Cô nhỏ Chu xen :
"Con suy nghĩ kỹ ? Cậu bề ngoài trông cũng vẻ đấy, nhưng đến tuổi mà vẫn dựng vợ gả chồng?"
"Gia đình nhà nghèo khó, cho dù chúng đến chuyện địa vị thì lấy về thế nào cũng gặp muôn vàn khó khăn."
Thấy Chu Gia Gia cúi đầu, Diệp Mạn Tinh hiểu tại cô một mực chọn mà cha khước từ để kết hôn.
Cô nghiêm túc Chu Gia Gia, hỏi:
"Không cô vì giận dỗi mà chọn đấy chứ?"
Chu Gia Gia hừ nhẹ một tiếng:
"Diệp Mạn Tinh, cô tưởng thua kém cô nên mới chọn đại một ? Cho dù thúc ép, cũng vì giận dỗi mà thế."
Diệp Mạn Tinh đưa tay về phía Chu:
"Thím Chu, con gái của thím vì giận dỗi mà chọn đại, thì thím tìm đến chúng nhờ giúp sức, cũng đành chịu mà thôi."
Cô câu là để đuổi khéo khách. Hai mắt Chu đỏ hoe, bà cũng ở nữa, lúc rời khóe mắt vẫn còn đỏ hoe vương lệ:
"Xin cô vì chuyện qua, xin vì phiền, nếu cô việc cần đến, nhà họ Chu vẫn nợ cô một ân tình."
Cho dù thành công , Chu vẫn quả quyết đón nhận ân tình , điều khiến Diệp Mạn Tinh thiện cảm về bà .
Khi những rời , Diệp Mạn Tinh một câu thấu tình đạt lý:
"Thím Chu, và cả đồng chí Chu nữa, chính là chỗ dựa của cô ."
Vậy nên, Chu Gia Gia mới quyền bốc đồng, vấp ngã để trưởng thành.
Đối với một cô tiểu thư kiêu ngạo như Chu Gia Gia, ai thể cản quyết định của cô, ban đầu nếu là khác thì dừng , nhưng cô vẫn một mực kiên trì với ý của .
So với Lý Tuệ Tuệ, gia cảnh thường thường bậc trung thì Chu Gia Gia đúng là may mắn. Quả đúng là, sinh trong gia đình khá giả cũng là một thứ phúc phận hiếm .
Trời tối, ngoài hiên tuyết bắt đầu lất phất rơi.
Tống Văn Cảnh vất vả lắm mới dỗ cặp song sinh ngủ, kiên quyết bế hai đứa nhỏ nôi riêng.
Anh trong lúc đang ăn cháo bột của con mà một bàn chân non nớt, trắng trẻo đạp trúng.
Đêm nay, ôm vợ, hôn vợ từ đầu đến chân, trong lòng tràn đầy nhung nhớ và khát khao.
Trong phòng, tiếng giường cọt kẹt vang lên. Người đàn ông dường như quan tâm đến từng cảm xúc của vợ, trong khoảnh khắc hoan lạc nhất, cúi đầu hôn lên chóp tai cô, khẽ thì thầm:
"Vợ , xin em."
Xin em vì chuyện của khác phiền đến em. Ngoài trời tuyết trắng phủ dày, lạnh giá, nhưng Diệp Mạn Tinh cảm thấy như đang chìm đắm trong ngọn lửa ấm áp bốc cháy hừng hực trong nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-438.html.]
Nghe , cô nhẹ nhàng giữ đừng động đậy. Cô tựa cằm bờ vai vững chãi của , thở nhẹ một , khẽ hỏi:
"Tại Chu Gia Gia đột nhiên yêu khác? Theo lời thím , là vì cô lập tức kết hôn? Sao gấp gáp ?"
Tống Văn Cảnh thật sự nhắc chuyện ngoài lề, nhất là lúc . vợ cất lời, nếu cứ im lặng thì khó mà dỗ cô.
Quả nhiên, lúc cô tiếp:
"Thật tình, Chu Gia Gia hiểu vì cô phản đối nhà họ Mạnh ? Rõ ràng là cô lo cho cô sẽ khổ sở."
Sau , cô mới nhà họ Mạnh đến năm chị gái, cộng thêm một bà chồng, vị chi khi kết hôn sẽ sáu " chồng" lận.
Chuyện … Nghĩ đến đây, cô nghĩ thêm nữa.
Bởi vì một làn sóng say đắm dâng trào, thở dồn dập của vờn bên tai cô:
"Vợ , chúng đừng nhắc đến họ nữa."
Thực , cô cũng chẳng còn sức mà nghĩ ngợi chuyện khác, bởi lẽ đàn ông khiến cô mềm nhũn cả .
Qua một đêm nồng nhiệt, Diệp Mạn Tinh choàng tỉnh bởi tiếng khúc khích, thấy giọng khàn đặc.
Vừa tỉnh giấc, Diệp Mạn Tinh vội ngoài bế con. Vừa bước chân khỏi phòng, cô thấy chồng vui mừng khôn xiết, vội vã :
"Tinh Tinh, cha con thăng chức !"
Cha thăng chức ư?
"Được thăng chức gì ạ?"
"Quyết định điều chuyển ban hành , là chức Phó Chủ tịch thị trấn."
Mẹ chồng vui đến mức nét mừng đều hiện rõ lên mặt.
Đây đúng là một chuyện vui, Diệp Mạn Tinh hỏi:
"Đã quyết định điều chuyển ? Sao mà mới đầu năm nhanh ạ?"
Hồi mãi chẳng thấy tin tức gì. Chức vụ là do cha chồng cô dốc sức mà đạt , thảo nào chồng vui mừng đến thế.
Mẹ Tống lòng vui như nở hoa, nhất thời kịp hiểu rõ ngọn ngành, liền :
"Ừ, quyết định điều chuyển , hóa là chủ tịch thị trấn thăng chức nên cha con cũng thăng chức lên ."
Gà Mái Leo Núi
Nói xong, bà chút lo lắng:
"Tinh Tinh, cha con vẫn gặp hai đứa cháu, năm nay chúng về ăn Tết, con xem tiện ?"