụ Vũ Chu Tư Niên bàn chờ khai tiệc, bực buồn .

 

"Mày lắm thằng ranh! Còn ác hơn cả lão tử! May mà cho mày thổ phỉ, nếu tao với bà già cũng mày cướp luôn ??"

 

Chu Tư Niên đang nghiêm túc suy nghĩ một chút: "Không cần ông, ông già quá !"

 

Bạch Liên Hoa lập tức xông tới, giật một cái đùi gà lớn bàn nhét miệng , đầu xin bố vợ.

 

Chu Tư Niên ghét bỏ lấy đùi gà , rút cái khăn tay hoa văn của lau miệng mới vui vẻ gặm đùi gà.

 

Ông nội Vũ chọc thôi, xua tay hiệu .

 

Cuối cùng, tất cả các nghi lễ đều tổ chức tại tân phòng, đám cưới của út và mợ út kết thúc trong sự dở dở và hài hước.

 

Trên bàn tiệc, Chu Tư Niên tự ăn uống vui vẻ , còn liên tục gắp thức ăn cho Minh Đại.

 

"Minh Đại, em ăn , món ngon lắm!"

 

Minh Đại Chu Tư Niên đang vui vẻ giành thức ăn, Bạch Liên Hoa đang bố vợ và vợ ép rượu.

 

Không khỏi cảm thán: Có cháu, đúng là phúc khí của út!

 

 

Loading...