Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 87: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-29 05:34:40
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chợ phiên, Nàng dâu mới

 

Minh Đại chuyện Phương Nhu và Tề Chí Quân cãi là do cô ngang qua trạm thanh niên trí thức, Tống Lan Lan hả hê kể .

 

"Bây giờ cả hai họ đều thèm mặt . Tề Chí Quân lúc đầu còn cố gắng vãn hồi, tiếc là Phương Nhu để ý đến , rằng hai nhiều lắm cũng chỉ là bạn bè, khả năng tiến xa hơn nữa. Tề Chí Quân trông thất vọng não nề, ha ha, buồn c.h.ế.t mất!

 

Còn cái cô Liễu Yến , cứ bám riết lấy Tề Chí Quân như một con ch.ó con. Người thèm để ý đến cô , cô cũng bận tâm, cứ ân cần hỏi han, trông thật là mất giá. Tề Chí Quân dù Phương Nhu từ chối cũng thèm tới cô chứ, cứ bám riết lấy thì ích quái gì chứ!"

 

Mặc dù Minh Đại cảm thấy những gì cô đúng, nhưng cũng vô cùng khó hiểu, lúc chặn những chuyện gì?

 

Vì Chu Tư Niên ở đây nên cô trò chuyện với ư?

 

Có lẽ vẻ mặt nghi ngờ của cô thể hiện quá rõ ràng, Tống Lan Lan chiếc giỏ của cô, chút tự nhiên mở lời.

 

"À thì, thanh niên trí thức Minh, cô mang giá đỗ đến nhà đội trưởng ?"

 

Lúc Minh Đại , cô cầm theo một giỏ, lúc đó Tống Lan Lan đang ở cửa.

 

Minh Đại cũng giấu giếm: " , giá đỗ nhiều nên mang một ít sang nhà đội trưởng, dù thì họ cũng khá chăm sóc ."

 

liên quan gì đến , chắc mặt mũi mà đòi nhỉ?

 

Tống Lan Lan ngờ cô như , lời xin xỏ chặn , cô gượng gạo: "À thì, ? cũng mua một ít, đắt nhỉ?"

 

Minh Đại ngờ cô mua, nghĩ một lát: " bán, thể đổi bằng đậu nành. Các thứ khác cũng . Nếu cô vội, ngày mai chợ phiên ? sẽ mang giá đỗ qua đó, cô đổi ở đó cũng ."

 

Tống Lan Lan quả thật ngày mai cũng , cô vui vẻ đồng ý. Cô cũng sợ Minh Đại nâng giá , thà ngày mai đến tận nơi mà đổi.

 

Nghe xong chuyện phiếm, xong việc, Minh Đại xách giỏ về nhà.

 

Đầu tiên cô đặt chùm ớt khô mà thím Hoàng đưa bếp, đó đến phòng Chu Tư Niên tìm .

 

Sau khi gõ cửa, Chu Tư Niên mở cửa.

 

Vì than hết, họ chuyển tất cả rau củ lên lò sưởi của , đốt lửa 24/24, nên lúc trong phòng nóng, độ ẩm cũng khá cao.

 

Chu Tư Niên đang loay hoay với đồ đạc nền đất, đó là những linh kiện xe đạp cũ nát họ nhặt ở bãi phế liệu đây.

 

Minh Đại phát hiện sửa vài cái bánh xe hỏng.

 

"Chu Tư Niên, sửa xe ?"

 

Nghe , Chu Tư Niên ngẩng đầu, mơ hồ cô: " sửa xe ?"

 

Minh Đại......

 

"Không , cứ việc , xem lắp ráp một chiếc xe đạp . Vậy là chúng cần nhờ xe ngựa của làng nữa."

 

Mặc dù cô một chiếc trong gian, nhưng đột nhiên lấy sẽ gây nghi ngờ và ghen tị. Lắp ráp một chiếc gây chú ý là nhất.

 

Chu Tư Niên nghĩ đến chiếc xe đạp của Tề Chí Quân ở sân , quét mắt những linh kiện đất: "Không đủ đồ, lắp ráp ."

 

"Đợi khi nào thời gian, chúng đến bãi phế liệu, xem linh kiện mới nào ."

 

Chu Tư Niên gật đầu, tiếp tục dùng giũa nhỏ vá lốp xe.

 

Minh Đại giỏ rau lò sưởi của , trông khá .

 

Cô trở về phòng , vớt hết giá đỗ và giá đỗ xanh trong chiếc giỏ lớn , cho túi vải sạch, chờ ngày mai mang bán.

 

Sáng sớm hôm , thím Hoàng và chị dâu Hoàng đến tìm cô. Hai kéo chiếc xe đẩy chất đầy đồ đạc, chật kín cả xe.

 

"Cháu Minh , mau đặt túi của hai đứa lên đây."

 

Thím Hoàng gọi, Minh Đại bảo Chu Tư Niên vứt hai chiếc túi vải vơi một nửa lên xe.

 

Chợ phiên khá xa, con đường đến công xã, ở một sân khấu cũ bỏ hoang.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-87.html.]

Họ bộ hơn nửa tiếng mới đến nơi.

 

Trên đất trống sân khấu, tuyết dọn sạch, từng gian hàng nhỏ bày , ít bắt đầu chọn lựa những thứ .

 

Thời gian chỉ trong ngày hôm nay, và buổi sáng gần như kết thúc. Người dân ở thôn Liễu Gia Loan cũng chần chừ, thì bày hàng, thì mua sắm.

 

Thím Hoàng rảo mắt tìm kiếm một vòng trong các gian hàng, khóa chặt một hướng, dẫn họ tới đó.

 

"Mẹ ơi! Mẹ thật sự xuống núi ? Đường xa thế , xuống ?!"

 

Một bà lão mặc áo bông vải thô màu xanh vạt chéo tiến đến, thấy thím Hoàng để lộ lợi răng trần trụi.

 

"Hồng , nhớ con quá, năm nào gặp cũng thấy ít một , con thêm nữa."

 

Một câu khiến thím Hoàng rơi nước mắt, nắm c.h.ặ.t t.a.y khô gầy của bà lão buông.

 

Người phụ nữ trung niên bên cạnh, trông vẻ lớn tuổi hơn thím Hoàng, khuôn mặt đen sạm vì nắng gió cũng lăn dài hai hàng nước mắt: "Cô em, nhớ cô em đến nỗi đêm nào cũng , cháu mới bảo Hoa Báo Tử cõng xuống đây."

 

Thím Hoàng lau mặt: "Chị dâu, cảm ơn chị, em ở xa, nhờ chị chăm sóc nhiều ."

 

Người phụ nữ trung niên là chị dâu của thím Hoàng, Hứa Phượng Tiên. Cô tháo khăn trùm đầu , lau nước mắt, cũng lau mặt cho bà lão: "Mẹ mà, đừng mấy lời khách sáo đó. Anh trai cô em cũng nhớ cô em lắm, cô em thích ăn táo gai, nên mang xuống cả một bọc to, đều là những quả ngon chọn lựa kỹ, một vết sâu nào cả."

 

Thím Hoàng khoác tay , đàn ông trung niên cao lớn bên cạnh.

 

Anh mặc một chiếc áo khoác da cừu ngả màu vàng, khuôn mặt cũng đen sạm vì nắng gió nở một nụ rạng rỡ: "Em gái, năm nay vẫn khỏe chứ?"

 

Thím Hoàng từ nhỏ thiết với trai: "Tốt, trai và gia đình vẫn chứ? Chân còn đau ? Mấy đứa cháu trai, cháu gái đều khỏe cả chứ?"

 

Người đàn ông lượt trả lời, thấy em gái gầy hơn năm ngoái, mới nhận điếu t.h.u.ố.c lá từ tay em rể.

 

Liễu Đại Trụ nhiều kính trọng trong làng, cũng vẻ quan cách, lúc gặp vợ cũng trở nên rụt rè, tươi tiến lên chào hỏi: "Mẹ ơi, hôm nay nhà con nhé, con sẽ nấu cơm gạo tẻ cho , cho cả đường trắng nữa!"

 

Bà lão con rể, vui vẻ gật đầu.

 

Ba đàn ông hai, ba mươi tuổi bên cạnh tiến đến chào thím Hoàng, là các cháu trai của cô , Hắc Hổ, Hoa Báo Tử và Tiểu Hôi Lang. Cái tên đặt mà Minh Đại suýt nữa thì nhịn .

 

Thím Hoàng còn hỏi cháu gái Giao Diễm xuống, đàn cừu non trong nhà sinh con, hai vợ chăm sóc xuể, nên cùng xuống đây.

 

nghĩ đến việc Giao Diễm sẽ kết hôn đầu năm, cũng sẽ gặp , tâm trạng hơn một chút.

 

Sau khi hàn huyên xong, thím Hoàng kéo Minh Đại giới thiệu với : "Cháu Minh , đây là nhà đẻ của , , trai và chị dâu , mấy đứa nhỏ là cháu trai nhà . Mẹ ơi, đây là thanh niên trí thức mới đến làng chúng con, đến từ kinh thành đó ạ, con bé lắm!"

 

Mắt bà Hoàng rõ lắm, cũng chút lẩn thẩn, nheo mắt đ.á.n.h giá một lúc .

 

Minh Đại ngoan ngoãn chào hỏi, gọi "bà, thím và bác" một lượt.

 

Mèo Dịch Truyện

Hứa Phượng Tiên kéo tay Minh Đại, đ.á.n.h giá khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn chiếc mũ len của cô: "Ôi chao, con bé mà xinh thế, trắng hơn cả đậu phụ ."

 

Nói còn đưa tay véo một cái: "Ôi chao! Mướt rượt!"

 

Minh Đại đỏ mặt, cô còn sờ mó thế ?!

 

Khiến Hứa Phượng Tiên ha hả.

 

Chọc ghẹo xong cô bé, cô thấy Chu Tư Niên, chiều cao nổi bật như hạc giữa bầy gà của cho ngạc nhiên.

 

"Đây cũng là thanh niên trí thức mới đến ? Con bé mà cao thế! Cao hơn cả chồng nữa."

 

Hoàng Đại Sơn nuốt nước miếng, hạ giọng : "Cái đồ đàn bà dữ tướng! Đó con bé ? Đó là thằng điên đấy!"

 

Hứa Phượng Tiên lùi một bước, lúc mới rõ khuôn mặt vô cảm của Chu Tư Niên.

 

"Trời đất ơi, đúng là thằng điên, tìm cái khăn trùm đầu đỏ thế, đội lên trông cứ như tân nương !"

 

Minh Đại: Phì !

 

Cô thường , trừ khi nhịn !

 

 

Loading...