Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Đoàn Văn Công Đón Một Đại Mỹ Nhân - Chương 195.2

Cập nhật lúc: 2025-12-08 02:24:37
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bốn hộp gỗ chứa vàng thỏi quá cồng kềnh, cô tiện mang theo.

những thứ như sổ tiết kiệm, giấy tờ nhà, tiền mặt, nhất quyết nhận .

Anh cố chấp đặt tất cả tay cô, đồng thời đưa cho cô một chiếc chìa khóa két sắt:

“Tống Tống, mấy thứ nhẹ hơn, em cứ cầm .

Những gì trong két sắt, đều là của em.

Sau , bộ tài sản trong nhà, em quyền quản lý.

Anh cũng sẽ chăm chỉ việc, cố gắng kiếm tiền để em tiêu.”

Tống Đường siết chặt chiếc chìa khóa két sắt trong tay.

tiếp tục khách sáo nữa.

Anh tình nguyện yêu cô bằng tất cả, giữ gì.

Vậy thì cô cũng sẽ nỗ lực kiếm thật nhiều, thật nhiều tiền để cùng vun vén tương lai, còn phân biệt “của “của cô”.

Tối nay, Lục Kim Yến một lời ngọt ngào nào cả.

Không yêu em”, cũng bên em suốt đời”.

hành động chất phác, chân thành khi trao cho cô bộ tài sản, còn khiến tim cô rung động hơn bất cứ lời thề non hẹn biển nào.

Cô thật sự hôn .

Cô đặt tất cả những thứ trong tay xuống, ngẩng mặt .

Đôi mắt cong cong như trăng lưỡi liềm, lóe lên tia nghịch ngợm ranh mãnh, giống hệt một con hồ ly nhỏ đang định chuyện .

“Lục Kim Yến, hôn em ?”

Lục Kim Yến nuốt khan, yết hầu chuyển động rõ rệt.

Anh ngờ cô sẽ đột nhiên hỏi như .

Ánh mắt lập tức tối , sâu hun hút, và hai tai đỏ bừng như lửa táp.

Anh khẽ hé môi, đang định bối rối đáp “ ” thì cô kiễng chân, chủ động áp môi lên .

Tống Đường thói quen tô son.

do khí huyết , môi cô luôn hồng hào tươi tắn, như màu hồng thắm của đóa đào giữa xuân.

Chỉ cần thôi khiến tưởng tượng mùi thơm và vị ngọt ngào.

Còn khi hôn thì ngọt thật.

Và mềm đến mức vô lý.

Mềm đến mức, trái tim lạnh như sắt thép của cũng tan chảy.

“Tống Tống…”

Ban đầu, chính cô là chủ động.

Lục Kim Yến vốn để cô tùy ý, tận hưởng khoảnh khắc hiếm hoi cô ngả lòng .

khi cảm nhận sự mềm mại, ngọt ngào, thơm tho của cô, tất cả sự nhẫn nhịn từng dày công gồng giữ đều sụp đổ.

Cô nhẹ nhàng hôn lên, nhưng đủ để lấp đầy cơn đói hoang dại nơi .

Anh đột ngột ôm lấy gáy cô, trở thành kẻ chủ động, mạnh mẽ và đầy chiếm hữu, cướp lấy thở của cô chỉ trong tích tắc.

“Lục…”

Tống Đường thở nổi.

Cô cảm thấy lúc mới hôn, như một ngọn núi băng đang tan chảy, còn giờ là mãnh thú đang gầm gừ chiếm đoạt.

Nụ hôn mỗi lúc một cuồng nhiệt, cô gần như vững, chỉ thể bám loạn thứ gì đó gần đó để khỏi ngã xuống sàn.

“Tống Tống… đừng sờ loạn…”

Giọng khàn đặc, như đang kìm nén sóng triều đáy sâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-doan-van-cong-don-mot-dai-my-nhan/chuong-195-2.html.]

Nguy hiểm đến cực điểm.

Tống Đường lờ mờ nhận chạm trúng chỗ nên chạm.

Cô xưa nay da mặt mỏng, từ kiếp đến hiện tại, vẫn dễ ngượng ngùng.

Kể từ khi quen , Tống Đường càng ngày càng to gan hơn.

Huống hồ cô phát hiện, dáng vẻ căng cứng , yết hầu trượt lên xuống của khi kìm nén thật sự quá quyến rũ, khiến cô lấy hết can đảm trêu chọc ngược .

Cô rõ ràng thấy tiếng khẽ rên nghèn nghẹn, đầy nhẫn nhịn.

Tống Đường nước lấn tới.

“Tống Tống…”

Anh mất kiểm soát.

Như dã thú buông xích.

Nụ hôn lập tức trượt xuống, gấp gáp mà nóng bỏng, như thể cô là mỹ vị độc nhất nhân gian, khiến chỉ từng chút từng chút một nuốt lấy.

Những ngón tay thon dài vết chai sần nơi đầu ngón, ma sát qua từng tấc da thịt cô mang theo nóng thiêu đốt.

Cổ áo lật tung, vạt váy nhẹ nhàng lay động.

Toàn cô như ngọn lửa thiêu cháy, dần tan chảy thành một vũng nước mùa xuân, chỉ thể thuận theo nhịp điệu của mà lăn tăn gợn sóng.

“Đợi báo cáo kết hôn phê duyệt xong, chúng sẽ kết hôn.”

Dù mỗi ôm lấy cô, Lục Kim Yến đều như mất lý trí, nhưng vẫn mang trong nét truyền thống của đàn ông thời đại .

Trước khi kết hôn, tuyệt đối sẽ vượt qua ranh giới cuối cùng.

Lúc , trán gân xanh giật giật, hô hấp hỗn loạn, nhưng cuối cùng vẫn cố gắng vùi mặt n.g.ự.c cô, gượng ép điều chỉnh nhịp thở.

Tống Đường thì bảo thủ đến .

Với cô, chỉ cần thật lòng yêu , thì chuyện đó kết hôn cũng quan trọng.

Anh quá trai.

Từng đường nét, từ mặt mũi đến vóc dáng, chỗ nào cũng khiến “thèm”.

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

Đôi lúc cô thật sự cũng khao khát một cách đắn.

Chỉ là hiện tại , còn cô cao 1m6 mấy, cũng chẳng thể ép đàn ông cao gần 1m9.

sẽ tới cùng, thì cô càng thể to gan trêu một chút.

Ngón tay cô đầy nghịch ngợm, đặt lên cơ n.g.ự.c , trượt xuống cơ bụng rắn chắc…

Quả nhiên, thở lập tức trở nên thô nặng, như thể lửa thiêu, nghiến răng c.ắ.n lấy môi cô đầy mạnh bạo.

Tống Đường thêm vài phần ngỗ ngược, bàn tay tiếp tục “tác oai tác quái”, khiến lửa càng cháy to hơn.

Cô cho rằng, định xa, thì cứ yên tâm ăn đậu hũ, chiếm tiện nghi, sợ phản đòn.

khi cô ấn xuống bàn, Tống Đường mới bừng tỉnh:

Cho dù đến bước cuối cùng, thì vẫn hàng trăm, hàng ngàn cách khiến cô mất kiểm soát.

Mà lúc , thật sự phát điên.

van xin tha mạng, cũng vô dụng

____

Trời mỗi lúc một tối hơn.

Tần Kính Châu mơ thấy chuyện của kiếp .

Trước đây, những giấc mơ cứ lặp lặp , luôn là cảnh cô gái mang miếng ngọc bội hải đường hình tròn, ánh mắt kiên quyết, nhảy xuống vực sâu vạn trượng.

, mơ thấy những gì diễn khi cô nhảy xuống.

Cô vẫn còn sống.

thì giam giữ cô trong Đông Cung, ép cô sinh con cho .

Loading...