“Trà hoa ở ? Để kiếm cho em, pha một ấm em uống từ từ, đó đưa em bệnh xá khám xem ?”
“Chắc tại em m.a.n.g t.h.a.i nên chân mới sưng phù lên như thế thôi ạ.” Giọng vợ nhẹ nhõm hơn hẳn giọng .
Tống Văn Cảnh thì thất thần, dậy tìm hoa cho cô. Ngoài cửa chợt vang lên tiếng đập cửa dồn dập: “Trưởng đoàn Tống ơi, đang rửa chân cho chị dâu ? Chân chị dâu...”
Cố Nguyên phòng thấy đôi chân trắng nõn nà, sưng phù như củ cải thì lập tức hiểu chuyện gì đang diễn .
Vành tai Cố Nguyên đỏ bừng, lách né sang một bên, khuôn mặt đen sầm như đ.í.t nồi của bạn , hồn nhiên cất lời: “Đâu ! mà trò để xem đây!”
Cố Nguyên vốn là kẻ lém lỉnh, đùa dai. Tiểu Cao tin Trưởng đoàn Tống đang rửa chân cho chị dâu thì vội vàng đỏ mặt lủi ngoài, hỏi vọng xem cần giúp gì .
Duy chỉ Cố Nguyên là dám đường hoàng bước bất chấp khuôn mặt đen xì của bạn . Dù chẳng sợ hãi gì, nhưng cũng lườm cháy mặt ít lượt. Ấy mà vẫn thản nhiên tủm tỉm, đặt hộp cơm tối tay lên bàn: “Đêm nay đến quấy rầy bữa cơm nhà đây.”
Tình nghĩa em giữa hai vốn sâu nặng, từng cùng sinh tử nơi chiến trường.
Tống Văn Cảnh chỉ "ừ" một tiếng, ý bảo Tiểu Cao bên ngoài về . Đoạn cố ý cúi đầu hôn nhẹ lên trán vợ: “Anh tìm hoa cho em, lát nữa sẽ tự tay nấu cho em vài món ngon.”
Tống Văn Cảnh, một đàn ông cao lớn, bình thường vốn chẳng mấy khi bếp. Song vợ ăn mãi những món nhàm chán ở nhà ăn tập thể, nên tối nay, dù nhà ăn món chân giò hầm thì cũng sẽ xào thêm vài món rau tươi cho cô.
Diệp Mạn Tinh cảm thấy tò mò, chẳng lẽ mạnh dạn hôn mặt ngoài ư?
Quả nhiên, cô thấy một tiếng kêu "ái" khẽ, ngẩng đầu lên liền bắt gặp đôi mắt phượng dài hẹp của Cố Nguyên đang chằm chằm hai .
Khác với những hai Triệu trêu chọc, Diệp Mạn Tinh hiếm khi đỏ mặt tía tai đến .
Sau đó, cô thấy giọng của thanh niên cất lên: “Chị dâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-293.html.]
Cố Nguyên nghiến răng, vội bổ sung một câu: “Chân chị dâu sưng vù lên ư?”
Anh cố tình đấy chứ, rõ ràng là trêu ngươi, còn cố tình tỏ vẻ yêu thương thắm thiết. Thử hỏi ghen tị ? Có chứ, ghen tị thì chứ ! Lúc tin bạn rửa chân cho vợ, Cố Nguyên vô cùng sửng sốt. Cái thằng bạn kiêu ngạo mà thể hạ , quỳ xuống rửa chân cho khác ư? Đánh c.h.ế.t Cố Nguyên cũng chẳng tin rằng thằng bạn sẽ ngày hôm nay.
khi thấy ánh mắt lúng liếng ướt át của chị dâu, Cố Nguyên thể thừa nhận, cũng thể , chỉ là cái cơ hội lành đó mà thôi. Đã thế còn cái tên công khai thể hiện tình cảm, chọc tức suốt ngày nữa chứ?
Gà Mái Leo Núi
Vô mũi tên ghen tị cứ thế găm thẳng tim Cố Nguyên. Anh nên ngoài kiếm một mảnh tình cho riêng đây? nghĩ đến chuyện yêu đương, khỏi ôm n.g.ự.c thở dài.
Thế nên mới , trong cuộc đời , gặp một kẻ tri kỷ thì mừng mà cũng lo.
Hai cùng chung mục tiêu, cùng chung sở thích, thậm chí còn thích cùng một kiểu . Ấy chẳng là lắm chuyện lắm phiền phức lắm ?
Diệp Mạn Tinh chăm chú Cố Nguyên, bắt gặp ánh mắt đầy phức tạp của . Cô đeo dép , chậm rãi chống tay dậy: "Chắc là phù nề, sinh đôi thì thế thôi."
Giọng cô mềm như suối chảy, trong trẻo ngọt ngào như dòng nước mát lành từ khe núi.
Cố Nguyên ghen tị bừng tỉnh. Anh ghen tị vì chị dâu m.a.n.g t.h.a.i con của bạn , còn là một cặp song sinh, tựa hồ may mắn đời đều dồn cả vợ chồng nhà . cũng chợt hiểu . Lúc thấy chị dâu, bất giác đặt tay lên ngực, thấu tỏ vì bạn say mê cô đến thế, vì lòng, và vì dù cô trải qua bao nhiêu chuyện sóng gió tạm thời rời xa, bạn vẫn một lòng yêu thương đổi.
Nói thật lòng, cô gái quả thực một sức hút khó cưỡng. Từ giọng , vẻ ngoài cho đến khí chất, thứ dường như đều khiến lòng, ai mà thể cưỡng đây?
Đương nhiên, và Tống Văn Cảnh thể trở thành thiết là bởi cả hai nhiều sở thích tương đồng.
Tống Văn Cảnh đúng là sướng, nhặt một tiểu tiên nữ chốn sơn cốc giấu kỹ như bảo bối. Còn Cố Nguyên đây khổ, những công , mà ngày ngày còn thằng bạn cằn nhằn nhắc nhở ngớt.
Cố Nguyên thấy lòng đắng ngắt như thể ngâm trong hoàng liên, khổ. Nếu là vợ của bạn , lẽ còn thể thử sức cạnh tranh. một khi là vợ của thằng bạn chí cốt, thì còn cơ hội nào nữa mà tranh giành?
Diệp Mạn Tinh bắt gặp đôi mắt phượng dài hẹp của Cố Nguyên tràn đầy những cảm xúc khó tả. Cô thể thấu thiện ác của lòng , nhưng đối với những khúc mắc trong quan hệ nam nữ, cô quả thực vẫn còn mơ hồ.