Xoẹt xoẹt.
Khi quả đào tươi ngon đưa miệng, Diệp Mạn Tinh mừng bật .
Cô m.a.n.g t.h.a.i song sinh trai gái gì đây chứ, bắt đầu giành giật linh khí trong bụng, bọn chúng cô sắp sinh ?
Sau khi nước đào ngọt ngào bụng, cô thể cảm nhận hai đứa nhỏ cướp lấy cướp để dòng linh khí. Tốc độ hấp thụ nhanh hơn bọn chúng nhiều.
Diệp Mạn Tinh câm lặng: ...?
Thế , Diệp Mạn Tinh nhét tất cả đào hái trong gian miệng.
Vì , trong phòng sinh, hình ảnh là như thế : các sản phụ khác sinh con, tất cả đều là: "Ôi da, đau quá!"
"Thở , dùng sức, thở , dùng sức."
trong phòng sinh , mấy bác sĩ y tá đều trợn mắt há hốc mồm, ngơ ngác sản phụ ăn hết đào. Một đám bác sĩ và y tá đờ đẫn... ?
Lúc sinh đẻ, các bác sĩ thấy khác đều vất vả mới sinh con, còn vợ yêu của trung đoàn trưởng Tống thì ăn ngừng nghỉ?
Ăn mãi, ăn mãi, các dấu hiệu sinh tồn dần định. Tân Lâm , nét mặt hiện rõ vẻ nhẹ nhõm hiếm thấy: "Đã khôi phục sinh hiệu, chuẩn t.h.u.ố.c tê.”
Ban đêm, Tống Văn Cảnh đưa những kẻ bắt về đơn vị địa phương, cấp tốc về. Anh vội vàng lấy chiếc xe jeep khác, bánh xe ma sát mặt đường tóe lửa. Cố Nguyên bên cạnh ôm đầu, mặt mày tái mét vì say xe, sắp nôn đến nơi.
Cuối cùng xe dừng ở bệnh viện bộ đội biên phòng. Cố Nguyên xuống xe "ọc" một tiếng nôn thốc nôn tháo.
Còn Tống Văn Cảnh thì sải bước chân dài, chạy thẳng tới phòng sinh.
Trong hành lang, Tống và mấy Mạnh Câm ngoài hành lang lâu. Mấy chị dâu thấy Trung đoàn trưởng Tống về, đều ngỡ ngàng. Không ai thốt lên một tiếng: "Trung… Trung đoàn trưởng Tống!”
Mẹ Tống cũng bất ngờ kêu lên: "Con trai, con đến đúng lúc lắm." Bởi vì, một bác sĩ đang yêu cầu ký tên cửa phòng sinh.
Tống Văn Cảnh cũng buồn , nhận lấy hồ sơ thì ký luôn: " .”
Vị bác sĩ vội giải thích: "Đây là phòng sinh, nhà tiện trong.”
Bên trong truyền đến giọng của Trưởng khoa Tân: "Dẫn áo phẫu thuật, sát trùng cho , cho ."
Tống Văn Cảnh quần áo , ngỡ ngàng khi phát hiện vợ đang ung dung ăn đào.
Anh còn tưởng rằng vợ sẽ sốt ruột. Anh tới bên giường, chỉ thấy Tân Lâm liếc một cái hỏi: "Có cần đổi bác sĩ khác cho cô ?”
Tống Văn Cảnh thấy vợ ăn hết miếng đào cuối cùng, mới ngước mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-399.html.]
Quả thật Tống Văn Cảnh cảm thấy Trưởng khoa Tân bụng hẹp hòi thật, chỉ thua một trận bóng thôi , mà vẫn còn để bụng mãi.
"Vợ, ở cùng em, đừng sợ."
"Trưởng khoa Tân, để ý , cần đổi bác sĩ."
Sinh mổ là phương pháp đưa đứa bé khỏi bụng bằng phẫu thuật. Sau khi Tân Lâm chuẩn sẵn sàng, chỉ nửa phút lấy một đứa bé.
Sau đó lấy một đứa bé khác. Trong phòng sinh lập tức vang lên hai tiếng chào đời. Y tá bế đứa bé tắm rửa.
Những ngón tay thoăn thoắt, nhanh chóng khâu kín miệng tử cung, tiếp đến mới là vết rạch ở bụng. Trình độ chuyên môn của vị trưởng khoa quả thực vô cùng vững chắc.
Sau khi đóng kín tất cả các miệng vết thương, cô y tá hớn hở bế một bé , : "Là một cặp song sinh trai gái, sản phụ nhận em bé ."
"Chị xem, đây là bé trai bé gái?"
Dù Diệp Mạn Tinh chịu đựng đau đớn dữ dội khi sinh con, nhưng lúc t.h.u.ố.c tê vẫn còn tác dụng, cô còn chút sức lực nào, lạnh ngắt. Tuy , đầu óc cô vẫn tỉnh táo: "Là bé gái.”
Y tá chỉ cái bớt hình trái tim cổ đứa bé: "Đây , một vết bớt hình trái tim, chị xem."
Sau đó chỉ thắt lưng: "Chỗ cũng một vết bớt hình cánh đào.”
Diệp Mạn Tinh gật gật đầu, đều di truyền vết bớt đặc trưng của cha .
Kiểm tra xong, đứa bé bỗng òa .
Một cô y tá khác bế bé trai , hỏi tiếp: "Nam nữ ạ?"
Diệp Mạn Tinh đáp: "Là bé trai."
Gà Mái Leo Núi
Cô y tá ngạc nhiên : "Giống y hệt chị gái, cả hai bé đều vết bớt ở cùng một vị trí. Đây là bớt hình trái tim ở cổ, còn đây là bớt cánh đào ở thắt lưng.”
Hai đứa nhỏ thật sự xinh xắn. Con nít mới sinh thường nhăn nheo, mà cặp song sinh trắng trẻo bụ bẫm, thật là hiếm thấy!
Hai cô y tá bế hai đứa bé gần cha.
Tống Văn Cảnh tỏ vẻ lạnh nhạt, : "Ở bên ngoài bế các cháu.”
Anh chỉ chăm chăm hỏi han vợ: "Vợ ơi, em thế nào ? Có mệt lắm ?"
Anh cúi xuống, dịu dàng đặt một nụ hôn lên trán cô: "Vợ vất vả nhiều .”
Tất cả trong phòng sinh đều ngỡ ngàng, ai nấy đều xem con , riêng trung đoàn trưởng Tống ngược đời, chẳng buồn mặt đứa nhỏ lấy một cái mà chỉ chăm chăm vợ.