Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 167: Ngày Về Nhà Mẹ

Cập nhật lúc: 2025-11-21 10:14:04
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhìn ngoài thấy cuối cùng cũng yên tĩnh , Thịnh Ý còn tâm trạng mà uống sữa mạch nha nữa.

 

Cô cởi áo khoác, chui chăn, nhanh chóng .

 

Mấy ngày đó, Thịnh Ý vẫn sống như cũ, sáng châm cứu cho Phúc Mãn, trưa hâm cơm, bận rộn những việc lặt vặt.

 

Đến mùng bốn tết, khí năm mới trong thôn cũng dần nhạt .

 

Các thanh niên trí thức cuối cùng cần xếp hàng đợi hâm cơm nữa, họ về ăn cùng các hộ dân trong làng như .

 

Thịnh Ý cũng như thường lệ, sang nhà bác Hoa dùng bữa.

 

Lưu trưởng thôn sáng sớm khỏi nhà.

 

Hôm nay mùng bốn, trấn tổ chức cuộc họp, nên các trưởng thôn đều sớm.

 

Vừa ăn, bác Hoa với Thịnh Ý:

“Qua mùng sáu là nhà của con và Hải Quân thể khởi công đó.”

 

Nghe , Thịnh Ý thầm thở phào, cuối cùng cũng sắp bắt đầu xây .

 

Cô nghĩ bụng, chỉ hơn mười ngày nữa lứa trí thức mới sẽ đến, mà nhà của còn xong nổi cái nền.

 

Chu Hồng cũng mà mừng thầm.

 

Bây giờ mỗi ngày bác Hoa đều sai bảo cô việc, khiến cô khổ kể xiết.

 

Hôm qua cô với Hải Quân về nhà đẻ, vốn định lén mang hai hộp quà Thịnh Ý tặng, nào ngờ bác Hoa mắng cho một trận tơi bời.

 

Nếu thể ở riêng thì với Chu Hồng mà , cũng chẳng khác nào giải thoát.

 

Thịnh Ý chuyện với bác Hoa thêm dăm ba câu chuyện vụn vặt thì bỗng ngoài sân hô:

 

“Đồng chí Thịnh Ý, điện báo cho cô!”

 

Nghe đến điện báo, Thịnh Ý vội vàng chạy nhận.

 

Cô đoán tám phần là Vương phu nhân gửi đến nên cầm trong tay mở xem ngay.

 

Quả nhiên điện báo là do Vương phu nhân gửi, rằng bà liên hệ với ở thành phố, chuyện Thịnh Ý nhờ thu xếp thoả.

 

Bà còn hỏi thêm mặt nạ bùn khoáng của Thịnh Ý xong , hẹn cô qua rằm tháng giêng đến huyện gặp mặt, và dặn chuẩn thêm nhiều hàng vì vài bạn của bà cũng thử.

 

Thịnh Ý kỹ từng chữ, trong lòng vui mừng khôn xiết.

 

Cô dự định đợi Lưu trưởng thôn về thì hỏi luôn về việc tiếp nhận hạ phóng.

 

Lúc Lý thợ mộc dắt Phúc Mãn đến trạm trí thức tìm cô mà thấy, ông đoán cô đang ở nhà trưởng thôn, liền dẫn con qua đó.

 

lúc đến nơi, họ trông thấy Thịnh Ý đang cầm một tờ giấy xem chăm chú.

 

Thịnh Ý thấy hai cha con đến, liền lặng lẽ gấp điện báo cất .

 

Nhà bác Hoa lò sưởi đất ấm, Phúc Mãn châm cứu xong, Thịnh Ý dẫn sân tập thái cực quyền.

 

Phúc Mãn động tác nghiêm túc, nhưng đầy vài phút mồ hôi nhễ nhại. Thịnh Ý thấy bèn dừng nghỉ ngơi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-167-ngay-ve-nha-me.html.]

Giờ đây, Phúc Mãn thể ăn một bữa trọn vẹn, sức khỏe cải thiện rõ rệt.

 

Tuy trong lòng cô vẫn lo, nếu ngừng châm cứu, liệu bệnh tái phát , nhưng cô dự tính châm đủ một tháng, ngưng vài ngày để quan sát tình hình.

 

Vì mấy hôm tết, trong làng dù bệnh nhẹ cũng ráng chịu, ai tìm cô khám.

 

Đến hôm nay, qua mùng ba, mới lục tục đến nhờ xem bệnh, nên cả ngày Thịnh Ý bận túi bụi, mãi đến chiều mới rảnh rỗi.

 

lúc đó, Lưu trưởng thôn họp ở trấn về. Lần họp nội dung khá nhiều, buổi trưa họ còn ăn ở trấn.

 

Thịnh Ý thấy ông trở về, liền bước theo:

“Bác Lưu, hôm nay họp lâu ghê.”

 

Ông gật đầu:

“Ừ, hôm nay bàn nhiều chuyện lắm. Để bác kỹ cho cháu .”

 

Hai cùng về nhà trưởng thôn.

 

Buổi chiều Chu Hồng ở nhà, chơi với mấy trong thôn, bác Hoa cũng mặc kệ.

 

Thấy chồng về muộn, bà đoán chắc bữa trưa trấn gì, nên vội dọn mấy món ngon.

 

Lưu trưởng thôn rửa mặt xong, xuống bàn, húp hai ngụm canh gạo, :

 

“Hôm nay trấn chuyện giao nộp lương thực công cho năm tới, đến chuyện phân phát hạt giống, phân bón. Giữa chừng, họ còn khen ngợi làng , vụ trồng d.ư.ợ.c liệu , còn bảo bác chia sẻ kinh nghiệm. À, còn nhắc đến việc tiếp nhận hạ phóng. Nhớ đến chuyện cháu hôm , nên bác chủ động lên nhận việc . Cũng chẳng việc gì ho nên ai tranh giành .”

 

Nói xong, ông kể thêm vài chuyện lặt vặt khác, Thịnh Ý cũng lắng .

 

Giờ thì hai bên đều thông suốt, Vương phu nhân bên thành phố gửi lời nhờ vả, còn Lưu trưởng thôn thì nhận phần việc ở nông thôn.

 

Thịnh Ý thầm nghĩ, chuyện xem thể thất bại .

 

Cô liền một lá thư gửi đến khu mỏ, báo cho Lưu quản sự tình hình bên để thuận tiện sắp xếp.

 

Còn về phần Thịnh Quốc Lương và nhà, Thịnh Ý quyết định tạm thời gì, sợ nếu chuyện thành, họ lo lắng vô ích.

 

 

Hiện tại ở bên Thịnh Ý việc tương đối , còn bên Lục Yến Yến thì đủ thứ xui xẻo ập tới.

 

Trong tiệc cưới đội lao động ở Lục sở thành phố vạch trần những chuyện nhơ nhớp của cô , Mạnh Cẩn Chu tất nhiên chẳng còn dám đụng đến cô nữa. Đêm tân hôn, cô một lặng lẽ trong phòng trống. Trưởng khoa Mạnh cũng tỏ vẻ với cô , dù ai cưới một nàng dâu như thế cũng chẳng nào vui vẻ, nhưng vì cần lợi dụng nhà họ Lục để khống chế Thịnh Ý nên ông mới kìm nén mà cho qua.

 

Mạnh phu nhân càng châm chọc Lục Yến Yến đủ điều. Lục Yến Yến ở nhà họ Mạnh chịu hết thảy hổ thẹn, nhưng dám hé nửa lời. Bây giờ tình cảnh thế , nhà họ Mạnh giữ cũng tính là may mắn.

 

Ba ngày trôi qua, đến ngày về nhà đẻ. Mạnh Cẩn Chu sợ hổ nên vẫn cùng Lục Yến Yến về nhà, nào ngờ đến Sở Thành, hàng xóm láng giềng nhà họ Lục Mạnh Cẩn Chu với ánh mắt thương hại, như thể tội nghiệp lắm. Mạnh Cẩn Chu chịu nổi ánh mắt đó, tức giận xông nhà Lục.

 

Chu Tú Văn mất việc, ngày ngày ở nhà, tìm việc khác cũng dễ, tâm trạng cực kỳ tệ. Lục Kiến Nghiệp vốn suýt nữa thăng chức, giờ thứ tan tành, độ tuổi ông cũng , thăng chức tiếp e là khó. Lục Xuyên vì đ.á.n.h đội lao động giam một tháng, đơn vị chuyện cũng sa thải . Mất việc, Lục Xuyên về thể lao động. Lục Kiến Nghiệp và Chu Tú Văn hai vợ chồng chạy vạy khắp nơi xin giúp cho con trai một công việc, nhưng cứ hễ án tích khác đều ngại bán cho họ. Hai vốn lo lắng, Lục Kiến Nghiệp lo đến bạc cả tóc.

 

Giờ nguyên nhân tai họa là Lục Yến Yến trở về, hai vợ chồng thể nổi giận nổi quát cô nữa. Mấy hôm đồ đám cưới mất, họ còn kịp chuẩn . Thêm nữa họ tiếng về Lục Yến Yến nên khách khứa đều tránh xa, chỉ vài tình đến cho phong bì vội vã như tránh tà. Chu Tú Văn tức giận đổ thừa hết cho Lục Văn Phương, kéo sang nhà gây gổ đòi bồi thường. Hai nhà cãi mấy ngày trời, khiến hàng xóm chê.

 

Lục Yến Yến cảm nhận thái độ lạnh nhạt từ Lục Kiến Nghiệp và Chu Tú Văn, hiểu rõ hai đang trách mắng , liền chiêu cũ. Cô nước mắt giàn giụa, ôm tội than vãn. Không ngờ Lục Kiến Nghiệp và Chu Tú Văn thương xót mà chỉ thêm chán ghét, bữa trưa chỉ nấu hai món rau, bốn ăn. Mạnh Cẩn Chu từ nhỏ ăn cơm thịt, nay bỗng ăn chay, vô cùng khó nuốt. Nghĩ tới hôm nay là ngày về nhà vợ, Mạnh Cẩn Chu càng chán ghét, cho rằng Lục Yến Yến chuyện như mà nhà họ Lục còn đối xử với thế thì chấp nhận. Nửa chừng bữa ăn, Mạnh Cẩn Chu bực tức bỏ đũa về . Lục Yến Yến đuổi theo nửa chặng đường kịp, đành lủi thủi về nhà.

 

Chu Tú Văn mỉa mai: Gia đình dùng nửa tiền cho tiệc cưới , tiền còn để dành cho việc cưới vợ cho con trai , vì việc con gái chuyện , bây giờ con trai khó mà tìm vợ. mất việc tính, chồng cô cũng chẳng còn hy vọng thăng tiến, cô còn đòi ăn ngon nữa ? Mau nôn tiền đây.

 

Nhà họ Lục cho Lục Yến Yến tiền lễ, Chu Tú Văn khi lấy mà giao hết cho Lục Yến Yến, tổng cộng 388 đồng. Lục Yến Yến tiền trong tay nhưng đưa cho , giữ thủ . Nghĩ tới cảnh khốn khổ bây giờ là do Thịnh Ý, cô uất đến phát điên. Trong mắt Lục Yến Yến hiện lên sát khí, quyết khiến Thịnh Ý còn đường sống, còn nhà Lục Văn Phương nữa. Vì nhà Lục Văn Phương thiên vị Thịnh Ý, cô sẽ bắt đầu từ họ, khiến nhà họ cũng chịu khổ, để họ phận khi kết với Thịnh Ý thì chẳng kết cục .

Tửu Lâu Của Dạ

 

 

 

Loading...