Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 50: --- Kế hoạch canh thịt dê

Cập nhật lúc: 2025-10-29 05:33:53
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Những điều Minh Đại và Chu Tư Niên đều , họ về nhà từ sớm.

 

Khóa cửa cẩn thận, nhà Chu Tư Niên định tắm rửa, Minh Đại vội vàng dẫn gian.

 

Không cần Minh Đại gọi, ném cái giỏ xuống chạy phòng , bắt đầu tắm rửa.

 

Minh Đại cũng mệt c.h.ế.t , lên lầu xả nước nóng, ngâm một lúc mới hồi phục.

 

Khi cô , Chu Tư Niên ở vòi nước bên ngoài rửa cái gùi của , dùng sữa tắm hương hoa hồng.

 

Nhìn bãi bọt xà phòng đất Minh Đại đành chịu, cả, miễn vui là .

 

Cho cơm nồi, cô xem chuồng dê, lông của những chú dê con khô , bồng bềnh như những đám mây nhỏ mang hương hoa hồng, trông khá đáng yêu.

 

Chỉ là một đống "sô cô la" đất chướng mắt, Minh Đại đang nghĩ cách nào để dụ tên cuồng sạch sẽ Chu Tư Niên đến chuồng dê việc đây?

 

Vẫn là ẩm thực Trung Hoa thôi!

 

Minh Đại nảy ý định nấu canh dê ngày mai, Hoàng thím yên tâm để tay nhỉ?

 

Cho dê ăn một ít bắp để thức ăn, cô nghĩ còn trồng thêm cỏ cho chúng ăn, những mảnh đất trong gian cũng nên tận dụng.

 

Vừa nghĩ bước qua Chu Tư Niên đang tắm rửa mà nhà.

 

Bữa tối ăn trong gian, Minh Đại xào món gà cay, nấu cơm trắng, và canh trứng cà chua.

 

Có lẽ vì quá mệt, cả hai ăn hết sạch cả cơm lẫn canh.

 

Minh Đại thốt lên, nhất định kiếm tiền, nếu chỉ ăn thôi cũng đủ khiến cả hai nghèo rớt mồng tơi!

 

Rửa mặt xong , Chu Tư Niên tự giác đốt lò sưởi, chất đầy củi.

 

Nhìn thời tiết thế , sắp tuyết rơi , ban đêm đốt lò sưởi thì sẽ lạnh mà tỉnh giấc nhiều .

 

Đêm hôm đó, hai họ đặt lưng xuống là ngủ , còn những dân làng khác thì hoặc hưng phấn, hoặc hối hận, hoặc ghen tỵ, đại đa đều mất ngủ.

 

Sáng hôm , sáng sớm tinh mơ, các xã viên đến địa điểm sớm, chỉ mong xong việc sớm để còn ăn.

 

Minh Đại và Chu Tư Niên cũng dậy sớm, nấu cháo kê, hấp bánh bao, ăn kèm với dưa muối nhỏ ngon miệng.

 

Ăn xong, Chu Tư Niên vội vã rửa nồi rửa bát, cầm theo túi đeo nhỏ của ở cửa chờ Minh Đại.

 

Minh Đại lấy một ít gia vị bỏ cái gùi của , lúc mới cửa.

 

Sáng sớm Minh Đại chuẩn tâm lý cho Chu Tư Niên , trưa nay sẽ hầm cho món canh dê ngon hơn cả canh gà, miêu tả đến nỗi tự chủ mà chảy nước dãi, chút nóng lòng .

 

Hai thong dong đến nhà đại đội trưởng Liễu, lúc trong nhà chỉ Hoàng thím và Hoàng đại tẩu, lũ trẻ chạy chơi .

 

“Ối chao, con gái Tiểu Minh đến , mau !”

 

Nhà đại đội trưởng ăn cơm xong từ lâu, Hoàng thím đang cùng con dâu mang rau khô phơi nắng.

 

Minh Đại thấy ít đậu que khô, chút động lòng: “Thím ơi, thím siêng năng thật đấy, tích trữ nhiều rau khô như !”

 

Người nông dân thích nhất là khen siêng năng, Hoàng thím tủm tỉm : “Toàn là thứ của ruộng vườn tốn tiền cả, tối nay sẽ bảo thằng cả nhà mang một ít sang cho các cháu, các cháu đến đây muộn, mùa đông đúng là rau ăn, cũng thể bữa nào cũng cải trắng củ cải .”

 

Minh Đại nở một nụ ngượng ngùng: “Cháu cảm ơn thím, cháu còn ngại dám xin thím đấy ạ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-50-ke-hoach-canh-thit-de.html.]

Hoàng đại tẩu ha hả : “Có gì mà ngại chứ, đều là của nhà cả.”

 

Cũng Hoàng Đại Liên hào phóng, mặc dù những loại rau khô tốn tiền, đều là rau nhà trồng đất tự để, nhưng cũng tốn thời gian và công sức chứ.

 

Cho khác thì đương nhiên cô , nhưng cho thanh niên trí thức Tiểu Minh thì khác, con trai cô cũng ít ăn đồ mà thanh niên trí thức Tiểu Minh cho, cô nông cạn, chỉ nhận mà trả.

 

Hoàng thím hài lòng về Hoàng Đại Liên cũng chính ở điểm , đối nhân xử thế, quá hào phóng nhưng cũng keo kiệt, lúc cần chặt chẽ thì chặt chẽ, lúc cần nới lỏng thì nới lỏng, hơn nhiều so với tính tiểu gia trưởng của con dâu thứ hai!

 

là do chọn mà.

 

Minh Đại khen vài câu, nhắc đến con dê.

 

Hoàng thím chỉ gian nhà chính: “Đang treo trong nhà kìa, cả đêm đều cẩn thận trông chừng, chỉ sợ chuột gặm mất, m.á.u dê cũng thêm muối cho đông , đợi trưa nay hầm cùng một lượt!”

 

Hoàng đại tẩu chút kiêng dè tên điên đang xổm bên chuồng ngựa: “Thanh niên trí thức Tiểu Minh, con dê hai bắt bằng cách nào ạ?”

 

Hoàng thím trừng mắt con dâu: “Đừng hỏi linh tinh!”

 

Hoàng đại tẩu ngượng ngùng: “Cháu tò mò thôi ?”

 

Minh Đại lắc đầu vẻ bận tâm: "Không thím, gì mà chứ, chúng cháu cũng may mắn thôi. Cháu với Chu Tư Niên lên núi ban đầu là xem vỏ hạt dẻ , cái đó dễ nhóm lửa. Thế nào thấy một con dê núi trượt chân từ sườn núi xuống, cháu còn kịp phản ứng thì Chu Tư Niên lao tới ôm lấy nó, dùng đá đập cho nó ngất ."

 

Hoàng Thím và Hoàng Đại Tẩu chợt hiểu : "À , thảo nào! Hai đứa cháu cũng may mắn thật đấy, bình thường cái con vật xuống núi , chắc là dạo nó xuống núi ăn lá non nên mới để các cháu gặp ."

 

Minh Đại gật đầu theo, tiện thể hỏi: "Thím ơi, con dê định món gì để ăn ạ?"

 

Hoàng Thím ha hả : "Bác cháu bảo trưa nay sẽ hầm canh dê, cùng chia ăn, sẽ để cho cháu một cái đùi dê, lát nữa cháu xem món gì nhé."

 

Minh Đại hiểu trong mắt, quả nhiên là hầm canh dê: "Vậy trưa nay ai nấu ạ?"

 

Hoàng Thím ngượng ngùng : "Ta nấu. Chỉ rảnh thôi, khác còn đang cho kịp tiến độ. Tay nghề của thím cũng thường thôi, cháu đừng chê nhé."

 

Minh Đại đảo mắt một vòng: "Thím nấu thì chắc chắn ngon , thím đừng khiêm tốn chứ, chỉ là......"

 

lấp lửng, thành công thu hút sự chú ý của hai .

 

Hoàng Đại Tẩu tiếp lời: "Chỉ là gì? Này cô thanh niên trí thức Minh, cô cứ , chúng ngoài."

 

Minh Đại ngượng ngùng sờ sờ chiếc khăn xanh đầu: "Hai thím cũng đấy, cháu từ Kinh thành đến, chỗ cháu mùa đông thích uống canh dê. Lần đến đây cháu còn mang theo ít gia vị, thím xem xem dùng ạ."

Mèo Dịch Truyện

 

Nói cô tháo chiếc gùi lưng xuống, lấy từng gói giấy nhỏ cho hai xem.

 

Hai thấy liền reo lên: "Ối chao, thành phố đúng là cầu kỳ thật đấy! Hầm canh dê mà cũng nhiều gia vị đến ?! Chúng là luộc nước lã là xong ! Cùng lắm thì cho thêm chút hành, gừng, muối thôi!"

 

Minh Đại : "Ở đây còn một ít d.ư.ợ.c liệu t.h.u.ố.c Bắc nữa, vì cha cháu là thầy t.h.u.ố.c Đông y, mà cháu yếu từ nhỏ, nên thường xuyên hầm những món canh bồi bổ , cháu cũng học một ít."

 

Hoàng Thím , vỗ đùi một cái: "Ôi chao! Thật là khéo ! Trưa nay cô thanh niên trí thức Minh, cháu đầu bếp !"

 

Minh Đại bật trong lòng, nhưng mặt ngớ : "Không , , vẫn là Hoàng Thím chứ ạ, cháu mới nấu ăn bao lâu ?"

 

Hoàng Đại Tẩu sớm món canh dê mà cô thanh niên trí thức Minh tả hấp dẫn , lúc cũng hùa theo: " đấy, cũng để cho bọn cháu là dân quê nếm thử xem canh dê Kinh thành mùi vị thế nào chứ?"

 

Dưới một hồi thuyết phục của hai , cô thanh niên trí thức Minh lúc mới e dè (vui vẻ) đồng ý, và đảm bảo nhất định sẽ nấu món canh dê thật ngon.

 

Hoàng Thím ha hả khuyến khích, trong lòng thầm nghĩ, đằng nào cũng là thịt, dù dở đến mấy thì dở đến chứ?

 

Chắc chắn là vấn đề gì!

 

 

Loading...