Giọng của Tân Lâm vẻ lạnh lùng:
" đây là mơ, lẽ cô sẽ tin. Tuy nhiên, sự thật là một tháng nữa, và cô sẽ cùng về phía bắc. Cô sẽ vì cứu mà..."
Giọng của như băng tuyết, chút ấm.
"Rồi ?"
Tân Lâm cô, đang nghĩ gì, cau mày, cuối cùng :
"Không thật , nhưng cô sẽ vì cứu mà sét đ.á.n.h c.h.ế.t. Cô thể tin đó là sự thật, nhưng cứ chuẩn thì hơn."
Nhiều hơn nữa thì Tân Lâm cũng thêm. khi xong, đầu càng đau hơn. Anh chạm giữa hai lông mày, bảo Diệp Mạn Tinh ngoài và :
"Chờ cô ở cữ xong, sẽ . Nếu cần thiết, sẽ đưa cha cô đến Hồng Kông chữa trị chân. Đến lúc đó, duyên nợ giữa chúng sẽ kết thúc."
Diệp Mạn Tinh bảo đưa tay :
" thể nắm tay ?"
Tân Lâm chằm chằm cô. Thấy cô kiên trì, từ từ đưa tay .
Diệp Mạn Tinh khẽ duỗi đầu ngón tay, cẩn thận điều động nguyên thần. Quả nhiên, cảnh tượng trở nên rõ nét hơn trong tâm trí cô.
Trong màn ký ức đó: Từ xa vọng tiếng sấm ầm ầm, một chiếc ô tô bất ngờ lao tới. Vào khoảnh khắc nguy cấp, nguyên chủ đẩy Tân Lâm và xe tông trúng.
Máu b.ắ.n tung tóe, cánh hoa đào rơi rụng khắp nơi. Sau đó, nguyên chủ ngã lòng Tân Lâm. Rồi một tia sét bất ngờ giáng xuống, và đúng lúc , nam chính từ đằng xa chạy đến...
Diệp Mạn Tinh khẽ bĩu môi, trong lòng đầy băn khoăn: '...?'
Một nghi ngờ mơ hồ chợt dấy lên trong lòng cô, và nhanh chóng xác nhận. Theo nguyên tác, nguyên chủ qua đời khi sinh con là vì xả cứu khác.
Ở kiếp , khi đầu thai, linh hồn truyền cho cô ký ức của kiếp . Chẳng lẽ là vì cô vô tình hóa thành linh hồn hoa đào trải qua lôi kiếp?
Người đàn ông mặt sẽ báo đáp ân cứu mạng của cô, do đó sẽ bảo vệ cô bằng giá. Vậy thì tại nguyên chủ vốn là một bình thường sét đánh? — Hóa , nguyên chủ chính là một linh hồn do cô thả để đầu thai.
Cảnh cuối cùng là lúc nam chính vặn chạy tới... Như , trống trong nguyên tác chính là khoảnh khắc nam chính đuổi kịp, chứng kiến vợ qua đời trong vòng tay một đàn ông xa lạ, từ đó mà nảy sinh sự phản bội?
Diệp Mạn Tinh cuối cùng cũng lấp đầy trống hé lộ trong nguyên tác, về cốt truyện nguyên chủ qua đời sớm khi sinh con và việc nam chính cấp cao tương lai phản bội. Linh hồn đó của cô hóa thành cành đào, giờ nó đang ở nơi nào?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-408.html.]
"Cô đấy chứ?"
Một giọng khác vang lên, kéo Diệp Mạn Tinh trở về thực tại. Giọng Tân Lâm vẫn nhàn nhạt, lạnh lùng:
"Trong thời gian , cô đừng ngoài dạo bên ngoài. Sau đó hãy dùng cột thu lôi ở nơi cô đang ở."
Anh đưa cho cô một miếng gỗ đào. Đôi mắt hạnh xinh của Diệp Mạn Tinh khẽ mở to. Sao thứ giống cành đào mà linh hồn cô hóa thành đến ?
"Đây là gì?"
Cuối cùng Tân Lâm :
"Không ngẫu nhiên mà . Ngày , ngửi thấy mùi hương hoa đào cô, nên mới tặng nó cho cô."
Gà Mái Leo Núi
"Nhà họ Tân ở Hồng Kông hình như là một tập đoàn tài chính lớn, chẳng vì chủ nhiệm Tân y thuật cao siêu như ?"
Điều thật phi logic. Trong nguyên tác, tập đoàn nhà họ Tân ở Hồng Kông dường như bóng dáng Tân Lâm. Thay đó, nữ chính trọng sinh là một nam nhân khác của nhà họ Tân. Vậy hà cớ gì Tân Lâm y thuật tinh thông đến ?
Tân Lâm đáp:
"Sức khỏe kém cỏi, chỉ là tiện tay học vớ vẩn thôi."
Diệp Mạn Tinh xong thì cạn lời. Tiện tay học vớ vẩn mà thể trở thành chuyên gia trong lĩnh vực y tế ? Cô thể lý giải cốt truyện trong nguyên tác mới , đành tạm gác nó sang một bên, nghĩ thêm nữa.
Cô thu cành đào trong gian riêng, trồng ở vườn đào. Diệp Mạn Tinh đó ép một giọt m.á.u hòa cơ thể Tân Lâm, giọng khẽ trong trẻo vang lên:
"Cảm ơn."
Dù cho cành đào bằng cách nào, thì nó cũng giúp ích cho cô nhiều. Cô đưa một giọt m.á.u như một lời cảm tạ vì đối phương nhiều cứu cô đường. Hơn nữa, cành đào , lôi kiếp cô thể thuận lợi vượt qua.
Chỉ là Tân Lâm gì thêm, đúng lúc , nam chính mở cửa bước .
"Vợ?"
Tống Văn Cảnh mở cửa bước , bắt gặp vợ đang cau mày.
"Anh ba, chúng về thôi."
Diệp Mạn Tinh nghiến răng nghiến lợi, lòng bàn tay ngứa ngáy giáng cho ai đó một đòn. Sau khi nguyên chủ chính là linh hồn mà tách , cuối cùng cô cũng vỡ lẽ vì ý thức của thể hợp nhất, trở thành con mà cô hằng mơ ước. Có lẽ vì huyết mạch tương thông nên cô hút về đây.