Cô bước buồng vệ sinh, chiếc bàn chải quen thuộc quẹt sẵn bột đ.á.n.h răng, ngay ngắn chiếc cốc tráng men.
Cạnh đó là hộp xà phòng rửa tay đặt sẵn sàng.
Diệp Mạn Tinh đưa cặp mắt long lanh ngắm chiếc bàn chải sẵn bột đ.á.n.h răng, đặt tay lên trái tim đầu tiên nhịp. “Đây… chính là tình yêu trai gái của con ?” cô tự hỏi.
Không thể , đàn ông quả hổ danh là “nam chính vô địch thế giới” trong mắt cô, quả là lòng vô . Anh ngủ nghỉ quy luật, thói quen dọn dẹp nhà cửa gọn gàng, ngăn nắp, còn “ý thức” tự giác giao phó hết khoản thu nhập cho vợ…
Quá .
Đến một hoa đào tinh như cô còn cảm thấy là như , huống hồ các cô gái loài thì chứ?
Vậy nên khó để hiểu tại nhiều thích đến thế.
Cô bước qua, thuần thục đ.á.n.h răng, nhưng suy nghĩ bay xa đến chỗ đội trưởng đoàn văn công mà Cố Nguyên …
Chẳng đó đang ngấm ngầm gây phiền phức cho cô đấy ư?
Tuy đó chuyện gì to tát, nhưng cô cảm thấy dường như bây giờ chuyện đang quá đỗi yên bình thì ?
Cộc cộc cộc.
Tiếng đập cửa dồn dập, thình thịch cùng với giọng vội vàng, gấp gáp, đầy vẻ mất kiên nhẫn liên tục vang lên. Diệp Mạn Tinh hé răng gì.
Chờ đến khi đối phương gõ thêm nữa, cô mới cất tiếng: “Ai đó?” Giọng nọ vang lên một lúc im bặt, xem chừng ngoài cửa rời .
Diệp Mạn Tinh ngớ .
Trời đất, là ai nhỉ? Cô chỉ chậm trễ một chút thôi mà thấy động tĩnh gì nữa ?
Cô còn lết đôi chân ê ẩm của mở cửa, kết quả ngoài cửa gì bóng ai? Cô thấy cứ là lạ thế nào .
Diệp Mạn Tinh về phòng, húp bát cháo nóng hổi của , còn rót thêm một cốc sữa lúa mạch, một cốc lài, lì trong căn bếp nhỏ một lúc lâu. Rồi, “cộc cộc cộc”.
Tiếng đập cửa vang lên ngoài cửa.
“Ai đấy?”
Thấy tiếng đập cửa vẻ lịch sự hơn, Diệp Mạn Tinh cũng trả lời sớm hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-300.html.]
Bên ngoài, một giọng nữ vang lên, thoạt khá dịu dàng nhưng rụt rè: “Chào vợ đoàn trưởng Tống ạ? là nhà của đại đội trưởng Vương đây. Hôm nay nhà ít bánh bột ngô nên mang biếu cô mấy cái, cô ở nhà ạ?”
Diệp Mạn Tinh xong vẫn chẳng hiểu mô tê gì.
Cô cất tiếng chuyện , chẳng lẽ còn bảo là nhà nữa ? “À , cô chờ một lát nhé.”
Diệp Mạn Tinh còn chuyện nhưng ngặt nỗi chân đau nhức, bước khá nặng nề. Đến khi ngoài, lẽ đối phương tưởng cô mở cửa, bèn đặt luôn bánh bột ngô ngoài cửa là thế nào?
Nàng đào tinh lấy lạ, thầm nghĩ:
Những con thật là kỳ lạ!
Cùng lúc đó, Đoàn trưởng phu nhân và Chủ tịch Hội Phụ nữ cùng nhận lời đề nghị. Có cho rằng vợ của Đoàn trưởng Tống là nhà quân nhân, nhưng vì việc nên cứ ru rú trong nhà, chịu ngoài.
Lại tiến cử: Nhà trẻ trong khu gia đình quân nhân đang thiếu một cô giáo, bởi cô giáo cũ về quê chăm chồng ngã gãy chân. Giờ bọn trẻ đến lớp mà cô giáo thì ?
Mọi đều cho rằng thật may mắn, vợ Đoàn trưởng Tống việc, thể tạm thời đến dạy vài ngày.
Chủ tịch Hội Phụ nữ là trách nhiệm, bà cũng hết lòng sắp xếp công việc cho cô vợ Đoàn trưởng Tống.
cô giáo đang về quê chăm chồng là dạng . Nếu để vợ Đoàn trưởng Tống trực tiếp thế vị trí, đến khi cô giáo cũ , chẳng sẽ gây khó dễ cho vợ Đoàn trưởng Tống ?
Hơn nữa, Chủ tịch Hội Phụ nữ cũng rõ trình độ văn hóa của cô vợ Đoàn trưởng Tống .
Người trong khu gia đình quân nhân đều đồn rằng Đoàn trưởng Tống cưới một cô vợ xí vô văn hóa, bà vẫn kịp điều tra rõ tình hình.
Đột ngột giao việc như , há chẳng là ẩu ?
Vậy nên bà khéo léo từ chối, chờ tối nay đến nhà ủy viên chính trị dùng bữa, gặp mặt sẽ tính tiếp.
Đội trưởng Đoàn Văn công cũng nhận lời đề nghị tương tự. Với tính cách ngay thẳng, bà lập tức từ chối.
Ngặt nỗi Chu Gia Gia mang đến ít đá nam châm giúp bà đỡ mỏi mệt hơn đôi chút. Vì thế, bà đành nén cơn giận mà đồng ý.
Ấy mà đến giờ vẫn thấy bóng . Đội trưởng Đoàn Văn công vốn dĩ ấn tượng cực kỳ về cô vợ quê mùa của Đoàn trưởng Tống.
Gà Mái Leo Núi
Tối đó, nhà ủy viên chính trị trong khu gia đình quân nhân náo nhiệt vô cùng. Đêm nay, hầu như tất cả , dù nhận lời mời , đều lén lút tìm đến nhà ủy viên chính trị, chỉ để chiêm ngưỡng cô vợ quê mùa xí vô văn hóa của Đoàn trưởng Tống.
Trong nhà ủy viên chính trị, phu nhân ủy viên chính trị vẫn luôn tất bật lo toan việc trong ngoài.