Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Đoàn Văn Công Đón Một Đại Mỹ Nhân - Chương 99.

Cập nhật lúc: 2025-10-25 06:01:49
Lượt xem: 111

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giọng lạnh lùng mà quyến rũ, mang theo nỗi lo sợ mất mát da diết, như một quả cầu lửa nung đỏ, hất tim .

“Tống Tống……”

Ngực cũng nóng rực đến mức chịu nổi.

Rõ ràng bỏ thứ gì đó , giờ đầu óc hỗn loạn, mới lẫn lộn coi cô là khác, là “Tống Tống” trong ký ức .

Tống Đường chắc chắn dây dưa với , cô liền vùng mạnh, đẩy .

sức thật quá lớn.

Hai cánh tay đầy lực , tựa như bằng thép; với chút sức lực của cô, thoát khỏi vòng tay đơn giản chỉ là kiến chống đất đá.

Cô đành gắng gượng tìm giọng , cố gắng lý giải bằng lý trí, “Lục Kim Yến, nhận nhầm , gọi là Tống Tống… ừ…”

Giờ thể kể gì .

Lời cô thốt cũng chẳng khiến buông tay; trái bàn tay đột nhiên mạnh hơn, đặt cô lên bàn học trong phòng .

Anh của cô, cô hôn .

Cô cố gắng ngả đầu để giữ cách.

“Tống Tống……”

Khi cô cảm thấy môi sắp c.ắ.n rách, cuối cùng mới thả .

Cô thoáng thở phào thì chôn đầu sâu hõm cổ cô.

Người vốn mạnh mẽ, cứng rắn, lạnh lùng như lúc giống một đứa trẻ tổn thương, sợ ruồng bỏ.

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

“Em thèm để ý ……”

“Đừng cưới ai khác ?”

Tống Đường bàng hoàng.

mượn danh nghĩa Đường Tống để thư cho , rằng sẽ lấy chồng, đó chỉ là dối .

Nhìn trong bộ dạng đau đớn, bối rối như thế, trong lòng cô thoáng lấn cấn.

hối hận.

Muốn đoạn tình thì đoạn cho dứt khoát, cô thích dây dưa nửa vời.

Chỉ khi cô sẽ lấy chồng, mới dập tắt hi vọng .

“Lục Kim Yến, thật sự nhận nhầm , là Tống Đường, chứ ……”

Thật sự là… hiểu tiếng !

rõ, cô là Tống Đường, những buông cô , ngược còn đột ngột ngẩng đầu, tay nâng lấy gáy cô, một nữa hôn xuống đầy gấp gáp và rực cháy.

“Tống Tống, em để ý tới , chắc chắn là do chọc giận em .”

“Em thích chỗ nào, đều thể sửa.”

“Anh đều thể sửa mà…”

“Đừng rời xa ?”

Tống Đường ngẩn một thoáng.

Trước mắt cô, Lục Kim Yến lúc thật quá đỗi thấp kém, cẩn trọng đến đau lòng, khiến cô bất giác cảm thấy chút xót xa.

ngay khi cô nhớ sự lạnh lùng, chán ghét từng dành cho cô và cả việc luôn cố tác hợp cô với khác, cô lập tức siết ý chí, cho bản mềm lòng.

Cô cũng để lộ phận “Tống Tống” mặt , trong tình thế nhếch nhác như thế .

“Anh thật sự nhận nhầm …”

Tống Đường tiếp tục dốc lực đẩy , đầu cũng ngửa hết mức thể, cố gắng tránh xa đôi môi nóng rực như thiêu đốt của .

Thế nhưng cô gần như ngửa đến cực hạn, vẫn buông tha, như dã thú ngoạm con mồi, nếu nuốt trọn, tuyệt đối nhả !

“Anh Lục…”

Từ xa, Tống Thanh Yểu thấy Tống Đường đến nhà họ Lục.

lúc Lục Kim Yến đang bình thường.

Dù trong lòng cô tin rằng nếu Tống Đường gần , sẽ nôn vì ghê tởm,

nhưng cô vẫn lo Tống Đường âm mưu gì đó, cướp mất đàn ông mà cô yêu tha thiết.

Thế là cô vội vã chạy đến nhà họ Lục.

Cửa phòng Lục Kim Yến đang mở.

bước tới đầu cầu thang tầng hai, thì thấy cảnh tượng diễn ngay trong phòng .

Tống Đường bàn học, Lục Kim Yến ép sát, đầu ngửa , tránh né từng bước.

Chiếc cổ thiên nga trắng ngần, vì tư thế mà vẽ một đường cong đến mê hồn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-doan-van-cong-don-mot-dai-my-nhan/chuong-99.html.]

Lục Kim Yến những gạt Tống Đường , cũng hề lộ vẻ ghê tởm như từng với cô .

Anh như một con dã thú phá khỏi lồng giam, điên cuồng, liều lĩnh, như hổ như sói mà hôn lấy đôi môi đỏ mọng !

Mỗi một động tác của đều gấp gáp đến cực điểm, tựa như đói khát suốt ngàn năm vạn kiếp, mà chỉ Tống Đường mới thể khiến no lòng.

“Ụ…”

Tống Thanh Yểu chồm tới, bịt chặt miệng đến nghẹn.

Trong mắt cô , Lục Kim Yến vốn luôn là kiềm chế, khắc kỷ và lạnh lùng.

tưởng đẽ đến mức, dù hãm hại cũng thể dễ dàng động lòng với ai.

Hoặc nếu rung động ai, đó cũng sẽ là một thứ tình cảm lý trí, điềm tĩnh, với cũng .

Anh thậm chí thể chỉ tròn bổn phận, sinh con nối dõi mà mấy nồng nhiệt.

Ai ngờ, cũng một mặt nóng bỏng, như hổ như sói!

khiến mất khống chế , mà là Tống Đường — mà cô ghét cay ghét đắng!

Sao là Tống Đường, con ăn trộm kinh tởm đó chứ?!

Tống Thanh Yểu căm phẫn đến cực điểm.

thể chấp nhận con duy nhất cô từng yêu, chạm Tống Đường cái thứ dơ bẩn đó.

như phát điên, lao tới tách họ , túm chặt Lục Kim Yến, quát cho tỉnh , đừng để Tống Đường lừa gạt.

lý trí vẫn còn sót trong cô .

nếu lao một cách mất kiểm soát thế , những ngăn chuyện, mà còn khiến Lục Kim Yến thêm ghét bỏ .

Hơn nữa, nếu cô to chuyện, để hai nhà họ Lục - Tống , khả năng họ bắt Lục Kim Yến “chịu trách nhiệm” với Tống Đường.

Khi đó, cơ hội của cô và Lục Kim Yến càng tan vỡ!

Tống Đường, đồ thấp hèn!

cướp bố , cướp trai , cướp đàn ông của .

Tống Thanh Yểu ngầm thét lên trong lòng, đôi mắt Tống Đường đầy oán độc, như xé nát.

bằng ánh mắt tra tấn, cắm sâu tim Tống Đường những mũi d.a.o uất hận.

Cuối cùng, cô vẫn bịt chặt miệng, nuốt nước mắt lao vội xuống cầu thang.

nhất định để ai chuyện !

Và càng thể để Lục Kim Yến chịu trách nhiệm với một con “kẻ trộm” nhơ nhớp!

“Lục Kim Yến…”

Lục Kim Yến và Tống Đường hề Tống Thanh Yểu đến.

Tống Đường cảm thấy như sắp thiêu đốt.

Dù đầu óc cuồng vì sức nóng, cô vẫn cố gắng hết sức đẩy .

sự kháng cự của cô khiến dừng , bàn tay khỏe đến mức đáng sợ tiếp tục đặt xuống cô.

rõ tiếng vải xé rách.

Gió lùa qua, làn da trần hiện ngoài lập tức lạnh tê.

Cô dùng chân đá mạnh bằng bộ sức lực, nào ngờ khiến chỗ vải rách rộng hơn.

Thậm chí, còn…

Tống Đường hổ c.h.ế.t, đồng thời tức giận đến phát điên.

Cô nghiến răng ken két, thầm nghĩ khi nên c.ắ.n c.h.ế.t cho , thì bất ngờ cảm thấy động tác của đột nhiên dừng .

Thân hình cao lớn, cường tráng của , từ tư thế nghiêng đè lên cô, chậm rãi trở thẳng, lưng thẳng tắp.

Tống Đường lập tức luống cuống lùi trong bàn, giữ lấy một cách tương đối an với .

Thuốc giải Lục Kim Yến uống tuy quá hạn, hiệu quả chậm, nhưng lúc cuối cùng cũng bắt đầu phát huy tác dụng.

Đầu óc dần dần tỉnh táo , tầm mắt cũng như lớp sương mù vén , trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.

Anh cúi đầu, và ngay lập tức thấy Tống Đường đang bàn học, hai mắt đỏ hoe, khẽ run rẩy.

Ánh mắt bất chợt dừng nơi chiếc sườn xám cô, lúc lỏng lẻo, như sắp rơi khỏi cơ thể cô bất cứ lúc nào.

Bao nhiêu hình ảnh nóng bỏng, điên cuồng như bão tố đồng loạt tràn đầu .

Ngay lúc , bừng tỉnh, ý thức rằng, chỉ vì một phút ý loạn tình mê, một nữa nhầm cô là Đường Tống, còn mạo phạm cô!

Anh cảm thấy lòng bàn tay gì đó mềm mềm.

Theo phản xạ, cúi đầu .

Trong tay đang cầm một chiếc áo nhỏ!

Dây áo… đều chính tay kéo đứt!

Loading...