Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 115: Lấy Kế Trị Kế

Cập nhật lúc: 2025-10-25 11:47:13
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thịnh Ý chẳng buồn để ý đến mấy kẻ ngu ngốc như , cô vẫn góc cũ của .

 

Lục Yến Yến thấy Thịnh Ý cũng coi như ngoan ngoãn, liền thèm quản nữa, tâm ý hưởng thụ sự tâng bốc của .

 

Mạnh lão gia càng hết lời khen ngợi Yến Yến, ha hả :

“Con bé Lục đúng là tuổi trẻ tài cao, rảnh rỗi thì cứ qua Mạnh gia chơi nhiều một chút.”

 

Mạnh lão gia trúng năng lực của Yến Yến, ca phẫu thuật của ông Giang ông cũng rõ, vị bác sĩ mổ chính tuy quan trọng, nhưng gây mê mới là then chốt.

 

Nếu Gia Tuyết nhà ông học chiêu , Mạnh gia dìm Lục Yến Yến xuống… Vài năm , ai còn nhớ đến cái tên Yến Yến nữa chứ? Khi đó đời chỉ đến danh tiếng của Gia Tuyết nhà ông thôi.

 

Mạnh lão gia tính toán như thần, Yến Yến chẳng hề .

 

còn tưởng Mạnh lão gia thật lòng coi trọng .

 

“Vậy thì con khách sáo nữa, Mạnh lão gia.”

 

lúc cô cũng đang kết thêm quan hệ, hơn nữa còn từng ngấm ngầm giúp Mạnh gia một , trắng thì Mạnh gia còn mang ơn cô .

 

Mạnh lão gia ngờ Yến Yến thật sự mắc bẫy, liền hớn hở:

“Lão già thấy mệt , tìm chỗ nghỉ một lát, cứ trò chuyện .”

 

Nói , ông về phía góc phòng xuống. Chẳng bao lâu, ông nhân cơ hội lặng lẽ rời khỏi.

 

Những vị khách khác vẫn mải khen ngợi Yến Yến, chẳng ai để ý Mạnh lão gia rời khỏi phòng khách.

 

Tên lưu manh họ Vương thấy bà Giang cũng chẳng đoái hoài gì đến , trong bụng nóng như lửa đốt.

 

Lúc đến bàn bạc rõ ràng sẽ một đàn bà xinh nhất theo vui vẻ, thì đúng là thấy, vốn dĩ ưng bụng, nhưng bây giờ bắt đây thiên hạ tâng bốc một phụ nữ xí thì chịu nổi.

 

Tửu Lâu Của Dạ

Hắn nhịn nổi nữa, chen lách đám đông kéo bà Giang .

 

“Bà Giang, chẳng …”

 

“Suỵt, đừng bậy, gấp cái gì. Cứ chờ mà xem.”

 

Bà Giang thần thần bí bí, tên Vương đành ngậm miệng.

 

Một lát , bà Giang với :

“Dạo ít ngon, bảo pha xong, mỗi một chén, ai cũng uống. Không uống tức là coi thường Giang gia .”

 

Thịnh Ý xong khẽ nhướng mày, ồ, đoạn kịch bỏ t.h.u.ố.c điển hình đây mà.

 

May mà cô đoán hôm nay chẳng chuyện gì , nên chuẩn sẵn t.h.u.ố.c giải.

 

Cô lặng lẽ nuốt thuốc, bình tĩnh chờ mang đến.

 

Bà Giang cũng đến mức quá lộ liễu. Bà cho mấy nhân vật m.á.u mặt uống , mới đến lượt những khác.

 

Chén của Thịnh Ý là bà cố ý chỉ định, nên khi giúp việc mang đến, liền vòng qua mấy mà đưa thẳng cho cô.

 

Thịnh Ý đưa chén lên mũi ngửi thử, kỳ lạ , ngửi thấy mùi thuốc.

 

Từ nhỏ cô rèn luyện mảng , bất kể t.h.u.ố.c gì, cho dù tan hết trong nước, cô cũng thể nhận .

 

nghi hoặc, nhấc chén uống thử. Nước thơm dịu, dư vị thanh dài, quả thật là ngon, tỉ mỉ thưởng thức, quả nhiên hề thuốc.

 

Lẽ nào đoán sai?

 

Thịnh Ý phần mơ hồ, bèn quyết định im quan sát tình hình.

 

Bà Giang tận mắt thấy cô uống chén mới yên tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-115-lay-ke-tri-ke.html.]

 

Mạnh lão gia cũng sắp xếp một chén bỏ t.h.u.ố.c cho Thịnh Ý, chỉ là lúc mang tới thì cô uống , ông cũng tiện ép đưa thêm.

 

lúc , Yến Yến phần, thấy Thịnh Ý uống , cô liền chặn , cầm lấy chén uống ngay.

 

khi đó, Mạnh lão gia Mạnh Gia Tuyết kéo chuyện nên thấy chén rốt cuộc là ai uống.

 

Người thì lo ngay ngáy, thấy Mạnh lão gia để ý liền định đ.á.n.h lận cho xong.

 

Sau đó, Mạnh lão gia tìm hỏi , run rẩy đáp rằng chén là Thịnh Ý uống.

 

Mạnh lão gia chỉ nghĩ chuyện mà chột , ngờ lừa. Ông thậm chí còn khinh bỉ trong lòng, chút việc cỏn con cũng run rẩy, trách gì đến giờ vẫn chỉ là kẻ hầu.

 

Có điều ông đang mong thấy Thịnh Ý mất mặt, nên thêm gì, vội phòng khách.

 

Chừng nửa tiếng , Thịnh Ý giả vờ thấy khó chịu.

 

Cô day day trán, yếu ớt với bà Giang:

“Bà Giang, hiểu đau đầu dữ dội quá… Hay là xin phép về , thật ngại quá.”

 

Bà Giang chắc mẩm t.h.u.ố.c ngấm, thể để cô về lúc .

 

vội vàng nắm tay cô, vẻ mặt quan tâm:

“Cháu ngoan, thế ? Hay là nghỉ nhà bà một lát hẵng . Cháu cứ thế mà về, bà cũng khó ăn với nhà họ Thẩm lắm.”

 

Thịnh Ý thuận nước đẩy thuyền, gật đầu đồng ý.

 

Bà Giang liền bảo đưa cô phòng nghỉ của khách, Thịnh Ý tiện tay khóa trái cửa .

 

Lúc Yến Yến cũng chóng mặt dữ dội, còn tưởng do đêm qua bắt tàu gấp, mệt mỏi quá.

 

Thấy Thịnh Ý nghỉ, cô cũng vội :

“Bà Giang, chắc cháu do đêm qua ngủ, mệt quá, cháu cũng lên lầu nghỉ một chút.”

 

Ban đầu bà Giang còn chê cô phiền phức, nhưng nghĩ , nếu cả Yến Yến cũng nghỉ thì lát nữa chuyện xảy , càng tin rằng Thịnh Ý là kẻ giữ .

 

thì hai đều đang ở trong phòng nghỉ, đến lúc xảy chuyện, chỉ cần là do Thịnh Ý gây , tự nhiên sẽ cho rằng Lục Yến Yến thể yên mà ngủ, còn Thịnh Ý thì nhất định lén lút dây dưa với đàn ông.

 

Nghĩ tới đây, bà Giang bộ lo lắng, sai đưa Lục Yến Yến phòng nghỉ ngơi.

 

Chờ chuyện sắp xếp thỏa, bà mới tìm Vương Nhị Lưu Tử.

 

“Cậu thể lên , nhớ kỹ, là căn phòng đầu tiên bên tay trái.”

 

Lúc , đầu óc Vương Nhị Lưu Tử rối mù, căn bản rõ bà Giang dặn dò gì, chỉ cảm thấy nóng bức, liền theo bản năng bước lên lầu.

 

Ban đầu còn nhớ lời bà , thử đẩy mấy cửa căn phòng bên trái, nhưng cửa khóa chặt, nóng ran khó chịu, bèn dứt khoát đẩy nữa, thêm vài bước trực tiếp mở cửa một căn phòng khác.

 

Ngay từ đầu, Thịnh Ý phát giác đang đẩy cửa, trong tay cô chuẩn sẵn đồ, chỉ chờ bước thì sẽ lập tức nện thẳng lên đầu , nào ngờ cửa chỉ đẩy mấy cái im bặt.

 

Cô cũng dám lơ là, áp tai một lúc, phát hiện hình như ngoài cửa sang phòng khác. Trong lòng cô khó hiểu, cứ cảm thấy chuyện đơn giản như .

 

Kết quả, đầy mấy phút , từ phòng kế bên truyền những âm thanh ám , khó đến đỏ mặt.

 

Dù Thịnh Ý hai đời từng trải qua chuyện , nhưng nghĩa là cô đó là gì.

 

Trong lòng cô hổ khó xử, trớ trêu tường phòng cách âm kém, buộc cô hết tất cả.

 

Khoảng năm phút , âm thanh mới tạm dừng.

 

Thịnh Ý thở phào một , ngờ bao lâu , tiếng động tiếp tục vang lên.

 

Lúc , cô chỉ cảm thấy tai ô uế, trong lòng ngừng cầu nguyện bà Giang mau tới , cô thực sự chịu nổi nữa.

Loading...