Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Ta Trở Thành Mẹ Kế Dịu Dàng - Chương 253

Cập nhật lúc: 2025-10-20 05:13:00
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả thực quá ít mô tả về các nhân vật phụ, và thanh niên họ Giang cũng từng nhắc đến. Vậy mà cớ tận tình giúp đỡ cô như ?

"Thôi, chẳng cần nghĩ ngợi nhiều. Cứ cảm tạ một tiếng ."

Giọng ấm áp của một đàn ông vang lên, chìa cho cô một quả táo gọt vỏ tinh tươm: "Anh lấy đồ ăn cho em. Sau khi truyền dịch xong, nếu em đến thăm hai, sẽ đưa em . Anh đang ở bệnh viện."

Anh là một đàn ông tràn đầy sức sống và sự tự tin, gì cũng thuận buồm xuôi gió. Anh liếc cô một cái dậy, rảo bước ngoài.

Anh hai Triệu vẫn còn ở trong phòng, cô một lúc mỉm : "Em dâu còn nhỏ tuổi như vầy nên lung tung. Văn Cảnh nhờ ngoài tìm cô đấy. Nghe sống ở phương Bắc nên chu cho cô một chỗ ăn ở ."

" một rời mà chẳng ai bên cạnh. Sau cứ với , sẽ đảm bảo an cho cô."

Triệu Chiêu Hoa dừng một chút, lớn: "Đương nhiên, nếu cô theo nhập ngũ thì còn gì bằng!"

Cả căn phòng tràn ngập tiếng sảng khoái của Triệu. Anh toát một nguồn sức mạnh lạ kỳ, mỗi khi cất lời đều khiến khác cảm thấy an lạ thường.

Anh chỉ thuận miệng , chứ nghĩ cô sẽ đáp lời. Ai ngờ, cô ngọt ngào : "Cám ơn hai. , theo nhập ngũ là nhất." Anh hai Triệu thoáng cảm thấy hình như lỡ lời .

Tống Văn Cảnh bước đến cửa câu , thở hồng hộc: "Em thật sự theo nhập ngũ ?"

Trước khi Tống Văn Cảnh kịp , Diệp Mạn Tinh nhờ Thẩm Nhuyễn Linh giúp cầm bình dịch truyền để đưa cô đến phòng của hai.

Có lẽ vì thương tích của quá nghiêm trọng nên khi Diệp Mạn Tinh đến nơi, cô phát hiện phòng của hai là một phòng riêng.

Vừa bước phòng bệnh, cô thấy hai đang nghiêng giường, băng bó, đang suy nghĩ điều gì. Cô cũng thấy Canh Tứ đang thu dọn đồ đạc. Nhìn thấy cô, áy náy : "Đồng chí Diệp, thực sự xin , là do bảo vệ trai của cô." Diệp Mạn Tinh còn kịp đáp lời thì hai cất tiếng: "Anh Tứ ."

Anh xong, thấy em gái đang truyền dịch, liền lo lắng: "Em chứ? Sao truyền dịch thế ?"

Diệp Mạn Tinh nhanh chóng hiệu cho xuống, giải thích: "Chỉ là dị ứng thôi, nghiêm trọng lắm ."

Nói , cô chân thành cảm ơn đồng chí Canh Tứ: "Cám ơn Canh Tứ. Em hai Triệu là nhờ giúp, nếu thì bọn họ cũng chẳng cứu ." Canh Tứ là một đàn ông thẳng thắn, cũng cảm thấy chút ngượng ngùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-253.html.]

"Được ." Canh Tứ đáp.

Đột nhiên, hai Diệp thở dài một tiếng: "Cám ơn em gái nhỏ của . Nếu em chu để Canh Tứ theo, đúng lúc em rể và những khác đến kịp thời, thì hai của em thật sự bỏ mạng ."

Sau khi điều , im lặng một hồi lâu. Có lẽ vì cơn đau hành hạ hoặc vì cận kề cái c.h.ế.t, hai Diệp tính tình trở nên trầm tĩnh hơn nhiều.

"Anh sẽ c.h.ế.t ?" Diệp Mạn Tinh cảm thấy lòng bàn chân phát lạnh khi ý nghĩ bất chợt lóe lên.

Cô chợt nhớ cảnh lúc bấy giờ. Cô nhớ rõ lúc tỉnh , một âm thanh trong lòng cứ thôi thúc cô về phía bắc.

Gà Mái Leo Núi

Nếu hai của cô thực sự qua đời thì ?

Lúc đó cô còn đang bụng mang chửa, trong khi cả thì vẫn đang giam ở nông trường, còn hai c.h.ế.t. Hơn nữa, chồng mới cưới yêu cô, xung quanh vô vàn lời đồn đại. Trong cảnh như , khi tin trai duy nhất bên cạnh cô qua đời, liệu cô nên điều tra rõ chân tướng ?

Anh hai c.h.ế.t, liệu vì chồng cô yêu cô? Nếu cái c.h.ế.t của hai liên quan đến chồng, liệu cô nên trả thù đàn ông đó – mà cô tưởng chừng phản bội cô ?

Chẳng lẽ đây là nguyên nhân khiến vợ đầu tiên của đoản mệnh ?

Trước đây, họ hề rõ nguyên nhân vợ đầu c.h.ế.t, chỉ vỏn vẹn một câu mang sính lễ sang nhà cô.

Diệp Mạn Tinh chợt thấy thông suốt việc.

Diệp Mạn Tinh nhịn hỏi : "Anh hai, nếu em sớm tới miền Bắc thì định tìm đến nông trường đông bắc gặp cả ?"

Thấy em gái chằm chằm, trai chịu nổi ánh mắt nên đành trả lời: "Anh định , nhưng sớm như . Anh vốn định đợi gom góp đủ tiền mới lên đường đến đó."

Anh còn sợ em gái tự trách, vội vàng giải thích: "Em đừng suy nghĩ nhiều. Dù em đến thì Viên Cương tuyệt đối sẽ buông tha cho chúng ."

Anh : "Vì Viên Cương bắt đều công sức của cả và em rể. Còn việc hãm hại em, tên khốn đó cũng tay , chỉ là thành công mà thôi."

 

Loading...