Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Ta Trở Thành Mẹ Kế Dịu Dàng - Chương 454

Cập nhật lúc: 2025-10-24 03:49:08
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong phòng, bắt đầu xôn xao: "Tinh Tinh, con thật ?"

"Cô, ..." Trần Kiều Kiều chấn động đến nỗi há hốc mồm. Trái tim cô như nhảy khỏi lồng ngực, nội tâm bỗng nổi lên những cơn gió xoáy, sợ hãi đến mức sắp phát điên. Cô mở to mắt run run hỏi: "Cô, ... hề cái thi cấp ba gì cả."

Diệp Mạn Tinh chằm chằm bằng đôi mắt , ép hỏi: "Vậy tại tìm đủ cách để ngăn cản thi?"

"Trước mặt thì cô kết với ba nhà họ Tống, lưng thì cô hãm hại ."

Gà Mái Leo Núi

Mọi cô, nhưng cô giải thích quá nhiều: "Bây giờ cô nhiều như , ngăn cản thi ?"

"Vậy cuộc thi đó đáng giá đến mức nào để cô mạo hiểm như ?"

Diệp Mạn Tinh lười bận tâm đến cô . Cô bước tới, bế một đứa bé lên, liếc mắt hiệu cho Tống Văn Cảnh bế đứa còn .

Lúc rời , cô Trần Kiều Kiều rõ ràng: " đắc tội gì với cô ? Cô còn dùng hai đứa con của để khơi mào mâu thuẫn trong gia đình nữa đấy."

Lời lẽ của cô tuy mềm mỏng, dịu dàng, nhưng những toan tính thâm sâu của Trần Kiều Kiều phơi bày.

Mẹ Tống kinh ngạc : "Kiều Kiều, cháu thật sự tin tức gì đó , là cháu cố tình đến đây để mấy lời ?"

Cái tin tức đặc biệt gì cơ chứ? Chỉ cần ba chữ "thi đại học", thế là đủ để khiến lòng dậy sóng .

Nghe , Trần Kiều Kiều một phen tức tối, nữa nếm trải sự lợi hại của Diệp Mạn Tinh. Chỉ vỏn vẹn đôi ba câu mà cô khiến cô mang bàn tán, khó bề thanh minh.

Nếu mục đích của cô là ngăn cản Diệp Mạn Tinh thi, mà chỉ đơn thuần lo lắng cô sẽ chu việc chăm sóc hai đứa trẻ, cớ gì mà câu nào cũng ép cô ở nhà, lời nào cũng một mực khuyên cô đừng thi?

Giờ đây, điều duy nhất cô thể khẳng định là vì Diệp Mạn Tinh mà suy nghĩ. Song, chỉ với một câu liên quan đến kỳ thi đại học của Diệp Mạn Tinh, bây giờ nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng chẳng thể gột rửa tiếng . Cô cứ khăng khăng hề , tất cả đều là do Diệp Mạn Tinh cố tình hãm hại.

Thế nhưng, quả thực kỳ thi đại học sẽ tổ chức tháng Mười năm nay. Chuyện vốn là sự thật hiển nhiên.

Đến lúc đó, sẽ đồn rằng, chẳng tin tức về việc tổ chức kỳ thi đại học từ , mà tâm tư xa, lập tức chạy đến hòng cắt đứt tiền đồ của khác, quả là lòng độc địa? Cánh tay Trần Kiều Kiều cứng đờ, cô đành lắp bắp : "Thím ơi, cháu thật sự hề chuyện thi đại học gì sất, cháu chỉ lo lắng cho chị dâu thôi ạ."

Mẹ Tống cũng bận tâm lắm, bà chỉ dặn dò: "Sau đừng những lời như nữa. Chỉ cần Tinh Tinh , các thím sẽ bao giờ ngăn cản con bé ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-454.html.]

Trần Kiều Kiều ngây .

Ngay lúc đó, một cánh tay siết chặt lấy Trần Kiều Kiều, một giọng đầy kích động vang lên: "Cháu tin tức gì về kỳ thi đại học thật ?"

Mẹ Diệp nắm chặt, Trần Kiều Kiều bà siết đến nỗi nước mắt lưng tròng, cô thút thít gọi: "Anh ba Tống..."

"Trần Kiều Kiều, cô nên cảm thấy may mắn vì tay đ.á.n.h phụ nữ."

Giọng đàn ông lạnh lẽo đến thấu xương: " và cô vốn hề thích, quen , mà cô vẫn hết đến khác nhúng tay chuyện gia đình . E rằng , chỉ thể coi cô như một kẻ gián điệp mà thôi."

"Gián... gián điệp ?"

Trần Kiều Kiều sợ hãi đến phát : "Anh ba, tuy em quả thật ý đồ riêng, nhưng em thật tâm mong chị dâu ở nhà chăm sóc cho và các cháu thật chu đáo, cớ nỡ lòng của em như ?"

"Vợ , tự khắc hiểu rõ hơn cô." Anh khựng , đôi chân cũng ngừng bước: "Nếu ngay từ đầu, cái giá trả khi cứu cô là để cô hết đến khác phá hoại gia đình , thì thà chẳng nhúng tay ."

"Anh... ba..." Trần Kiều Kiều nức nở, cô thực sự hối hận, nước mắt tuôn như mưa, trái tim quặn thắt đến mức tài nào thở nổi.

Đôi mắt đen thẳm của Tống Văn Cảnh sâu hun hút như mực. Anh thêm lời nào, chỉ dứt khoát bế cô chị trong cặp sinh đôi bước ngang qua cô .

Đến mặt Diệp, dừng chân, : "Mẹ, hãy tha cho cô , nghỉ ngơi một lát ạ."

Nghe lời con rể, Diệp cuối cùng cũng dần tỉnh táo trở . Bà nhận cảm xúc của quá đỗi kích động, bèn buông lỏng tay , cùng còn nhếch môi một câu đầy uy nghiêm:

" chẳng cần ân oán gì với Tinh Tinh, nhưng nếu cô còn dám ngăn cản con bé thi cử, nhất định sẽ tha!"

Mẹ Diệp vẫn còn siết c.h.ặ.t t.a.y cô , khiến Trần Kiều Kiều đau điếng mà kêu 'a' một tiếng.

Nghe tiếng con gái kêu la, Trần đang ở một góc phòng bỗng hét lên.

Thấy con gái ghìm chặt, bà liền xông tới định đ.á.n.h Diệp.

Tống Văn Cảnh yên tại chỗ, lập tức can ngăn hai . Tất nhiên bảo vệ vợ của . Anh Trần, giọng chút ấm: "Thím Trần, năm mới , nên động tay động chân.”

 

Loading...