Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 168: Âm Mưu Của Lục Yến Yến
Cập nhật lúc: 2025-11-21 10:14:05
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghĩ đến đây, Lục Yến Yến :
“Ba, con cách giúp ba thăng chức trở , cũng thể khiến gia đình khá lên.”
Nói xong, cô để ý đến phản ứng của hai mà kể hết kế hoạch của .
Lục Kiến Nghiệp xong, cau mày :
“Chuyện … lắm , dù Văn Phương cũng là em gái của ba.”
Chu Tú Văn khẽ hừ lạnh:
“Anh coi cô là em gái, nhưng cô chắc coi là trai. Ý của Yến Yến , nhà bây giờ tổn thất nặng nề , chỉ cách mới vực dậy nhanh thôi.”
Lục Kiến Nghiệp nghĩ đến những việc đây của Lục Văn Phương, trong lòng cũng lạnh vài phần.
Những chuyện khác thì thôi, nhưng khi nhà họ tổ chức tiệc cưới mất đồ, vốn dĩ là do Lục Văn Phương trông coi cẩn thận. Theo lý, bà nên bồi thường một phần, mà bà chịu bỏ một xu nào.
Nghĩ đến tiền nhà thiệt hại, Lục Văn Phương chẳng những giúp đỡ, mà còn tỏ thờ ơ, Lục Kiến Nghiệp càng cảm thấy em gái chẳng hề xem ông là nhà.
Nghĩ , ông c.ắ.n răng một cái, cuối cùng cũng đồng ý với kế hoạch của Lục Yến Yến.
Vì chuyện , Chu Tú Văn và Lục Kiến Nghiệp đổi thái độ, đối xử với Lục Yến Yến hòa hoãn hơn hẳn.
Lục Yến Yến yên tâm ở nhà thêm hai ngày, mới xách theo mấy túi đồ lớn nhà họ Mạnh.
Lúc cô về thì trong nhà họ Mạnh ai. Ông Mạnh ngoài lo việc giao tế, bà Mạnh thì mua sắm đồ tết, còn Mạnh Cẩn Chu ngoài tụ tập cùng bạn bè.
Lục Yến Yến mang đồ phòng, cũng chẳng buồn ngoài nữa.
Tối đến, bà Mạnh xách theo một đống đồ trở về, Mạnh Cẩn Chu cũng kết thúc buổi tụ họp.
Nghe thấy tiếng động, Lục Yến Yến mới miễn cưỡng bước xuống lầu.
Cô đỡ lấy Mạnh Cẩn Chu đang say khướt, thấy trong tay bà Mạnh cầm theo mấy hộp mặt nạ bùn.
Mắt cô sáng rực lên, liền :
“Mẹ, hộp mặt nạ của thể chia cho con một hộp ?”
Bà Mạnh cầm hai hộp mặt nạ, là bà mua từ chỗ bạn , giá tới một trăm năm mươi đồng một hộp. Đồ đắt như , bà đương nhiên nỡ cho ai, nhưng sắc mặt vàng vọt của Lục Yến Yến, bà mới miễn cưỡng chia cho cô một hộp.
Không vì bà rộng lượng, mà là do mấy bạn vẫn nhạo nước da của Lục Yến Yến.
Tửu Lâu Của Dạ
Lục Yến Yến hộp mặt nạ trong tay, trong lòng mừng rỡ vô cùng. Hộp mà cô đưa đây gần dùng hết , mà làn da cô đúng là sáng hơn rõ rệt. Cô tin chắc rằng nếu dùng thêm hộp nữa, nhất định sẽ trắng hơn, xinh hơn.
Được lợi xong, Lục Yến Yến liền mấy câu ngọt ngào nịnh nọt. Bà Mạnh tâng bốc, hiếm khi tỏ vẻ lạnh nhạt với cô .
Lục Yến Yến dìu Mạnh Cẩn Chu phòng, trong lòng nghĩ đây đúng là một cơ hội .
Từ ngày cưới đến giờ, Mạnh Cẩn Chu từng đụng đến cô một . Lục Yến Yến nhân lúc để ân ái, cô tin rằng chỉ cần hai da thịt mật, Mạnh Cẩn Chu nhất định sẽ yêu .
Thế là cô cẩn thận cởi hết quần áo của Mạnh Cẩn Chu, nhưng dù cố gắng thế nào, cũng chẳng phản ứng gì. Lục Yến Yến thử thêm một lúc, cuối cùng đành chán nản bỏ cuộc.
Sáng hôm , Mạnh Cẩn Chu tỉnh , thấy và Lục Yến Yến đều trần truồng chung trong chăn, lập tức nôn khan mấy tiếng, tiếng nôn Lục Yến Yến giật tỉnh dậy.
Cô dụi mắt, dậy ngay giường, chiếc chăn trượt xuống, lộ làn da vàng nhợt từng mảng.
Mạnh Cẩn Chu nôn xong, đầu thấy cảnh , mặt lập tức sầm xuống, vội nhắm chặt mắt .
Ánh mắt Lục Yến Yến đảo qua, cô liền uốn éo tựa , giọng mềm mại, ngọt ngào như tơ:
“Anh Cẩn Chu, tối qua… hư quá.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-168-am-muu-cua-luc-yen-yen.html.]
Sắc mặt Mạnh Cẩn Chu cứng đờ, hồi lâu vẫn kịp phản ứng để đẩy cô .
Hắn những lời mập mờ của Lục Yến Yến, còn tưởng tối qua gì đó. Tim đau như cắt, nhưng vẫn đối mặt với thực tế.
“Cô… mặc áo .” Mạnh Cẩn Chu mất khá lâu mới thốt câu .
Lục Yến Yến thấy thời cơ thì nên dừng, liền nhanh chóng mặc áo .
Sắp đến tết, cô còn giúp trang trí vài thứ, trong khi bà Mạnh mấy hôm nay tâm trạng , trách cô , nhưng đến lúc chúc Tết, khi bà dẫn Lục Yến Yến và Mạnh Cẩn Chu , hầu như gia đình nào cũng bóng gió rằng cô con dâu trong sạch, bảo Mạnh Cẩn Chu thế mà lấy hàng qua sử dụng.
Ông Mạnh và bà Mạnh tức đến mức đóng cửa ngoài, Lục Yến Yến về cuộc sống nhỏ nhẹ, cẩn thận như .
Thế nhưng điều cô bực bội nhất, vẫn là Mạnh Cẩn Chu vẫn đụng đến cô .
Cuộc sống Lục Yến Yến gặp điều thuận lợi, cô đem tất cả trách mắng lên đầu Thịnh Ý.
Cô suy tính trong lòng, hoặc là ngăn cho Thịnh gia về, hoặc là tỏ khéo léo, nịnh nọt mặt gia đình họ Thịnh, để họ thấy cô mặt. Khi Thịnh gia lấy vinh quang xưa, chắc chắn sẽ mang cô cùng.
Lúc đó, cô sẽ bỏ Mạnh Cẩn Chu, lên kinh thị tìm một hơn.
Dù phương án thứ hai vẻ hấp dẫn, nhưng Lục Yến Yến vẫn thiên về phương án thứ nhất.
Cô Thịnh gia mãi mãi thể phục hồi, Thịnh Ý đời đời sống cuộc sống .
Lục Yến Yến khẽ mỉm , so với cô , Thịnh Ý vẫn quá non nớt.
Nhớ đến ba mươi ngàn đồng mà nhân vật lớn đưa khi sụp đổ Thịnh gia, Lục Yến Yến thấy tự tin vô cùng.
Trong khi đó, Thịnh Ý đang khám bệnh cho dân làng ở thôn Tiểu Ngưu, bỗng hắt xì một cái.
Trong lòng ấm áp lạ thường, hiểu cô luôn cảm giác sẽ gửi tiền cho , mà còn là một khoản tiền lớn.
Thịnh Ý lắc đầu, vứt ngay ý nghĩ phi lý sang một bên.
Vương Tố Phân, đang khám bệnh, ân cần hỏi:
“Bác sĩ Thịnh, cô , mệt ? Nếu mệt thì nghỉ một chút .”
Thịnh Ý lắc đầu:
“Không mệt.”
Vương Tố Phân thở phào nhẹ nhõm, nịnh nọt tiếp:
“Bác sĩ Thịnh, cô hãy châm cho hai mũi, loại đau đến mức nhăn mặt nhé.”
Thịnh Ý: “…”
Xin , ở đây nhận khách biến thái. Thế nhưng cô vẫn chiều theo yêu cầu, châm hai mũi cho Vương Tố Phân.
Xong xuôi, Vương Tố Phân nhăn nhó bỏ .
Thịnh Ý trời tối, cũng dọn đồ nghỉ .
Chỗ phòng khám mới thể sử dụng, sáng mai cô còn chỉ đạo mang đồ đến đó. Tối nay cô cũng định nhắc Lưu trưởng thôn một câu về việc .
Những ngày ông Lưu cũng bận rộn. Dù qua ngày mười lăm, ông giám sát việc xây nhà, đồng thời lo tiếp nhận đưa xuống.
Qua ngày mười lăm, đám trí thức mới sẽ đến, ông còn bận việc trí thức.
Trước đó là chỉ hai đến, hiểu thành năm , ông Lưu chuẩn cho việc .