Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Đoàn Văn Công Đón Một Đại Mỹ Nhân - Chương 144.2

Cập nhật lúc: 2025-11-04 10:08:57
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh mở miệng giải thích rằng cố ý hiểu sai, biến thái, cũng lưu manh, càng thần kinh.

thấy đôi môi cô sưng đỏ, vết hồng mờ mờ nơi cổ, chiếc váy trong tay biến dạng đến nhận nổi…

Anh… nổi nữa.

Chỉ đành cầm chặt lấy cây kim như thể đang cầm s.ú.n.g trận, lặng lẽ, nghiêm túc, thành khẩn… tiếp tục khâu vá chiếc váy .

Vẫn .

Lục Kim Yến nghĩ rằng, chỉ cần tập trung tĩnh tâm, nghiêm túc khâu vá, những đường chỉ đó chắc chắn sẽ hơn một chút.

Nào ngờ… vẫn còn hơn cả con rết.

Anh cứng đờ cả , tay ôm chiếc váy méo, đang do dự nên tháo khâu , thì Tống Đường nhanh tay giật chiếc váy từ tay .

“Quay , !”

“Ừ.”

mắng là lưu manh, là biến thái, giờ cô đồ, dám lung tung?

Anh lập tức ngoắt , nghiêm trang như tượng gỗ, sống lưng thẳng tắp, dáng chính nhân quân tử “Liễu Hạ Huệ chung giường mà lòng loạn”.

Tống Đường thu ánh mắt khỏi tấm lưng , vội vàng bộ quần áo khâu vá xong.

Để đảm bảo thấy gì cả, Lục Kim Yến còn cẩn thận… nhắm luôn cả mắt .

Anh nghĩ, lưng , nhắm mắt , thì dù cô đồ lưng , cũng sẽ cảm nhận gì.

ngờ, khi nhắm mắt, các giác quan khác trở nên nhạy bén đến đáng sợ.

Anh rõ tiếng vải vóc cọ da thịt, tiếng thắt dây lưng khe khẽ, đó là tiếng kéo khóa lách cách vang lên.

Thậm chí… chỉ nhờ những âm thanh nhỏ nhoi , trong đầu thể kiềm chế mà hiện lên đủ kiểu hình ảnh.

Những giấc mơ lẫn lộn với thực tại, cảnh nóng từ mơ đan xen với nhiệt độ thật ngoài đời, khiến cảm giác như trói chặt giữa núi lửa, thiêu đốt từng thớ thịt.

Trán , lấm tấm mồ hôi lạnh.

Chỉ một hai phút ngắn ngủi, mà với chẳng khác nào vật lộn cả thế kỷ.

“Xong , để em t.h.u.ố.c cho .”

Lục Kim Yến thương khá nặng, hôm nay chắc chắn đến bệnh viện lớn để xử lý vết thương và tiêm phòng uốn ván.

giờ họ vẫn đang ở ngoài rừng, điều kiện hạn chế, mà cô cũng cách từ đây đến thị trấn huyện gần nhất là bao xa. Vải gạc lưng m.á.u thấm đỏ, vì xử lý sơ bộ .

Lục Kim Yến cũng nhanh chóng đưa cô rời khỏi nơi , về tới thị trấn.

Thể trạng bây giờ thật sự thích hợp để lái xe đường dài.

Chắc chắn hôm nay họ thể về thủ đô.

Anh đêm nay để cô tiếp tục ngủ ngoài trời. Anh điều trị đúng giờ, để giữ tỉnh táo mà lái xe đưa cô rời khỏi nơi .

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

Tối qua, khi Tống Đường t.h.u.ố.c cho , thấy tấm lưng đầy m.á.u của , thấy bất động đất, trong lòng cô chỉ là lo lắng và hoảng sợ, căn bản tâm trí để nghĩ gì khác.

lúc , khi đặt bông sát trùng lên vết thương của , đầu óc Tống Đường nóng bừng lên kiểm soát .

Từ phía , cũng… trai chứ!

Đường cơ bắp từ vai kéo dài đến thắt lưng mượt mà vô cùng, vai rộng eo thon, hình đúng chuẩn “hormone ”.

Thật sự khiến chỉ … đưa tay bóp thử vài cái!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-doan-van-cong-don-mot-dai-my-nhan/chuong-144-2.html.]

Cô còn dám tin, cổ của một đàn ông mà cũng thể đến .

Nhìn kỹ hơn, phía bên trái gáy còn một nốt ruồi nhỏ cỡ hạt gạo.

Không hiểu mang đến cảm giác gợi cảm kỳ lạ, kiểu khiến … c.ắ.n một cái.

Ý nghĩ xuất hiện, Tống Đường giật hoảng sợ với chính , vội vã siết chặt tay, mạnh tay hơn một chút, nhanh chóng tiếp tục xử lý vết thương.

Cô đột nhiên ấn mạnh xuống, Lục Kim Yến tất nhiên cảm nhận cơn đau.

sức chịu đựng của vốn , chút đau đối với chẳng là gì.

Cái khiến khó chịu là đau, mà là bàn tay mềm mại như xương của cô gái nhỏ , đang đặt lưng .

Cứ như chiếc lông vũ, đang khẽ khàng gãi tim từng nhịp, từng nhịp.

Làm tim ngứa.

Làm lòng rung động.

Làm cả như lửa thiêu cháy.

Anh gần như dồn hết sức nhẫn nại suốt đời mới kìm ham , xoay , đè cô xuống mà hôn đến thể thở.

Ngay lúc cảm thấy sắp đốt đến hóa tro , thì bàn tay bé nhỏ … cuối cùng cũng rời khỏi lưng .

Anh mới thở phào nhẹ nhõm một , thì thấy giọng cô đầy nghi hoặc vang lên phía :

“Lục Kim Yến, lưng nóng thế ? Anh sốt ?”

Lục Kim Yến thừa , hết sốt.

Chỉ là trong lòng nổi lửa, khó mà dập tắt.

lúc còn đang mơ hồ ngơ ngác, cô nhanh nhẹn dịch đến mặt .

Hiển nhiên là cô kiểm tra xem thật sự đang sốt .

Cô đưa tay , đột nhiên chạm cơ n.g.ự.c .

Cảm nhận nhiệt độ cao bất thường nơi , sự lo lắng trong mắt cô càng đậm hơn.

Thế nhưng, cái chạm bất ngờ khiến sợi dây lý trí vốn căng hết cỡ trong suýt chút nữa đứt phựt.

Thậm chí, vì quá khó chịu, còn bật một tiếng rên nghẹn ngào nhỏ.

hề nhận nguy hiểm đang đến gần…

Cô ngẩng đầu lên, đưa tay chạm trán .

Kỳ lạ thật, lưng và cơ n.g.ự.c thì nóng, nhưng trán hề nóng.

Cô còn đang thắc mắc, thì liền thấy yết hầu gợi cảm của khẽ chuyển động dữ dội.

Lúc cô mới nhận , cách giữa hai … quá gần.

Gần đến mức mang theo sự mờ ám.

Chỉ cần cô ngẩng đầu thêm một chút, là thể chạm đôi môi mỏng cong hảo của .

Tống Đường lập tức cảm thấy miệng khô lưỡi đắng.

Cô đang định lùi , tránh xa thì bỗng rõ ràng cảm nhận môi nóng lên.

Chính là môi ép xuống, mạnh mẽ, bá đạo, mang theo sự xâm chiếm chút do dự!

Loading...