Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 24: Chu Tư Niên, anh đái dầm à?!
Cập nhật lúc: 2025-10-29 05:33:27
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bọn họ bên ngủ ngon lành, còn đám thanh niên trí thức ở sân nửa đêm bụng cứ kêu ùng ục ngừng, căn bản thể ngủ .
Năm tháng , cả một gia đình còn đủ ăn, huống hồ là đám thanh niên trí thức địa vị thấp hơn trong làng.
Vì , mùa nông bận, đám thanh niên trí thức mỗi ngày chỉ ăn hai bữa.
Mùa đông, trời tối sớm, để tiết kiệm dầu thắp đèn, họ ăn bữa tối ba, bốn giờ chiều.
Đến khi cơm mặn của Minh Đại lò, khơi dậy cơn thèm và cái đói trong bụng bọn họ, giờ phút thèm đến mức chỉ .
Liễu Yến co ro ở cuối giường lạnh lẽo, chiếc chăn ở đây căn bản tác dụng, hết cách, cô đắp thêm cái bao tải lên , nhưng vẫn lạnh.
Thêm đó, cô đến đ.á.n.h đến mức thể xuống giường , ăn cơm đều nhờ mấy thanh niên trí thức cũ bưng lên tận giường, gì đến việc nhặt củi.
Cảm nhận cơn đau từng cơn , uống một bụng cháo loãng lúc cũng ăn thua, cô kìm thút thít.
“Nửa đêm gào như đám ma !”
Tống Lan Lan đang ngủ ở đầu giường vốn đói bụng, cô càng bực hơn, nhịn trút giận lên cô .
“Còn mặt mũi mà ! Đồ vô liêm sỉ, ăn hết cả một bao gạo của còn dám ở đây mà gào , nữa là ném cô ngoài đấy!”
Liễu Yến sợ hãi, trời đất đóng băng lạnh giá thế , cô củi, ngoài là c.h.ế.t chắc!
Tiếng dừng , Tống Lan Lan lườm một cái, thầm mắng đồ vô dụng, trong lòng cũng nghĩ đến bao gạo của tên điên đó, nếu ăn thì mấy.
Ngày hôm , sáng sớm tinh mơ, đồng hồ sinh học của cơ thể đ.á.n.h thức Minh Đại từ giấc ngủ.
Một bàn tay trắng nõn thon dài thò khỏi chăn, sờ soạng gối hồi lâu, chạm cái gì cả, Minh Đại đang nhắm mắt mới bừng tỉnh.
Còn mà điện thoại di động, cô đúng là ngủ mê man .
Nhìn chiếc đồng hồ hiệu Hoa Mai lấy từ gian trữ đồ, năm giờ rưỡi sáng.
Sớm thật, kiếp , trừ lúc học cấp ba, cô bao giờ dậy sớm như nữa.
Cô định thêm nữa, tranh thủ giải quyết xong vấn đề củi lửa, tuyết lớn phủ kín núi , cô thừa thời gian để ngủ.
Khó khăn lắm cô mới tự lôi khỏi chăn ấm áp.
Cô cất tất cả chăn lông vũ và túi sưởi điện bên trong , cởi bộ đồ ngủ giữ nhiệt , mặc áo bông hoa , cuối cùng tết cho hai b.í.m tóc gọn gàng, xong xuôi!
Cô nhảy xuống giường, tìm đôi giày bông đen của , cầm lọ nước muối ngoài.
Vừa khỏi cửa, cô thấy Chu Tư Niên đang ngưỡng cửa, đang cầm chiếc khăn đỏ của , đội lên tháo xuống, chơi vui vẻ.
Minh Đại tới: “Đánh răng rửa mặt ?”
Chu Tư Niên gì, nhận lấy cái lọ nước muối trong tay cô, cạy cạy.
“Đừng cạy, cạy là hỏng đấy.”
Tay Chu Tư Niên khựng , nhét lọ nước muối tay cô.
Mắt Minh Đại nheo , chắc chắn chuyện .
Cô đặt lọ nước muối lên bệ cửa sổ, về phía phòng của Chu Tư Niên.
Chu Tư Niên theo , ngăn cản, Minh Đại dùng bữa sáng để uy hiếp, kẻ háu ăn thỏa hiệp.
Đẩy cửa , căn phòng trống rỗng, Minh Đại chút kinh ngạc.
Mèo Dịch Truyện
Thật sự trống trải, ngoài một cái giường, gì cả.
Đó trọng điểm, cô nhíu mày chiếc chăn quân dụng giường, cái cũng quá mỏng.
Lại đến gần , màu sắc của chăn đồng nhất.
Sờ , ẩm ướt.
Trải , một vũng chất lỏng rõ ở giữa khiến Minh Đại trợn tròn mắt.
“Chu Tư Niên, đái dầm ?!”
Chu Tư Niên cô một cách mơ màng, hiểu ý gì.
Minh Đại cái lọ nước muối trống rỗng ở bên cạnh, hiểu tên chắc chắn là nửa đêm cạy nắp .
Cô thở dài một tiếng, khắp , may mà quần ướt.
Cô cầm chiếc lọ nắp lên, dặn dò: “Ôm chăn ngoài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-24-chu-tu-nien-anh-dai-dam-a.html.]
Chu Tư Niên ngoan ngoãn ôm chăn lên, lẽo đẽo theo ngoài.
Để ôm chăn yên, Minh Đại tìm một đoạn dây trong gian trữ đồ, cầm đinh thép và rìu, đóng hai đầu tường sân, căng lên dây phơi quần áo.
Tìm một chỗ nắng nhất, bảo Chu Tư Niên ném chăn lên.
Sờ chiếc chăn, Minh Đại thở dài.
Ngay từ cái đầu tiên khi gặp Chu Tư Niên, cô nhận , chỉ vấn đề về đầu óc, mà còn đủ thứ bệnh tật.
Hàn khí nhập thể, viêm khớp, mặc quần áo ẩm ướt, đắp chăn ẩm, ngủ giường lạnh lẽo suốt thời gian dài, thậm chí còn nệm.
Người bình thường sống trong môi trường như e rằng c.h.ế.t từ lâu , còn sống , đúng là một kỳ tích.
“Chu Tư Niên, quần áo và giày dép ?”
Chu Tư Niên Minh Đại trải tấm chăn , để lộ phần ướt, hiểu thấy ngượng ngùng, lật nó .
Chưa kịp hành động thì gọi , đành thu tay nhỏ đang rục rịch về, trở phòng.
Không lâu , mang theo chiếc áo khoác bông rách, quần bông rách và đôi ủng quân đội của .
Minh Đại bới một chút, cái nào bẩn, chỉ là tất cả đều ướt sũng.
Áo khoác bông và quần bông thì thể dùng nữa, cơ bản là bông tuột hết , chỉ còn đôi ủng quân đội là vẫn thể , chất lượng , chỉ cần đ.á.n.h sạch là .
Đôi ủng quân đội ném sang một bên, Minh Đại dẫn vệ sinh cá nhân.
Đến nơi, Chu Tư Niên tự giác đổ nước rửa mặt, lau mặt một mạch, chờ Minh Đại bôi t.h.u.ố.c trị cước cho .
Thấy Minh Đại chậm chạp, còn đang rửa mặt, lộ vẻ chán ghét.
Ha ha!
“Này, đây là của , tự bôi , mỗi chỉ lấy một chút thôi.”
Chu Tư Niên chiếc hộp nhỏ giá, cầm lên, nghiên cứu một lát xoắn vặn mở .
Ngửi mùi hương hoa hồng quen thuộc, hài lòng gật đầu, lấy một chút, xoa lòng bàn tay.
Hai tay chắp , cẩn thận xoa đều, từ từ bôi kín khắp mặt và cổ, tai cũng xoa mấy cái.
Ánh mắt và biểu cảm vô cùng nghiêm túc, cứ như thể đang bôi kem thơm mà là đang thực hiện một thí nghiệm tuyệt mật .
Minh Đại để ý đến , tự lấy kem dưỡng da bôi.
Lúc , Chu Tư Niên bôi xong mặt, cầm chậu rửa chân định đổ nước nóng.
“Buổi sáng rửa chân!”
Minh Đại vội vàng ngăn , Chu Tư Niên nhíu mày, cầm cái chậu cứng đầu cô.
Mãi đến khi Minh Đại cô cũng rửa chân, Chu Tư Niên mới chịu thôi.
Cầm cốc men, hai đối mặt đ.á.n.h răng, Minh Đại chải hàm , chải hàm , Minh Đại chải hàm , chải hàm .
Minh Đại vẻ nghiêm túc của , định trêu chọc một chút, cô rút bàn chải , động tác nuốt.
Quả nhiên Chu Tư Niên đối diện cũng theo, một ngụm bọt kem đ.á.n.h răng lớn nuốt xuống bụng.
Sau đó, vẻ mặt kinh ngạc của , Minh Đại nhổ kem đ.á.n.h răng trong miệng .
“Ha ha ha ha!”
Vẻ mặt thể tin nổi của Chu Tư Niên khiến cô thích thú, cô súc miệng trong tâm trạng vui vẻ, cất cốc đ.á.n.h răng, đặt về bếp.
Không lâu , Chu Tư Niên với vẻ mặt lạnh lùng , cũng cất gọn đồ dùng đ.á.n.h răng, hai chiếc cốc và đầu bàn chải của họ đều cùng hướng, và còn chỉnh chiếc khăn mặt màu xanh lá mà Minh Đại đặt lệch.
Minh Đại : “Cầm cái chậu rửa chân của đây.”
Cô tự xách xô nước ngoài.
“Múc một xô nước, đ.á.n.h đôi giày của , giống như đ.á.n.h răng đó, trái , trong ngoài đều chải, ? Đây là bột giặt, dùng cho giày, sẽ tạo bọt, chải xong nhớ dùng nước sạch xả cho kỹ, rõ ?”
Chu Tư Niên đôi giày và bột giặt đất, gật đầu, nhận lấy xô nước từ tay cô, bắt đầu múc nước.
Minh Đại đ.á.n.h giày trông cũng vẻ dáng, trở bếp.
Hôm nay còn lên núi, cô định thêm mấy cái bánh mang theo.