Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 49: Vô lương tâm, ồ, mặt dày thật! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-29 05:33:52
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Minh Đại cũng giật , vội vàng đầu , kịp mở miệng ngăn cản, Chu Tư Niên đến mặt Liễu Đại Trụ, giơ cao con d.a.o quân dụng.

 

Liễu Đại Trụ sợ đến ngây , trơ mắt con d.a.o quân dụng ba cạnh lóe lên ánh lạnh đang đ.â.m thẳng về phía .

 

"Phập!"

 

Tiếng d.a.o đ.â.m da thịt, m.á.u nóng b.ắ.n tung tóe khắp nhà họ Liễu và Bí thư Liễu, từ từ nhuộm đỏ mặt đất.

 

Cả đám đông im lặng như tờ.

 

Chu Tư Niên thỏa mãn rút d.a.o , chùi chùi lông cừu, đùng đùng chạy về bên cạnh Minh Đại, nghiêm túc, giải thích: "Rút máu, ngon."

 

Minh Đại lúc thật sự cạn lời.

 

Cô ngượng nghịu những nhà họ Liễu đang sợ đến ngây , nở một nụ xin , nhanh chân dẫn Chu Tư Niên rời .

 

Cho đến khi họ khuất xa, biến mất ở góc rẽ, đám đông mới vỡ òa trong những tràng sợ hãi muộn màng.

 

"Ái chà! Sợ c.h.ế.t ! Thằng điên đúng là điên thật!"

 

"Phải đó! suýt nữa nghĩ đại đội trưởng sắp đ.â.m c.h.ế.t !"

 

“Huhu! Mẹ ơi! Con sợ!”

 

Những nhà họ Liễu trực tiếp chứng kiến cảnh tượng giờ đây cũng hồn. Hoàng thím chân mềm nhũn suýt nữa thì quỳ xuống, may mà con dâu đỡ kịp.

 

“Mẹ! Mẹ! Mẹ chứ!”

 

Hoàng thím sực tỉnh, lắc đầu, vội vàng về phía Liễu Đại Trụ: “Lão già, ông chứ!”

 

thấy, con d.a.o đó sượt qua đầu ông lão mà!

 

Liễu Đại Trụ nửa ngày lời nào, run rẩy đưa điếu t.h.u.ố.c miệng, nhưng nửa ngày cũng rít một nào.

 

Bí thư Liễu xoa n.g.ự.c cho ông, ông hít một thật sâu, lúc mới hồn.

 

.”

 

Mọi đồng loạt con dê c.h.ế.t đất, mắt vẫn mở trừng trừng, nghĩ đến cái vẻ điên cuồng vung d.a.o của tên điên, ai nấy đều rùng , một nữa sợ hãi .

 

Thấy ông lão , Hoàng thím thở phào nhẹ nhõm, con dê đất, vỗ đùi một cái: “Ối chao! Máu phí quá! Đứa con dâu cả nhà ơi, mau lấy chậu!”

 

Hoàng đại tẩu lập tức chạy trong lấy một cái chậu nhỏ, Liễu Lai Phúc và Liễu Lai Vượng nâng con dê c.h.ế.t lên, m.á.u chảy dọc theo động mạch chủ cắt ở cổ, hứng đầy một chậu con con.

 

Hoàng thím vũng m.á.u đất mà tiếc hùi hụi, nếu tên điên nổi cơn, lẽ hứng thêm một chậu nhỏ nữa.

 

Cái thời , đến cả m.á.u dê cũng là thứ hiếm !

 

Sau khi hứng xong một chậu m.á.u dê nhỏ, trạng thái của cơ bản cũng trở bình thường, ai nỡ rời , tất cả đều mắt sáng rực chằm chằm con dê đất.

 

Liễu Đại Trụ châm điếu thuốc, chép miệng một cái, bình tâm trạng, con dê đất cũng vui mừng.

 

Mặc dù nơi họ sống cũng gần rừng núi, nhưng trong làng súng, thể tổ chức núi săn bắn, nhiều nhất cũng chỉ nhặt thỏ rừng, gà rừng gì đó, còn những con vật lớn như thế thì đừng hòng mà nghĩ tới.

 

Ông hắng giọng, với : “Mọi đều thấy chứ, con dê là thanh niên trí thức Chu Tư Niên và Tiểu Minh đ.á.n.h , mang đến đây để tập thể xử lý!

 

Theo lý mà , quy tắc ở Liễu Gia Loan của chúng là ai nhặt con vật núi thì là của đó, Chu Tư Niên thì gì, nhưng thanh niên trí thức Tiểu Minh đây là vì thương quanh năm suốt tháng ăn miếng thịt, húp ngụm canh nào nên mới tặng cho tập thể xử lý, cái , ghi nhớ!”

 

Trong đám đông vang lên một tràng tiếng phụ họa, nhưng cũng vài tiếng lạc điệu.

 

“Đây là dê, thỏ bình thường, đương nhiên thuộc về tập thể , thanh niên trí thức Tiểu Minh trả cho tập thể thì là bình thường ?! Ghi nhận cái gì chứ?!”

 

! Bọn trẻ thành phố tâm địa khôn lỏi lắm, ai chúng nó đ.á.n.h mấy con dê, thấy chắc chúng nó giấu mấy con lớn !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-49-vo-luong-tam-o-mat-day-that.html.]

Đừng , mà đúng là như .

 

Một khi tiếng nghi ngờ xuất hiện, những tiếng phụ họa khác vang lên theo, thậm chí còn đề xuất đến khu thanh niên trí thức để đối chất với thanh niên trí thức Tiểu Minh, xem cô giấu những con dê khác mà giao nộp .

 

Hoàng thím càng càng tức, thanh niên trí thức Tiểu Minh là một cô gái bao! Lại bọn khốn vu khống!

 

“Phì! Đứa nào thì đây cho lão nương! Đồ lương tâm, thấy các ngươi là ăn than , đen cả lương tâm !

 

Thanh niên trí thức Tiểu Minh là một cô gái bao!

 

Tự dùng lương thực tinh nuôi tên điên , còn để tên điên nhường thịt cho ăn! Tên điên đó là dễ khuyên ?

 

Còn đ.á.n.h thanh niên trí thức Tiểu Minh nữa! Thanh niên trí thức Tiểu Minh tội nghiệp mặt trắng bệch, đường còn run lẩy bẩy, chỉ để tranh thủ cho lũ vô lương tâm các ngươi miếng thịt ăn!

 

Từng đứa từng đứa một hổ, đứa nào ! Ra đây cho lão nương!”

 

Minh Đại: còn đáng thương đến , huhu!

 

Những tiếng nghi ngờ tại hiện trường lập tức im bặt, ngượng nghịu Hoàng thím đang nổi giận, quả thực cảm thấy .

 

Liễu Đại Trụ đợi vợ trút giận xong, gõ gõ điếu thuốc, lúc mới lên tiếng: “Chưa thanh niên trí thức Tiểu Minh là thế nào, cứ đến tên điên , đ.á.n.h con vật là do bản lĩnh của , nếu con vật của tự nhường, thì ai trong các ngươi dám cướp?

 

Cho nên đừng với lão tử mấy lời như con vật thuộc về tập thể trong làng, đó là nhảm!

 

Trừ những cuộc săn b.ắ.n do dân quân công xã tổ chức là thuộc về tập thể, còn những cái khác thì ai trong các ngươi nộp cho tập thể? Ta thấy một ai cả!”

 

Câu dứt, đều dám gây rối nữa, dù nhà ai cũng từng bắt thỏ rừng gì đó núi, cũng đúng là nộp cho tập thể mà đều lén lút ăn riêng, cho dù nhà khác cũng ai tố cáo, dù ai cũng như , chỉ cần quá đáng là .

 

Liễu Đại Trụ thấy dám gây rối nữa, hừ lạnh một tiếng tiếp tục : “Lời vợ tuy thô tục nhưng sai, thanh niên trí thức Tiểu Minh thể trị tên điên, giúp chúng giải quyết nhiều phiền phức, các ngươi cũng thể đến thôn Thượng Loan mà hỏi xem tên điên gì ở thôn của họ.

 

Cho nên, đừng kiếm chuyện với lão tử, nếu chọc giận tên điên, lão tử thể cứu các ngươi, lẽ còn nhờ đến thanh niên trí thức Tiểu Minh đấy!”

 

Mọi xong, đúng là !

 

Hiện tại tên điên chỉ lời thanh niên trí thức Tiểu Minh! Lỡ mà tên điên để ý, thì cũng chỉ thanh niên trí thức Tiểu Minh mới cứu !

 

Bí thư Liễu kịp thời lên tiếng: “Đại đội trưởng đúng, hơn nữa, thanh niên trí thức Tiểu Minh là một cô gái bụng và thành thật, cô mang đến một con thì chắc chắn chỉ đ.á.n.h một con, dù họ bắt là dê sống, chứ dê c.h.ế.t, bắt một con là may mắn lắm .”

 

Mọi nghĩ cũng đúng, đây họ cũng từng thấy dê núi, nhưng kịp đến gần thì dê bỏ chạy mất , s.ú.n.g thì cơ bản là thể đ.á.n.h , huống chi là bắt sống.

 

“Vậy nên, đề nghị, con dê sẽ chia cho thanh niên trí thức Tiểu Minh một cái đùi dê, dù cũng là do họ đ.á.n.h .”

 

Liễu Đại Trụ gật đầu đồng ý, các thôn dân khác tuy thấy xót thịt nhưng cũng chấp nhận, nếu thanh niên trí thức Tiểu Minh giấu nhẹm con dê thì họ cũng chẳng cách nào, vì tất cả đều đồng ý.

Mèo Dịch Truyện

 

Liễu Đại Trụ hài lòng gật đầu: “Được ! Trời tối về nhà , ngày mai việc chăm chỉ, buổi trưa sẽ hầm canh dê!”

 

18_Lập tức đám đông reo hò, lũ trẻ chạy khắp nơi trong đám đông, la to: “Uống canh dê nào! Uống canh dê nào!”

 

Mọi xoa tay ha hả rủ về nhà, khí náo nhiệt chẳng kém gì ngày Tết.

 

Những ở khu thanh niên trí thức cũng theo đám đông, chỉ là vẫn lên tiếng.

 

Đợi đám đông khuất, một nhóm về phía khu thanh niên trí thức.

 

Khác với khí vui vẻ của dân làng, những ở khu thanh niên trí thức trầm lặng.

 

Sắp về đến nhà, Tống Lan Lan bóng gió: “Có thịt mà giữ cho nhà ăn, cứ chia cho một lũ chân lấm tay bùn! Không tiện !”

 

Những khác đều cúi đầu gì, nhưng rõ ràng là họ đồng tình, đặc biệt là Phương Minh Dương, bất mãn với việc Minh Đại nộp dê mà hỏi ý kiến , tuy họ sống chung, nhưng cô cũng là thanh niên trí thức, cũng thuộc quyền quản lý của ?

 

Minh Đại những điều , nếu chắc cô phun thẳng mặt họ.

 

Thế nào! Các mặt mũi lớn đến !

 

 

Loading...