Quyết tâm định, Tống Thanh Yểu dám chậm trễ thêm một giây nào.
Cô nhanh chóng về phòng , lấy t.h.u.ố.c , đổ hết cốc nước đặt bàn của Tống Kỳ.
Làm xong tất cả những chuyện đó, cô về phòng , mà vén chăn giường của Tống Kỳ thẳng lên đó!
“Kiều Kiều, thật sự sai , sẽ bao giờ nghi ngờ em nữa, em đừng lơ , ?”
Đường nét gương mặt của Tống Kỳ lạnh lùng, cứng cáp, tính cách cũng giống Tống Từ Nhung, trầm , nghiêm nghị.
Anh vốn ít , cho dù là mặt Tống Thanh Yểu, cũng hiếm khi nhiều.
Thế nhưng Thẩm Kiều, những lời dỗ dành mà bình thường , đều sẵn sàng hết.
“Đường Đường, em mở cửa ? Anh mấy lời với Kiều Kiều.”
“Tống Kỳ, chị Kiều ngủ , phiền đừng ồn nữa.”
Tống Kỳ sốt ruột.
Anh còn nhiều lời với Thẩm Kiều.
“Tống Kỳ, gì với bảo bối Yểu Yểu của , ! Anh còn quấy rầy ngủ nữa, chúng lập tức ly hôn!”
“Anh…”
Tống Kỳ hề chuyện với Tống Thanh Yểu.
Anh chỉ chuyện với Thẩm Kiều.
Thẩm Kiều , nếu còn phiền, sẽ ly hôn.
Anh sợ cô thật sự , dám gõ cửa tiếp, ngây ngoài cửa phòng Tống Đường lâu, cuối cùng vẫn xuống lầu.
Vừa quá nhiều, khát đến khô cả cổ họng.
Về đến phòng, liền uống cạn một cả cốc nước bàn.
Không do đêm nay quá oi bức , khi uống xong cốc nước, bỗng thấy trong nóng ran một cách khác thường.
Cổ họng càng lúc càng khô.
Cảm giác nóng râm ran như lửa đốt bên trong, vô cùng khó chịu.
Tống Kỳ nghĩ lẽ mở cửa cho mát sẽ hơn.
Anh mở toang cửa phòng, mở thêm cửa sổ.
Thế nhưng dù cởi áo, cửa sổ hứng gió đêm, vẫn cảm thấy trong như đang bốc lửa.
Nằm xuống nghỉ một chút chắc sẽ khá hơn…
Nghĩ , Tống Kỳ bước nhanh về phía giường.
Thế nhưng, chiếc chăn giường vén sẵn.
Rõ ràng nhớ kỹ, chăn của gấp vuông vức như khối đậu phụ.
Chẳng lẽ nhớ nhầm?
Ngày thường, nhà tuyệt đối phòng .
Anh đoán lẽ là sáng thứ hai vội quá, nên quên gấp chăn.
Anh kéo chăn lên định xuống…
Thì đột ngột phát hiện, giường một !
Là Tống Thanh Yểu, gần như chút che chắn nào !
Tống Kỳ cảnh tượng mắt cho sững sờ .
Sự khiếp sợ tột độ như một chậu nước lạnh tạt thẳng , cộng thêm cửa sổ đang mở thông gió, cơn nóng trong lập tức tan hơn nửa.
Hoàn hồn , cũng lập tức nhận , việc cơ thể trở nên kỳ quái như , khả năng giống hệt Lục Dục, là Tống Thanh Yểu bỏ thuốc.
“Anh cả…”
Tống Thanh Yểu mềm mại móc tay qua cổ .
Hơi thở thơm nhẹ như lan, cô quyến rũ đưa đôi môi đỏ gần:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-doan-van-cong-don-mot-dai-my-nhan/chuong-199-2.html.]
“Em thật sự thích , em sống nổi…”
“Anh, lấy em …”
Trong khi đó, ở phòng bên , Thẩm Kiều lòng rối bời, giường trằn trọc mãi thể ngủ .
Sau khi Tống Kỳ còn tiếp tục gõ cửa, Thẩm Kiều kìm dậy khỏi giường, định sân hít thở chút khí.
Cửa phòng Tống Kỳ ở tầng một đang mở toang.
Đèn trong phòng vẫn còn sáng, rõ ràng ngủ.
Cô thật sự thất vọng với , thấy gương mặt đáng ghét đó.
khi trấn tĩnh , cô vẫn cảm thấy, một chuyện cần rõ ràng với .
Nếu thể thật sự cắt đứt với “bạch liên hoa” Tống Thanh Yểu , còn yếu lòng vì cô nữa, cô thể cho một cơ hội cuối cùng.
nếu vẫn đau lòng vì Tống Thanh Yểu, vẫn xem cô như bảo bối, thì giữa họ, từ đây về , sẽ đoạn tuyệt.
Cô ở đầu cầu thang chừng nửa phút, chậm rãi bước về phía phòng Tống Kỳ.
“Tống Kỳ, …”
Thẩm Kiều định bước phòng thì thấy giọng ngọt lịm, mời gọi của Tống Thanh Yểu vang lên:
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
“Anh cả, em …”
“Dùng sức …”
Ầm!
Cả đầu Thẩm Kiều như tiếng nổ vang rền.
Cô còn kịp thấy cảnh tượng bên trong phòng, mà dày cuộn trào, buồn nôn c.h.ế.t.
Cô phắt đầu , đau khổ nôn khan, từng cơn nấc nghẹn trào lên.
Cô thấy ghê tởm, ghê tởm đến tận cùng.
Tống Kỳ là đàn ông duy nhất mà cô từng thích.
Cô từng cùng xây dựng một cuộc sống dài lâu.
Anh cũng từng hứa, sẽ bao giờ phản bội, sẽ mãi mãi cô tổn thương.
Vậy mà bây giờ, ngay khi cô vẫn còn đang ở trong nhà họ Tống, nôn nóng đến mức lên giường với Tống Thanh Yểu ?!
“Chị Kiều? Chị thế?”
Tống Chu Dã vệ sinh về, bước thấy Thẩm Kiều run rẩy bên ngoài phòng cả, nôn khan ngừng.
“Chị thế? Có chỗ nào khỏe ? Để em gọi xem giúp. Anh cả ?”
Tống Chu Dã , theo bản năng liếc phòng Tống Kỳ, chỉ một ánh , mắt như nổ tung!
Trên giường, Tống Thanh Yểu gần như mặc gì, đang móc tay qua cổ cả, thể gắn sát lấy còn một khe hở!
Ánh mắt Tống Chu Dã càng càng mở lớn.
Anh từ lâu, cả thương Tống Thanh Yểu.
bao giờ dám nghĩ tới, cả thể cùng Tống Thanh Yểu loại chuyện đó.
Anh cả đính hôn với chị Kiều từ năm ngoái!
Vậy mà phản bội chị như thế ư?
Lương tâm cả để ?!
Vì quá sốc, Tống Chu Dã gào lên đến vỡ giọng:
“Anh cả, đang gì ?! Sao thể chuyện đó với Tống Thanh Yểu mặt chị Kiều?! Hai thật sự hổ ?!”
Giọng Tống Chu Dã quá lớn, Tống Từ Nhung, Tần Tú Chi, mới chìm giấc ngủ liền đ.á.n.h thức, Tống Đường cũng lập tức chạy xuống.
Chỉ trong tích tắc, cả nhà họ Tống đều đổ dồn phòng Tống Kỳ.