Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 40: --- Liễu Chính, Bánh Bao Thịt Lớn
Cập nhật lúc: 2025-10-29 05:33:43
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm đó, khi tan ca như thường lệ, cô đưa cái dùi cho Phương Nhu, tìm dì Hoàng, hỏi trong làng ai nghề đan lát .
Rất nhanh dì Hoàng giới thiệu cho một hộ gia đình.
Đi dọc theo vị trí dì Hoàng chỉ, Minh Đại gõ cửa một cánh cửa ở cuối làng.
“Cửa khóa, đẩy là mở.”
Minh Đại thử một chút, quả nhiên đẩy là mở.
Vào trong, Minh Đại trực tiếp xuống, quả nhiên ở ngay cửa nền đất bùn thấy một đàn ông đang cuộn tròn đất.
Người đàn ông tên là Liễu Đại Chính, cùng thế hệ với Liễu Đại Trụ, tuổi tác nhỏ hơn một chút.
Căn bệnh tàn tật từ nhỏ, hình dài, chân tay luôn phát triển, cũng dùng sức .
Thực đó là bệnh bại liệt, còn gọi là viêm tủy xám.
Thông thường đều phát bệnh khi trẻ em năm tuổi, ước chừng khi đó điều trị.
Tình trạng ở nông thôn hiếm gặp, gần như cách một làng một .
Người xưa là gia đình thiếu đức nên báo ứng lên con cái, thực tế đây là một loại bệnh truyền nhiễm cấp tính ở trẻ em.
Về giai đoạn trẻ nhỏ đều sẽ uống viên đường, tự nhiên sẽ tình trạng , nhưng trình độ y tế hiện tại rõ ràng đạt .
“Xin hỏi chú Đại Chính ạ?”
Liễu Đại Chính ngẩng đầu , một khuôn mặt lạ hoắc.
“Các cô là ai?”
Vì quanh năm khỏi nhà, chỉ việc ở nhà, nên trở thành một trong ít ở Liễu Gia Loan Chu Tư Niên đánh, cũng quen .
“Cháu đặt một vài thứ, bốn cái chiếu lớn, dùng để phơi đồ khô, cái sẵn cũng ; hai cái chiếu khang, cái gấp, giao mùa xuân năm là ; ba cái rèm cửa, cũng dùng cho mùa xuân năm . Cháu sẽ chọn thêm vài cái giỏ nữa.”
Nhiều đồ như , Liễu Đại Chính nhất thời ngây , đó vui mừng khôn xiết: “Được, , chiếu ở đằng , giỏ cũng ở đó, cháu tự xem .”
Minh Đại gật đầu, dẫn Chu Tư Niên qua: “Anh xem thử, thích cái nào thì chúng mua.”
Chu Tư Niên đầu tiên quyền lựa chọn mua sắm, vui vẻ sờ sờ mấy cái giỏ.
Minh Đại ngượng ngùng : “Cái nào sờ hỏng chúng cháu mua.”
Liễu Đại Chính lắc đầu, hiếm khi đến đây, trong làng đều chê là xui xẻo, cho con cái đến gần.
Bình thường chỉ đại đội trưởng đến thăm , mang cho ít đồ ăn, và cháu trai của đến xem còn sống c.h.ế.t, để thừa kế căn nhà của .
Hiếm hai trẻ tuổi đến, cảm thấy cũng vui vẻ hơn vài phần.
Cuối cùng, Chu Tư Niên chọn một cái gùi.
Lý do đơn giản, cái lớn nhất, đeo lên giống đồ chơi.
Liễu Đại Chính cũng ha hả : “Cái là lớn, xong cứ để đó, ngờ tìm phù hợp , trai thật cao!”
Chu Tư Niên sờ sờ dây đeo, nhấc lên nhấc xuống, cuối cùng sang cảm ơn Liễu Đại Chính đang đất.
Minh Đại nghĩ, cảnh mà trong làng thấy, chắc chắn sẽ rớt quai hàm.
Liễu Đại Chính dường như thích Chu Tư Niên, bàn bạc với về việc một cái dây đeo khác cho , cái đối với mỏng.
Chu Tư Niên nhíu mày lắng , một lúc đồng ý, nhưng khi chọn màu dây đeo, hai bất đồng.
Vải dây đeo của Liễu Đại Chính bộ là do thôn trưởng cướp từ tay đám phụ nữ điên ở xưởng dệt huyện về, đa là màu đen, trắng, xám, ít màu hoa văn.
Chu Tư Niên dây đeo hoa văn.
Liễu Đại Chính chiếc khăn đỏ tươi đầu trai trẻ mặt, tỏ vẻ hiểu ý, nhưng tìm một vòng cũng thấy cái nào hoa văn.
Ngay lúc hai đang sốt ruột, Minh Đại lén lút đưa một mảnh vải hoa văn từ trong túi, lúc mới giải quyết vấn đề cấp bách.
Nhìn cảnh tượng một cao một thấp, một già một trẻ hòa thuận với , Minh Đại yên tâm chọn đồ.
Khi cô chọn xong, dây đeo của Liễu Đại Chính cũng xong.
Minh Đại ngạc nhiên tài thêu thùa của , kém gì đường chỉ máy khâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-40-lieu-chinh-banh-bao-thit-lon.html.]
Liễu Đại Chính khen tay nghề cũng vui.
Chu Tư Niên chọn cái gùi phù hợp, dây đeo hoa văn cũng vui.
Cả cái sân đều vui vẻ.
Sau khi tính toán giá tiền, hỏi ý kiến Liễu Đại Chính, chỉ trả một phần tiền đặt cọc, phần còn sẽ dùng lương thực để bù.
Liễu Đại Chính Chu Tư Niên nhanh nhẹn buộc đồ đạc, đeo lên , cô bé con phía cầm một cái sàng theo, càng hiền từ hơn.
Cuối cùng, Liễu Đại Chính hiếm khi tiễn họ tận cửa, luôn ha hả, hề lo lắng họ sẽ "bùng" tiền.
Cho đến khi về đến nhà, Minh Đại vẫn thấy Chu Tư Niên vui.
“Thích mua đồ hả?”
Mắt Chu Tư Niên sáng lên.
Minh Đại buồn : “Nếu thể hiện sẽ đưa công xã mua đồ.”
Chu Tư Niên chủ động đặt đồ đạc về đúng vị trí.
Minh Đại đống hạt dẻ đất, mặc dù nắng bây giờ lớn, nhưng gió thì lớn, lúc hạt dẻ gió khô .
Thế là cô thu hồi ngay lập tức, hạt dẻ cất .
Chiếu mua, Minh Đại bảo Chu Tư Niên trải trong sân, khi trải , hạt thông bốn cái chiếu trải đều đất, tận hưởng nắng ấm.
Thấy trời , Minh Đại nghĩ đến việc dựng cái chòi củi.
Việc lên núi chọn vài cành cây lớn mới .
Trước khi , Minh Đại bột nở, cô định tận dụng lúc buổi chiều để hấp bánh bao, như bữa sáng của họ sẽ bánh bao để ăn.
Minh Đại nhào bột, Chu Tư Niên giúp thêm nước, hai nhào một chậu bột lớn.
Để nồi lớn thêm nước ấm, hai vội vàng đến Gò Lợn Rừng.
Chu Tư Niên dẫn đường, chân núi tìm cành cây phù hợp, chặt 8 cành, gọt bỏ cành con, Chu Tư Niên vác về nhà.
Lúc về vặn đụng những tan ca, Chu Tư Niên vác gỗ đều tránh xa.
Về đến nhà, Minh Đại một cái, bột vẫn nở.
Thế là cô dùng lò vi sóng trong gian hâm nóng màn thầu, mở hộp đồ hộp thịt kho tàu hâm nóng, ngâm hai gói mì gói, Chu Tư Niên ăn đến mắt sáng rực như .
Ăn xong, Minh Đại tìm xẻng và dây thép.
Chọn vị trí, Chu Tư Niên đào hố, Minh Đại giữ, chôn các gốc cây .
Bốn góc chôn chắc, ở giữa dùng cành cây nối , cố định bằng dây thép, nhanh, một cái khung cao thấp thành.
Chu Tư Niên lên, lượt trải các tấm ván, cố định bằng dây thép, đó đặt thêm một lớp nhựa dày lên , phủ một lớp ván nữa. Hai lớp bảo vệ như , dù gió tuyết lớn đến cái lán cũng sẽ dột.
Cái lán còn cũng theo các bước tương tự, mất hơn hai tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng xong xuôi. Nhìn nóc lán, Minh Đại định bụng hôm nào đó sẽ đến nhà thím Hoàng xin ít rơm rạ đắp lên, thì đường mắng cô là đứa phá của.
Xong xuôi, những trở về công việc của , cô yên tâm bắt đầu hấp bánh bao. Còn Chu Tư Niên thì mong chờ.
Nhân bánh cô xay và trộn sẵn bằng máy xay thịt trong gian, các loại gia vị đều pha theo tỷ lệ vàng, nhân sống thôi thơm lừng. Cô đặt thớt lên bàn bát tiên, lấy bột trong chậu . Dạy Chu Tư Niên nhào bột xả khí, cô thì chia bột thành từng viên nhỏ, cán vỏ bánh.
Cầm vỏ bánh lên, nhồi đầy nhân, Minh Đại bắt đầu dạy Chu Tư Niên gói bánh bao. Quả nhiên, học đấy, cuối cùng còn nặn 15 nếp gấp mà Minh Đại cũng . Giỏi thật đấy !
Mèo Dịch Truyện
Những cái bánh nặn xong đặt lồng hấp để ủ men, từng lồng chồng lên , cuối cùng xếp 5 lồng. Khi tất cả nở phồng, cô bật lửa lớn để hấp. 25 phút , tắt lửa, ủ thêm năm phút nữa.
Đến giờ ! Chu Tư Niên sốt ruột vén nắp lồng cùng, nóng bốc lên ngùn ngụt! Từng chiếc bánh bao trắng phau mũm mĩm vẫy gọi trong lồng hấp, như đang : “Đến đây, đến đây, ăn !”
Ực!
Ực!
Hai tiếng nuốt nước bọt đồng thanh vang lên, Minh Đại nhịn , Chu Tư Niên thì sốt ruột. Anh nhanh chóng gỡ các lồng hấp xuống, đặt lên giá mới dựng bên ngoài để hong.
Minh Đại và Chu Tư Niên mỗi một lồng hấp, cầm bánh bao lên gặm. Cắn một miếng chạm đến nhân, từng miếng đều chảy mỡ. Ngon quá! Đến cả Minh Đại cũng thừa nhận, đây là món bánh bao ngon nhất mà cô từng ăn! Cuối cùng cô ăn năm cái bánh bao thịt lớn, còn Chu Tư Niên, ăn hơn nửa lồng!
Ăn xong, Minh Đại cất bánh bao giỏ, khóa trong tủ, để dù cô ở nhà, Chu Tư Niên cũng cái để ăn. Chu Tư Niên cảm thấy, những ngày tháng như thật là vui vẻ, trừ việc uống t.h.u.ố.c sáng tối !