Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 84: Minh Đại làm kẹo, Chu Tư Niên: Thật ngọt! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-29 05:34:37
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến khi Hoàng Thẩm Tử tới điểm thanh niên trí thức tìm Minh Đại, cô đang bận kẹo.
Chu Tư Niên là mở cửa khi Hoàng Thẩm Tử gõ. Nhìn thấy hai , nghiêng đầu suy nghĩ một chút, hình như là quen, liền né cho hai .
Hoàng Thẩm Tử nép sát ván cửa mà rón rén bước , Hoàng Tẩu Tử theo sát phía .
Thấy họ , Chu Tư Niên lập tức đóng cửa , tiếng "cạch" khiến hai giật .
Chu Tư Niên để ý đến họ, thẳng về phía bếp.
Hai tiếng động trong bếp cũng theo, đúng lúc thấy Minh Đại hỏi Chu Tư Niên ai đến.
Hoàng Thẩm Tử liền lên tiếng: "Tiểu Minh khuê nữ, đến đưa đồ của bà chị già cần đổi, tiện con?"
Giọng Minh Đại vọng : "Tiện ạ, tiện lắm ạ, thẩm tử mau đây, trong ấm hơn."
Hai mở cửa bước , trong nhà nước bốc lên nghi ngút, bao trùm khắp nơi.
"Thẩm tử, bên ghế, cô nghỉ một lát ạ."
Hoàng Thẩm Tử lúc mới thấy rõ Minh Đại ở , cô đặt giỏ tre đang xách xuống: "Tiểu Minh khuê nữ, mang ít táo sấy khô, cho các con nếm thử."
Minh Đại xách ấm nước nóng tới, thấy túi quả khô lớn trong giỏ của cô: "Thẩm tử cô cho cháu nhiều thế , để cho mấy đứa nhỏ ăn ạ?"
Hoàng Thẩm Tử xua tay: "Đợi nhà đẻ của đến chắc chắn sẽ mang nữa, cái các con cứ ăn ."
Minh Đại khách sáo, lấy bát pha hai bát bột chiên cho hai : "Sao mang Thiết Đản và Cẩu Đản sang chơi ạ?"
Hoàng Tẩu Tử hớp một ngụm bột chiên thơm ngọt, : "Hai con khỉ đó, sáng sớm theo lũ trẻ trượt băng , giờ tìm thấy bóng dáng , đến giờ ăn cơm thì tuyệt đối về."
"Trượt băng?"
Minh Đại chút bất ngờ: "Giờ thể trượt băng ạ?"
Hoàng Thẩm Tử gật đầu: "Sông nhỏ thì , sông lớn còn đợi thêm chút nữa, nơi đây của chúng nổi tiếng nhất là Ngọc Đái Hà, chảy xuyên qua cả Tùng Thị, thôn ở ngay một khúc uốn lượn, nên mới gọi là Liễu Gia Loan đó. Đợi Ngọc Đái Hà đóng băng, thẩm tử sẽ đưa cháu trượt băng, đến lúc đó còn thể phá băng câu cá nữa, chú của cháu năm nào cũng câu ít ."
Minh Đại hào hứng gật đầu, kiếp cô từng đặc biệt xem cảnh đ.á.n.h bắt cá mùa đông, thú vị, trượt băng cô cũng vấn đề gì, chỉ là chỉ chơi ở sân trượt băng thôi, từng trượt băng dã ngoại.
Đột nhiên, một mùi thơm ngọt đậm đà thu hút sự chú ý của hai , ngẩng đầu , là Chu Tư Niên sốt ruột mở vung nồi.
Minh Đại dậy qua xem, nồi cơm nếp trộn mạch nha đang ủ trong nước ấm lên men xong .
Hoàng Thẩm Tử và Hoàng Tẩu Tử theo gần xem: "Tiểu Minh tri thức thanh niên, cô đang gì đấy?"
Minh Đại bảo Chu Tư Niên bưng chậu , đặt lên bàn ăn.
"Cháu dùng cái để kẹo, Chu Tư Niên thích ăn kẹo, nhưng mua hoài thì cháu kham nổi, nên định tự chút. Vừa gói quà tháng của gửi về nếp, nên cháu thử kẹo ăn."
Hoàng Thẩm Tử giờ đây sự tin tưởng mù quáng Minh Đại: "Con bé thật thông minh, kẹo cũng ."
Minh Đại ngại ngùng : "Hồi nhỏ một hàng xóm bán kẹo, cháu xem qua cách , thử xem ."
Hoàng Tẩu Tử hít hít mũi: "Chắc chắn , ngửi mùi thấy ngọt lắm ."
Minh Đại gật đầu: "Vừa tẩu tử ở đây, giúp cháu một tay nhé."
Hoàng Tẩu Tử vui vẻ đồng ý.
Tìm một tấm vải lồng sạch, hai đổ cơm nếp lên men vắt, nhanh nước cốt dồi dào chảy xuống, đầy đến hơn nửa chậu.
Chu Tư Niên lén thò tay chấm một chút nếm thử, sung sướng nheo mắt .
Ngọt thật!
Minh Đại gọi đốt lửa mà còn chẳng thấy.
Hoàng Tẩu Tử vội vàng đáp lời: "Để con đốt, để con đốt!"
Cô nhiều việc hơn, lát nữa sẽ tiểu Minh tri thức thanh niên cho một viên kẹo nếm thử, kẹo thông mà tiểu Minh tri thức thanh niên cho ăn ngon lắm!
Hoàng Thẩm Tử thật sự hết cách , mà tham ăn đến thế!
Minh Đại cũng khách sáo, tủ lấy đĩa lạc và hạt thông mà cô rang sẵn từ .
"Thẩm tử, phiền cô giúp cháu bóc vỏ ạ."
Mèo Dịch Truyện
Hoàng Thẩm Tử gật đầu đồng ý, rửa tay bắt đầu bóc vỏ lạc và hạt thông.
Nghĩ một lát, cô sang với Hoàng Tẩu Tử đang đốt lửa: "Con dâu cả, con về nhà lấy nửa gói hạt phỉ nhà rang chín mang sang đây."
Hoàng Tẩu Tử mắt sáng rỡ: "Mẹ ơi, nhà còn chút vừng nữa, nên rang chín mang sang luôn ạ?"
Hoàng Thẩm Tử mắng cô: "Con ma tham ăn , chỉ nửa hũ vừng thôi mà con cũng nhắm tới, , rang luôn cả thể mang sang!"
Hoàng Tẩu Tử nhanh nhẹn dậy chạy về nhà.
Minh Đại khen Hoàng Thẩm Tử: "Cô đúng là một chồng , đối xử với chị dâu như con ruột ."
Hoàng Thẩm Tử tung tung cái giỏ nhỏ trong tay, hất vỏ lạc : "Ai cũng từng dâu cả, nhường nhịn thì nhường nhịn. Vả , con dâu cả nhà đúng là tham ăn thật, nhưng hiếu thảo, đối xử với và chú của cháu đều , Tết còn đến mà cho mỗi một đôi giày vải Tết , việc đều nghĩ .
Người đối với , chẳng lẽ nên đối với ?
Chẳng qua là lấy lòng mà đối đãi thôi."
Minh Đại thật sự cảm thấy, Hoàng Thẩm Tử là một trong ít những tỉnh táo mà cô từng gặp kể từ khi xuyên sách, còn là Liễu Tam Gia, một quý tộc độc thâm niên, cả hai đều nhận thức tỉnh táo hơn thường.
Nhét một nắm lạc rang cho Chu Tư Niên, bảo đốt lửa, Minh Đại đổ nước đường nồi, dùng xẻng khuấy ngừng.
Hoàng Thẩm Tử Chu Tư Niên ánh lửa phản chiếu, lúc đội khăn đỏ, trông bình thường hơn nhiều.
Tóc đen cắt gọn gàng, mắt cụp xuống, nghịch lạc trong tay, dáng vẻ ngoan ngoãn, thấy chút điên rồ nào, ngược vì thời gian Minh Đại cho ăn, béo lên ít, dù vẫn gầy hơn bình thường, nhưng ít nhất dáng , trông như một trai trẻ tuấn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-84-minh-dai-lam-keo-chu-tu-nien-that-ngot.html.]
Con đúng là , gặp tiểu Minh tri thức thanh niên.
Hai trò chuyện buôn chuyện, Chu Tư Niên ăn lạc, khí hòa thuận.
Không lâu , nước đường trong nồi sánh , màu sắc cũng dần đậm hơn, mép nồi nổi lên những bọt khí lớn.
Minh Đại thấy , lấy một chiếc chậu men tráng dầu ăn, xúc đường nấu xong .
Hoàng Thẩm Tử lúc cũng thái nhỏ lạc, trải đều thớt.
Minh Đại bưng chậu men qua, xúc gần nửa chỗ đường lỏng , Hoàng Thẩm Tử nhanh chóng bắt đầu trộn đều, cho đến khi lạc và đường lỏng hòa quyện .
Minh Đại lấy khuôn gỗ mài sẵn, đặt hỗn hợp kẹo lạc , ép chặt, một khối kẹo lạc hình viên gạch.
Dùng d.a.o cắt khối kẹo lạc lớn thành từng miếng, đặt sàng tre phơi cho nguội.
Chu Tư Niên mắt sáng rực cô, Minh Đại thật sự thể chống ánh mắt nũng của chú cún lớn, liền đưa cho một miếng.
"Giờ ăn sẽ dính răng, cứ l.i.ế.m từ từ, nguội hãy cắn, ?"
Chu Tư Niên gật đầu lia lịa, cầm một miếng, sang một bên l.i.ế.m thử, ngọt quá!
Nếu đuôi, lúc chắc vẫy thành chiếc quạt nhỏ .
Làm xong kẹo lạc, hai dùng hạt thông một mẻ, nhưng vì hạt thông ít, chỉ cắt hơn mười miếng.
Cuối cùng, cô lấy bột đậu nành rang trong tủ, đổ một ít đường lỏng , nhân lúc còn nóng kéo một ít kẹo sợi.
Hoàng Thẩm Tử và Chu Tư Niên đều kinh ngạc tài nghệ của cô, Chu Tư Niên còn tự tay thử một .
Minh Đại sợ dơ hết, liền từ chối, lấy hai chiếc đũa, gắp một cục đường lỏng, bảo chơi với nó.
Chu Tư Niên quả nhiên còn đòi kéo kẹo sợi nữa, chơi vui.
Hoàng Tẩu Tử vẫn đến, Minh Đại liền đổ một gáo nước nồi lớn đun sôi, múc đổ cốc để uống, trong nồi thêm nước đun tiếp, đặt chậu men , tránh cho đường lỏng cứng .
Mỗi một bát nước đường, c.ắ.n miếng kẹo lạc giòn rụm, Hoàng Thẩm Tử vui vẻ.
"Cả đời ăn kẹo cũng bằng hôm nay, theo tiểu Minh khuê nữ hưởng phúc !"
Minh Đại : "Phúc khí của thẩm tử còn ở phía , sớm quá ạ."
Hoàng Thẩm Tử kẹo ngọt cho ha hả, Chu Tư Niên lạ lùng cô một cái.
Không lâu , cửa tiếng động, Minh Đại mở cửa, Hoàng Tẩu Tử bưng cái giỏ nhỏ, phía còn hai cái đuôi nhỏ lẽo đẽo theo.
Cô vẻ bực : "Bị hai thằng nhóc quỷ quấn lấy, cứ đòi theo sang cho bằng ."
Cẩu Đản để tâm đến sự chê bai của ruột, trưng nụ ngây thơ với hàm răng sún.
"Tiểu dì Minh! Chúng cháu đến !"
Minh Đại đáp lời, dẫn ba bếp.
Hai đứa nhóc một sàng kẹo đang phơi cho kinh ngạc!
Minh Đại sắp xếp cho chúng cạnh Chu Tư Niên, cũng chọn cho mỗi đứa hai cục đường lỏng, chơi ăn, nhanh ba chơi đùa vui vẻ với .
Vừng rang mà Hoàng Tẩu Tử mang đến nhiều, đường lỏng đủ dùng.
Hoàng Thẩm Tử vung tay: "Làm ít thôi cũng , chỗ còn con xay mịn thêm chút muối vừng muối mà ăn, thơm nức mũi!"
Minh Đại vui vẻ đồng ý, so với đồ ngọt, cô thích đồ ăn vặt vị tiêu muối hơn, vừng muối vẻ ngon.
Bưng chậu men , lượt kẹo hạt phỉ và kẹo vừng.
Cũng may Hoàng Thẩm Tử ở đó, đôi tay bếp của cô luyện thành "thiết sa chưởng", sợ nóng, nếu Minh Đại mà nhào kẹo, e rằng sẽ bỏng.
Làm xong hết, cũng đến giờ trưa , Minh Đại giữ họ ăn cơm, Hoàng Thẩm Tử chịu.
Mãi đến khi Minh Đại sẽ dùng bã gạo còn khi kẹo để bánh nướng ăn, cô mới đồng ý ở .
Minh Đại gọi Chu Tư Niên rửa cối xay đá, đặt chỗ bã gạo còn sót lên cối, thêm chút nước xay thành bột gạo.
Hoàng Thẩm Tử cối xay đá cảm khái: "Có cối xay đá tiện thật, mùa thu các con thể ăn bánh ngô từ bột ngô tươi , cái đó ngọt lịm, cũng ngon lắm."
Chu Tư Niên tai khẽ động: bánh ngô bột ngô tươi... ngọt lịm... ngon!
Minh Đại: Thôi ! Lại thấy!
Bột gạo thêm chút bột nếp nhào thành khối bột, nồi tráng một ít dầu, dàn bột dọc theo đáy nồi, chiên hai mặt vàng ruộm, c.ắ.n mềm dẻo thơm ngọt, ăn cùng nước đường, mấy ăn vui vẻ.
Cẩu Đản còn reo hò như thể Tết đến!
Lúc , tại nhà đại đội trưởng Liễu, Liễu Đại Trụ ăn bánh ngô chấm nước nóng, hai đứa con trai xui xẻo mà thở dài.
Ông cũng chọc giận bà xã ? Sao mà bà về nấu cơm nhỉ?
Nghĩ đến con dâu cả cũng ở nhà, ông đưa đũa gõ mạnh đầu thằng con trai cả.
"Cốc!"
Nước mắt ai đó lập tức trào !
"Mày cái đồ ranh con, mày chọc giận vợ mày nên nó mới về nhà nấu cơm ?"
Liễu Lai Phúc ôm đầu, mắt đẫm lệ: Vợ ở nhà chỉ con, con cũng ở nhà mà?!
dám , sợ ông già còn đ.á.n.h nữa.
Liễu Lai Phát im lặng gặm bánh, mừng thầm vì vợ.