Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 102: Bà Đây Không Ngại Làm Mẹ Chồng Độc Ác

Cập nhật lúc: 2025-10-14 13:29:30
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ồ, Tiểu Ý , ông càng càng thấy con giống một mà ông từng quen, nhưng cứ nghĩ mãi là ai.”

 

Ông Thẩm nhíu mày cố nhớ, nhưng thế nào cũng nghĩ . Người trong nhà họ Thẩm thì đoán , nhưng ai dám .

 

Khuôn mặt của Thịnh Ý, thêm họ Thịnh , chẳng quá rõ ràng .

 

Ngay từ khi thấy Thịnh Ý, sắc mặt của Tô Tú Lan dễ coi. Lý do đơn giản thôi, cô thật sự quá giống Trịnh Thục.

 

Hai tháng , đúng ngày nhà họ Thịnh đưa cải tạo lao động, con gái của Thịnh Quốc Lương và Trịnh Thục là Thịnh Yến Yến đột nhiên tuyên bố ôm nhầm từ nhỏ, còn mang cả chứng cứ và nhân chứng đến. Trại cải tạo kiểm tra, đúng là sự thật, liền thả Thịnh Yến Yến , nhưng đứa bé ôm nhầm tất nhiên tìm về để cùng chịu cải tạo.

 

Vì từ nhỏ lớn lên cùng Trịnh Thục, nên Tô Tú Lan rõ chuyện đó. Hôm Trịnh Thục vét sạch tiền , bộ nhét cho đội cải tạo nên bọn họ mới truy cứu đứa bé ôm nhầm .

 

Không ngờ gần hai tháng từ ngày Thịnh Yến Yến nhận cha ruột, mà Thịnh Quốc Lương và Trịnh Thục, đôi vợ chồng vốn bế nhầm con từng đến con gái ruột của lấy một . Là bạn của Trịnh Thục, Tô Tú Lan thể tức cho .

 

Giờ đây, thấy con gái ruột của họ - Thịnh Ý - sờ sờ mặt, Tô Tú Lan chỉ thấy ngứa ngáy, khó chịu đến c.h.ế.t .

 

Trong lòng chỉ cầu mong Thịnh Ý chỉ là Thẩm lão gia vui vẻ thôi, chứ đừng để lọt mắt xanh của Cố Thanh nhà bà. Nếu thật sự con trai bà thích con bé thì bà tuyệt đối ngại đóng vai một bà chồng ác nghiệt.

 

Thẩm Yến tất nhiên cũng nhận Thịnh Ý giống ai, nhưng bà chẳng đời nào chịu thừa nhận Thịnh Ý là con gái của nhà đó, nên giả vờ , buồn mở miệng.

 

Ngô Hồng Mai thì tinh ý hơn, liền thiết với ông cụ:

“Ba, Tiểu Ý trông giống vợ của ông Thịnh, Trịnh Thục.”

 

Thẩm lão gia chợt bừng tỉnh: , con bé quả thật giống Trịnh Thục. Mà trùng hợp , nó cũng mang họ Thịnh.

 

Ông kinh ngạc hỏi Thịnh Ý:

“Tiểu Ý, cha của cháu là ?”

 

Thịnh Ý hiểu ông cụ hỏi như , nhưng vẫn thành thật trả lời:

“Thẩm lão gia, ba ruột của cháu là bên Sở Thành, ba họ Lục, họ Chu, nhưng từ hơn một tháng , cháu cắt đứt quan hệ với họ .”

 

, đều trùng khớp hết, Tô Tú Lan nhủ thầm trong bụng.

 

Càng , ông Thẩm càng thấy quen thuộc, đang định hỏi thêm thì Thẩm Yến chen , giọng mỉa mai:

“Ba, đây chính là mà ba cứ hết lời khen ngợi ? Đến cha mà còn đoạn tuyệt , ba nghĩ cô thể là ?”

 

Thực rằng Thịnh Ý rõ ràng cha ruột đưa cải tạo, mà chẳng về nhà họ Thịnh nhận , loại như thế, chẳng là chê nghèo ham giàu ?

 

Ông Thẩm lúc cũng nhớ Thịnh Ý giống ai. Theo lý, đứa con ôm nhầm nhà họ Thịnh, Thịnh Yến Yến ngay khi gia đình đưa cải tạo lập tức trở về nhận cha ruột, đứa con gái ruột thật sự đến giờ vẫn ?

 

nghĩ , nhà họ Thịnh giờ cải tạo, một cô gái trẻ về cũng hợp lý thôi, lẽ nhất định cải tạo cùng thì mới gọi là hiếu thảo?

 

Nghe Thịnh Ý kể, ông cô chính là đứa con ôm nhầm. Về chuyện cô chịu về, hẳn là như ông nghĩ, theo cải tạo.

 

Hiểu thì hiểu, nhưng ông vẫn thấy như chẳng mấy đáng tin, thái độ với Thịnh Ý cũng nguội mấy phần.

Tửu Lâu Của Dạ

 

Thịnh Ý tự nhiên cảm nhận , từ lúc chuyện họ Lục, thái độ nhà họ Thẩm với cô rõ ràng lạnh nhạt. Cô tưởng rằng họ chấp nhận việc cắt đứt với nhà họ Lục nên mới .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-102-ba-day-khong-ngai-lam-me-chong-doc-ac.html.]

 

Thực , Thịnh Ý cũng giải thích nhiều. Dù gì với nhà họ Thẩm cũng chỉ là khách qua đường, còn gặp cũng chắc, nhưng cô kiểu mặc cho hiểu lầm mà gì.

 

“Cháu cắt đứt quan hệ với nhà họ Lục là bởi vì bọn họ ép cháu thế cô con gái ruột mới tìm nông thôn thanh niên trí thức.”

 

Thực còn nhiều lý do khác. Trước khi cô xuyên đến, nhà họ Lục bạc đãi nguyên chủ vô cùng.

 

Ngày Lục Yến Yến mới về, họ lập tức đổi họ cho nguyên chủ, bữa cơm nào cũng bắt ăn cơm thừa lạnh nguội, chỉ để Yến Yến cảm thấy cha thiên vị.

 

Lục Yến Yến hắt cả chậu nước nguyên chủ, cả nhà đều rõ nhưng giả vờ thấy.

 

Ngay cả ga giường, chăn màn cũng cho , khiến nguyên chủ sốt cao ngay đêm đó. Sáng hôm , họ thấy cũng mặc kệ, thèm gọi dậy ăn sáng. Nguyên chủ cố chịu hai ngày, cuối cùng tâm đều kiệt quệ, c.h.ế.t , nhường chỗ cho cô xuyên tới.

 

Việc cắt đứt với nhà họ Lục, một phần vì cô sớm trong sách kết cục của họ, thêm nữa là để nguyên chủ tiếp tục chịu cảnh bòn rút m.á.u thịt, chỉ là, những lý do cần với họ.

 

Ông Thẩm xong, vẻ mặt khó xử, ngập ngừng một lúc gượng :

“Thật nông thôn thanh niên trí thức cũng tệ .” Ít còn hơn là đưa cải tạo. 

 

Nửa câu , ông nuốt .

 

Thịnh Ý: “???”

Thẩm lão gia thật ? Tuy cô cũng đồng tình với chính sách trí thức xuống nông thôn, nhưng chủ động khác ép buộc chứ!

 

Cô nhớ rõ, lúc nguyên chủ Lục Yến Yến cả nhà họ Thịnh c.h.ế.t sạch, vẫn về quê hương đốt hương khói cho cha ruột, tiện thể nhận tổ tông, nhưng nhà họ Lục nhất định giữ , chỉ để bắt nguyên chủ con gái ruột xuống nông thôn.

 

Trong mắt Thịnh Ý, hành vi chẳng khác nào cầm thú.

 

Vậy mà giờ ông Thẩm cho rằng như thế cũng , cô chỉ thấy cạn lời, kinh ngạc, khó mà lý giải nổi.

 

Cảm nhận ánh mắt ngỡ ngàng của Thịnh Ý, ông cũng lúng túng, tìm chuyện khác để , nhưng Thẩm Yến chịu bỏ lỡ cơ hội, giọng đầy khinh miệt:

“Ba sai, chỉ nông thôn thôi, còn đủ chắc?”

 

Thẩm Cố Thanh từ nhỏ theo đội nghiên cứu khắp nơi, nên rành chuyện ở Kinh thị, cũng vì thế mới đội trưởng Trần mà con trai ông .

 

Chuyện nhà họ Thịnh, càng , chỉ thấy lời cô nhỏ quá cay nghiệt, liền lên tiếng:

“Cô nhỏ, thể như ?”

 

Không ngờ - Tô Tú Lan - trừng mắt:

“Cô con đúng đấy, con thì cái gì!”

 

Thẩm Cố Thanh càng thêm bàng hoàng. Từ khi nào trở nên vô lý như ? Cô nhỏ đối xử tệ với khách thế , còn hùa theo?

 

Thịnh Ý cảm nhận rõ ràng nhà họ Thẩm chào đón , trong lòng cô giận uất ức, sớm thế cần chuẩn bao nhiêu lễ vật, đúng là mang lòng cho ch.ó gặm, tức c.h.ế.t .

 

“Ông Thẩm, cháu mới đến Kinh thị, còn nhiều việc cần chuẩn nên dám phiền thêm.”

 

Nếu coi trọng thì cũng chẳng cần ở nữa, Thịnh Ý dứt lời, liền dậy định rời .

Loading...