Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 107: Lòng Đố Kỵ Của Mạnh Gia Tuyết

Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:35:25
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thịnh Ý ở tầng hai, ở đầu cầu thang thể thấy đại sảnh tầng một ít đang đó, gần như tất cả hậu bối trẻ tuổi nhà họ Thẩm đều mặt.

 

Giúp việc trong ngôi nhà cũ cũng tấp nập, khiến Thịnh Ý lập tức nghĩ ngay đến việc chắc hẳn lão gia nhà họ Thẩm xảy chuyện.

 

Tim cô thắt , vội vàng chạy xuống hỏi chuyện gì.

 

“Chị Thịnh Ý, ông nội em… đột nhiên… phát bệnh .”

 

Người còn nhỏ tuổi, lẽ cũng là đầu tiên gặp chuyện như , lắp bắp mãi mà giải thích rõ ràng.

 

lúc , Phúc quản gia chạy , Thịnh Ý vội kéo ông hỏi:

“Phúc quản gia, ông Thẩm thế nào ?”

 

Phúc quản gia mồ hôi đầy đầu, vội vàng kể :

“Lão gia đột nhiên phát bệnh, mời lão gia nhà họ Mạnh, nhưng ông ba bảy lượt thoái thác, tìm đủ lý do, nhất quyết chịu sang.”

 

Bệnh của lão gia nhà họ Thẩm từ đến nay vẫn do lão gia nhà họ Mạnh điều trị. Mỗi ông phát bệnh, Phúc quản gia đều đến mời.

 

Hôm nay ông đến nhà họ Mạnh, còn bước qua cửa lấy đủ cớ đuổi về.

 

Bệnh tình Thẩm lão gia nghiêm trọng, mà trong Kinh thị giờ chỉ Mạnh lão gia là thể chữa. Nếu ông chịu tới thì…

 

Phúc quản gia trong lòng lo lắng vô cùng.

 

Thịnh Ý tất nhiên rõ lý do vì Mạnh lão gia chịu đến, tám phần là vì chuyện ban ngày, ông cháu gái mặt.

 

“Không đến thì thôi, nhà họ Thẩm chúng cũng dễ để nắm trong tay.” Giọng Thẩm Cố Thanh trầm xuống, sắc mặt u ám.

 

Thái độ của nhà họ Mạnh, quả thật lọt mắt.

 

Trước khi nhà họ Trịnh điều , chính nhà họ Trịnh là chữa bệnh cho ông, khi đó bệnh tình của ông ngày một chuyển biến .

 

Về nhà họ Trịnh sụp đổ, chính nhà họ Mạnh tự tìm đến, sẵn sàng chữa trị cho ông. Ông cũng gì, cứ thế để ông tiếp tục.

 

Nhờ đó, nhà họ Mạnh mới dần các gia tộc lớn ở Kinh thị công nhận, địa vị cũng lên cao.

 

Nói cho cùng, nhà họ Mạnh ngày hôm nay, thể thiếu sự nâng đỡ của nhà họ Thẩm.

 

Giờ đây nhà họ Mạnh lấy chuyện uy h.i.ế.p nhà họ Thẩm, chẳng lẽ họ thực sự nghĩ ngoài nhà họ Mạnh, nhà họ Thẩm tìm ai khác ?

 

Càng nghĩ Thẩm Cố Thanh càng tức giận, sắc mặt tối sầm .

 

bệnh của lão gia kéo dài , sang mời thêm nữa?”

 

Phúc quản gia lo lắng, trong đầu vẫn nghĩ nếu kiên trì gõ cửa thêm vài , lẽ Mạnh lão gia sẽ đồng ý.

 

“Không cần , ông bao nhiêu họ cũng chẳng mở cửa , trừ phi…” Thẩm Cố Thanh nửa chừng dừng .

 

Phúc quản gia cũng hiểu rõ, trừ phi để cô Thịnh sang nhà họ Mạnh xin Mạnh Gia Tuyết.

 

điều thể, đừng Thẩm Cố Thanh chịu, ngay cả Thẩm lão gia cũng tuyệt đối đời nào để Thịnh Ý xin .

 

thì Thịnh Ý hề sai điều gì.

 

Thịnh Ý cũng hiểu điều kiện , nhưng để cô xin Mạnh Gia Tuyết, cô chắc chắn sẽ , trừ khi chính chữa nổi bệnh của ông thì cô mới sẵn sàng vì ông mà nhún nhường.

 

Thế nhưng khả năng gần như tồn tại. Tuy trực tiếp xem bệnh cho ông, nhưng đó Thẩm Cố Thanh nhắc qua vài , trong lòng cô cũng phán đoán.

 

Thời gian cấp bách, Thịnh Ý do dự, thẳng:

“Thẩm Cố Thanh, để thử xem cho ông Thẩm, thể chữa .”

 

Thẩm Cố Thanh lúc mới sực nhớ , đúng , Thịnh Ý chẳng cũng chính là một bác sĩ .

 

Về phần cô chữa nổi bệnh nan y của cụ ông , căn bản từng nghi ngờ. Trong mắt , Thịnh Ý đối với y học gần như cái gì cũng .

 

Hai vội vàng phòng ông, Thịnh Ý bắt mạch, kiểm tra thêm vài chỗ, sắc mặt càng lúc càng nặng nề.

 

“Tình hình của ông Thẩm nguy hiểm, nhất định lập tức viện phẫu thuật.”

 

Phúc quản gia bước thấy lời , chân liền mềm nhũn, ngã quỵ xuống đất.

 

“Phúc quản gia!”

 

Thẩm Cố Thanh kinh hãi, vội vàng đỡ ông dậy.

 

Phúc quản gia nước mắt lưng tròng, run rẩy bước ngoài:

mời Mạnh lão gia.”

 

Thẩm Cố Thanh định ngăn , nhưng cũng lúc quan trọng nhất là cứu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-107-long-do-ky-cua-manh-gia-tuyet.html.]

 

Anh vội gọi một cú điện thoại, một lát xe cấp cứu tới, ngôi nhà cũ ở vị trí giao thông thuận tiện, cách bệnh viện lớn nhất xa.

 

Thẩm Cố Thanh cùng Thịnh Ý đưa ông nội đến bệnh viện, đường cô còn quên mang theo bộ ngân châm.

 

Đến nơi, viện trưởng chờ ở phòng cấp cứu, ông đưa , ông lập tức sắp xếp đẩy phòng phẫu thuật.

 

Thẩm Cố Thanh ngăn ông , viện trưởng ngạc nhiên, lúc mới nhận Mạnh lão gia hề cùng.

 

“Mạnh lão gia ? Không ông , ai sẽ mổ cho Thẩm lão gia đây?”

 

“Để .” Giọng Thịnh Ý bình thản vang lên.

 

Viện trưởng sững sờ cô, cô gái trẻ lấy gan mà dám , ai đang cáng ?

 

“Cô ? Cô đây là ai ?” Viện trưởng kìm hỏi .

 

Chưa kịp để Thịnh Ý trả lời, Thẩm Cố Thanh giành :

“Cứ để cô .”

 

Viện trưởng ngờ Thẩm Cố Thanh tin tưởng Thịnh Ý như , ngẩn một lúc lập tức cho chuẩn phòng phẫu thuật.

 

Đợi đến khi lão gia nhà họ Thẩm cùng Thịnh Ý đẩy , ông mới như bừng tỉnh.

 

Thảo nào Mạnh lão gia chịu tới, thì là để cháu gái , xem cô cháu gái của ông Mạnh quả là lợi hại.

 

Căn bệnh nghiêm trọng thế , ngay cả bệnh viện hàng đầu quốc gia cũng bác sĩ nào dám chữa.

 

Ấy mà cô gái tới hai mươi tuổi thể đảm đương, quả thật hậu sinh khả úy.

 

Viện trưởng cảm khái thôi, nghĩ thầm nhất định coi trọng nhà họ Mạnh hơn nữa.

 

Đợi trời sáng, ông tới tận nơi hỏi, xem cô cháu gái về bệnh viện công tác .

 

 

Bên , Phúc quản gia cũng đến nhà họ Mạnh.

 

Ông kiên trì gõ cửa thêm một lúc lâu, năn nỉ mãi mới :

“Lão gia đang ngủ, đợi trời sáng hãy .”

 

Phúc quản gia vội giữ chặt cửa:

“Lão gia nhà hôn mê, cần mổ gấp, sợ là chờ đến trời sáng , phiền bẩm báo.”

 

Người nọ cau đóng sập cửa, sang nịnh bợ hỏi Mạnh Gia Tuyết bên cạnh:

“Tiểu thư Gia Tuyết, thế chứ?”

 

Mạnh Gia Tuyết vẻ mặt đắc ý, trong mắt cô , việc lão già nhà họ Thẩm đột nhiên phát bệnh chẳng khác nào quả báo.

 

Ai bảo lúc ở nhà họ Thẩm, ông đối xử với lạnh nhạt như thế. Giờ thì gặp báo ứng !

 

Tâm tình cô cực kỳ sảng khoái:

“Nếu còn tới hỏi nữa, cứ như .”

 

tin một nhà họ Thẩm đang cầu như thế mà cô nắm trong tay .

 

“Lão gia nhà thật sự cầm cự nổi nữa , cô Thịnh mổ gấp, đưa viện , xin hãy với Mạnh lão gia đến viện phẫu thuật cho lão gia nhà .”

 

Phúc quản gia vẫn nản, cố thêm ngoài cửa.

 

Nghe nhắc tới Thịnh Ý, sắc mặt Mạnh Gia Tuyết lập tức tối sầm.

 

Lại là Thịnh Ý, vẫn là Thịnh Ý!

 

Cái lão già c.h.ế.t tiệt , ban ngày ở nhà họ Thẩm vài rót cho Thịnh Ý, một cũng chẳng thèm cho .

 

Ngay cả một kẻ hầu hạ cũng thiên vị cô đến thế.

 

Trong lòng Mạnh Gia Tuyết đầy bất mãn, cô cho rằng Phúc quản gia chính là đang truyền đạt thái độ của cụ ông nhà họ Thẩm.

 

Tửu Lâu Của Dạ

Đã thì đừng trách cô tuyệt tình.

 

Mạnh Gia Tuyết dặn dò tên giữ cửa mấy câu, lập tức mở cửa, tung một cú đá n.g.ự.c Phúc quản gia, hất ông lăn xuống bậc thềm.

 

Một lão già như ông, đá ngã liền thể động đậy, đó gượng nổi.

 

Thế mà tên vẫn hả giận, còn lao xuống đ.ấ.m thêm mấy phát, thấy xung quanh ai mới , đóng chặt cổng nhà họ Mạnh.

 

 

Loading...