Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Trưởng đoàn Tống thật sự là hào phóng. Cách đối xử với cô đúng là quá tử tế."
Các chị dâu xem xong đều ngạc nhiên. Khi tiếng gọi vọng lên báo đến bữa, họ lượt xuống lầu.
Ở hành lang tiếng mấy cô chị dâu khác xì xào:
"Đoàn trưởng Tống giờ bao giờ để ý đến những thứ , mà sẵn lòng đổi vì Tiểu Diệp?"
"Haizz, giữa với thật sự thể nào mà so sánh . Trong cả cái khu nhà ở xã hội , mấy ai như Tiểu Diệp . Cô thật phúc."
Ngay cả Lưu Tư Tình đang xuống cũng liếc lên lầu. Lần đầu tiên trong đầu cô một ý nghĩ: Vợ Đoàn trưởng Tống lấy chồng thật, cô sướng như tiên. Ước gì như cô !
Lưu Tư Tình nắm chặt nắm đấm, đầu tiên cô nghiêm túc nghĩ về một chồng cho , đó cô cố dằn lòng, kìm nén nỗi ghen tị đang trào dâng.
Diệp Mạn Tinh lầu , véo nhẹ lòng bàn tay : "Anh lấy tiền ở mà hào phóng thế?"
Cô vội vàng chạy nhà, lấy năm trăm tệ nhét tay :
Gà Mái Leo Núi
"Văn Cảnh ơi, báo tiền cho em?"
"Số tiền đủ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-348.html.]
Tống Văn Cảnh cúi đầu khuôn mặt trắng nõn dịu dàng của vợ, trong lòng dâng lên một cảm giác thỏa mãn. Anh cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng ẩm ướt của cô, giọng trầm dịu dàng:
"Thôi mà vợ, bấy nhiêu là đủ ."
Anh cần tiền của vợ gì.
Trong bữa tối hôm nay, Tống Văn Cảnh bất ngờ nhận vợ yêu nhiều hơn tưởng. Chỉ cần nghĩ đến ánh mắt xót xa của cô, lòng trào dâng một sự ấm áp khó tả.
Anh thở phào một tiếng, cảm thấy vô cùng mãn nguyện. Anh thật sự quá yêu cô vợ , quá say mê cảm giác cô quan tâm như .
Bình thường, mấy cô chị dâu vốn là những buôn chuyện, thích bàn tán chuyện nhà khác. giờ đây, cảm thấy ơn họ vô cùng. Thậm chí, còn mong họ bàn luận nhiều hơn một chút nữa.
Tống Văn Cảnh khá vui vẻ:
"Vợ ơi, mấy tháng nữa mời các chị dâu đến ăn một bữa trò nhé?"
Giúp theo đuổi vợ như thế , thấy thể thêm vài nữa cũng .
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Mạn Tinh chợt ngơ ngác:...?
Phải đến gần sáu giờ tối, mới dứt bữa lẩu. Mấy vị chính ủy và lữ đoàn trưởng vốn đến là vì tò mò thử món mới, ban đầu họ chỉ nghĩ ăn lẩu là một chuyện khá lạ miệng.