"Anh, trai của em ơi, cuối cùng cũng chịu điện thoại." Cậu Giang bên đầu dây bên vẫn cà lơ phất phơ, năng vô lối.
"Em ngoài ?"
Cậu Giang ở đầu nhếch miệng : “Không là gặp cô Diệp đang chờ là quên béng cả não ?"
Nghe thấy lời Tân Lâm định cúp máy: “Nếu việc gì hệ trọng thì tắt máy .”
Cậu Giang tài nào gì lạnh lùng, đành : “Anh, còn việc ạ.”
Tân Lâm hiệu .
Cậu Giang ở bên dậm chân, vẫn lo lắng : “Anh , và cô Diệp Mạn Tinh mở cửa hàng trái cây cao cấp, em về nhà suy tính , kiểu gì cũng sẽ thua lỗ. Không kiếm tiền thì thôi, còn mất thêm tiền đó ?"
Tân Lâm mím môi, tỏ ý kiến, cũng trả lời .
Cậu Giang bất đắc dĩ tiếp tục : “Anh, xem vận chuyển trái cây kiểu gì, còn chuyển từ Vân Thành qua đây nữa, trái cây sẽ hư hết."
“Dù là chúng sẽ tìm đơn vị vận chuyển nhất, nhưng mà, trái cây cũng thể bán hết ngay , xem thế nào?"
Tân Lâm một câu đầu cuối: “Anh ngủ ngon hơn nhiều , đó.”
“Hôm nay kiểm tra sức khoẻ, bác sĩ tư nhân bệnh cũ chuyển biến .”
Cậu Giang vẫn tiếp: “Lần nhận hàng, đầu tiên nhận hàng chúng cùng chờ xem, chắc chắn lúc nhận hàng thì đều hư cả. Lần chiều ý đúng là đổ sông đổ bể mà..."
“Cái, cái gì? Anh là ngủ ngon hơn , còn bệnh cũ lên ?"
Cạch một tiếng.
Cậu Giang đ.á.n.h rơi cả điện thoại tay. Sau đó nhanh chóng nhặt lên, bên truyền đến giọng kinh ngạc của Giang: “Anh , trai của em, ý của là bệnh cũ của chuyển biến liên quan đến trái cây ?”
“Cô gái Diệp Mạn Tinh trái cây tác dụng và cho sức khoẻ, quả đào còn tác dụng kéo dài tuổi thọ.” Anh .
Cậu Giang suýt nữa thì c.ắ.n lưỡi: “Anh, chuyện thật hoang đường, thể nào .” Trước mắt Tân Lâm xẹt qua hình ảnh đêm sấm sét nọ, cảm thấy dường như cơ thể vốn lạnh buốt của ấm lên nhiều, đúng là biến chuyển hơn một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-471.html.]
Tân Lâm xoa xoa giữa hai hàng lông mày còn đau nhức, mắt thoáng hiện lên những giọt m.á.u và cánh hoa đào rơi rụng. Giọng trầm thấp, lạnh lẽo như tuyết phủ từ đỉnh núi: “Đêm sét đ.á.n.h đó còn chuyện gì khác xảy nữa ?”
“Đêm hôm đó ư?”
Gà Mái Leo Núi
Cậu Giang nghĩ đến đêm thấy cổ vẫn còn đau. Đó quả thực là cái đêm đáng hổ nhưng cũng khó quên nhất trong cuộc đời .
Dường như Giang ngửi thấy một mùi hương đỗi đặc biệt, lẩm bẩm: “Anh, thể đêm đó em mơ chăng, hương thơm ngào ngạt, em còn thấy một cô tiên .”
Tân Lâm: ...?
Tân Lâm đến đó cúp máy.
Cậu Giang vội vàng : “Anh, em đến Thâm Quyến tìm nhé, tiện thể ghé thăm cô luôn?”
Tân Lâm chỉ "ừ" một tiếng, em họ luyên thuyên mãi thôi. Cuối cùng, cũng cúp điện thoại. Người hầu đem hoa và trái cây , lễ phép hỏi: “Cậu cả, ông chủ bảo trở về nhà cổ một chuyến, bây giờ cần chuẩn xe ạ?”
Tân Lâm một lời, hầu lập tức hiểu ý cả, cung kính đóng cửa lặng lẽ rời .
Cốc cốc cốc, tiếng gõ cửa từ bên ngoài vang lên: “Cậu cả.”
Tân Lâm tựa chiếc sô pha bọc da, nhíu mày. Anh vẫn cảm thấy đầu óc đau nhức, cảm giác dường như bao giờ thuyên giảm. Ngoại trừ sự mờ mịt mơ hồ, đầu óc vẫn luôn thoải mái.
Trợ lý trưởng Đỗ Thành cầm theo tài liệu tiến , đặt mấy tờ báo cáo kiểm tra lên bàn. Anh cố nén vẻ ngạc nhiên và phấn khởi mặt, khóe miệng kìm mà cong lên: “Cậu cả, kết quả ạ.”
“Thế nào?”
Thật cần hỏi kết quả, chắc chắn là tác dụng đặc biệt. Loại chuyện chút vượt quá nhận thức của thường, nhưng với phận như , thứ lạ lùng nào, hạng nào mà từng tiếp xúc qua?
Mặc dù cảm thấy khó tin, Tân Lâm vẫn yêu cầu cấp đem mẫu kiểm định tại một tổ chức thẩm quyền. Nếu thực sự đưa thị trường thì gì gây sốc và thuyết phục hơn những liệu rõ ràng.
Có điều, cũng ngờ rằng phản ứng của trợ lý kích động đến .
Trợ lý trưởng Đỗ Thành phấn khởi : “Cậu cả, loại trái cây quả nhiên hiệu quả, giống hệt loại hoa . Nếu dùng một thời gian dài thì thể tăng cường nhan sắc, cải thiện sức khỏe, còn thể nâng cao sức đề kháng và miễn dịch của cơ thể nữa ạ.”
Giọng của trợ lý khó mà kiềm chế sự hưng phấn, thậm chí còn chút kích động và cấp bách, vội vàng : “Nghĩa là, bất kể là hoa loại trái cây , cả hai đều thể dùng d.ư.ợ.c liệu tăng cường miễn dịch lâu dài. Cho bà chủ dùng hẳn là sẽ hiệu quả đáng kinh ngạc!”