Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 170: Gặp Mặt

Cập nhật lúc: 2025-11-22 12:01:03
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh Ý chẳng buồn đôi co với hai kẻ điên , chỉ liếc họ một cái tiếp tục về nhà Lư phu nhân.

 

Mạnh phu nhân lúc đang mải suy tính chuyện tìm việc cho Lục Yến Yến, nên cũng gây sự với Thịnh Ý. Vì , dù ba chạm mặt, hiếm khi xảy xung đột.

 

Tới nhà Lư phu nhân, Vương phu nhân vẫn đến.

Tửu Lâu Của Dạ

 

Khi Thịnh Ý bước , kéo theo một bao lớn, Lư phu nhân còn đích giúp một tay.

 

“Lần cháu mang nhiều thật, vất vả cho cháu .” Lư phu nhân , lòng thật sự thương cho Thịnh Ý tự khiêng cả đống mặt nạ đất sét đến đây.

 

Thịnh Ý khẽ lắc đầu:

“Không , cháu cũng xa mấy.”

 

Trong lòng cô thì nghĩ khác, từng túi đất sét đều là tiền cả. Nghĩ tới chút nữa sẽ nhận một khoản nhỏ, cô thấy dù mệt mấy cũng đáng.

 

Hai đang chuyện thì con dâu của Lư phu nhân, Trương Lệ Lệ, từ trong nhà .

 

Lư phu nhân mới sống cùng cô con dâu hai ngày, trong lòng mấy hài lòng.

 

Thấy cô xuất hiện, chỉ nhàn nhạt một câu:

“Ra .” Rồi thôi, chẳng buồn thêm gì nữa.

 

Trương Lệ Lệ cũng thấy ngại. Thật , cô rằng hôm nay Vương phu nhân sẽ tới nên mới cố tình đây.

 

Vừa trong phòng, thấy tiếng động ngoài cửa, cô còn tưởng Vương phu nhân đến.

 

Ra xem mới là Thịnh Ý.

 

Trương Lệ Lệ chút khinh thường trong lòng, cô nghĩ sinh ở huyện, cha là cục trưởng Trương, là trưởng phòng, ông nội từng bí thư, bà nội là giám đốc hợp tác xã.

 

Xuất như thế, đủ khiến nhiều ngưỡng mộ , nhưng Trương Lệ Lệ cũng ngốc đến mức thể hiện ngoài.

 

Lần từng thấy Thịnh Ý thiết với Vương phu nhân, nên hôm nay cô tỏ niềm nở một chút, nịnh Thịnh Ý, cơ hội lấy lòng Vương phu nhân.

 

Nghĩ , cô chủ động :

“Chào cô, thấy cô trong đám cưới . Da cô thật đấy, cô thế?”

 

Thịnh Ý thấy Trương Lệ Lệ bỗng dưng thiết, ngẩn , hiểu dù đối phương đang dịu dàng, cô vẫn thiện cảm nổi.

 

Trương Lệ Lệ cũng khr gì quá đáng, nên cô vẫn giữ giọng bình thường mà đáp:

chỉ là thỉnh thoảng nhớ thì đắp chút mặt nạ đất sét thôi.”

 

Không ngờ tỏ niềm nở như mà Thịnh Ý vẫn thờ ơ, trong lòng Trương Lệ Lệ vui chút nào.

 

tin Thịnh Ý chỉ thỉnh thoảng đắp một chút. Da dẻ thế , chắc chắn là chăm chút kỹ lưỡng, chỉ là cô chịu thật mà thôi.

 

Tuy vui, Trương Lệ Lệ vẫn nén , hỏi thêm.

 

Thịnh Ý ở nhà Lư phu nhân một tiếng thì Vương phu nhân đến.

 

Vừa bước , Vương phu nhân vui vẻ nắm tay Thịnh Ý, ngắm trái ngắm , khen cô trắng hơn, khen cô gầy .

 

Bà bảo hầu mang quà từ xe , tổng cộng mười hai hộp.

 

Trong đó, hai hộp là lễ vật mang sang nhà họ Dương, mười hộp còn đều là quà dành cho Thịnh Ý.

 

“Tiểu Ý , cái là tổ yến, giúp dưỡng nhan. Còn đây là áo len lông cừu, dì chọn màu tím nhạt, con mặc lên chắc chắn tôn da. Còn cái …”

 

Vương phu nhân liền một giới thiệu hết mười món quà, khiến Thịnh Ý sững .

 

“Chị Mai, chị tặng em nhiều quá , quý giá như , em chỉ nên nhận hai món thôi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-170-gap-mat.html.]

Vương phu nhân nắm tay cô, ngăn :

“Tiểu Ý, dì tặng thì con cứ nhận . Với , đừng gọi dì là chị nữa, gọi là dì Mai nhé. Tuổi của dì cũng xấp xỉ con thôi.”

 

“Lần chỗ d.ư.ợ.c liệu của con giúp em trai dì qua cơn nguy cấp. Sau nếu còn d.ư.ợ.c liệu, con cứ liên hệ với nó. Vì để cảm ơn con nên nó cũng gửi quà, chắc vẫn đang đường. À, đây là cách liên lạc của nó, con giữ lấy.”

 

Vương phu nhân liền một tràng, Thịnh Ý chăm chú lắng .

 

Cô cúi đầu tờ giấy trong tay, đó ghi rõ họ tên, điện thoại, cả địa chỉ cụ thể, thông tin đầy đủ.

 

Thịnh Ý cẩn thận cất tờ giấy túi. Vừa , khi về, cô thể hỏi thử về chuyện hạt giống d.ư.ợ.c liệu, xem thể tìm nguồn nào rẻ hơn .

 

Lần Vương phu nhân chủ động thiết hơn với Thịnh Ý, dĩ nhiên là vì bà thấy ở cô lợi ích và năng lực lớn hơn.

 

Nhờ Thịnh Ý giúp đỡ, em trai bao năm thăng chức của bà giờ đề bạt, chức vụ thậm chí còn cao hơn chồng bà. Thân phận bà trong giới xã hội cũng vì thế mà nâng lên, những nhóm bạn quý tộc chẳng buồn mời bà, giờ chủ động gửi thiệp mời.

 

Chính vì , sự coi trọng của Vương phu nhân dành cho Thịnh Ý càng tăng thêm vài phần.

 

Tất nhiên, ngoài lợi ích, bà cũng thật lòng quý mến cô gái . Sau một thời gian tiếp xúc, bà phát hiện thực sự thích Thịnh Ý, năng lực, khiêm tốn, hiểu chuyện.

 

“Tiểu Ý …” Vương phu nhân , giọng mật như nhà: “Gần đây dì quen mấy chị em mới, ai nấy đều hứng thú với loại mặt nạ đất sét mà dì dùng. Dì với con đó, bảo con chuẩn thêm một ít. Lần con mang theo chứ?”

 

Vương phu nhân giọng tình, khiến cảm giác như hai quen từ lâu.

 

Trương Lệ Lệ bên cạnh mà ngưỡng mộ, trong lòng thầm nghĩ Vương phu nhân hóa dễ gần như .

 

đợi Thịnh Ý trả lời nhanh miệng xen :

“Cô mang , ngay trong cái bao kìa.”

 

Vương phu nhân chen ngang, sắc mặt thoáng trầm xuống. Nếu kỹ, còn tưởng bà vẫn đang mỉm .

 

Lư phu nhân dù địa vị bằng Vương phu nhân, nhưng cũng là từng lăn lộn trong giới phu nhân quyền quý, tất nhiên hiểu ngay khí đổi.

 

Bà liếc con dâu một cái, trong lòng tức giận: Vương phu nhân là ai chứ? Nếu gặp Thịnh Ý thì với cái chức nhỏ nhoi của nhà , cửa chuyện với bà , nếu để cô con dâu ngu ngốc hỏng chuyện thì đúng là tức c.h.ế.t mất.

 

Nghĩ , Lư phu nhân liền dịu giọng, cố vẻ ôn hòa :

“Lệ Lệ , con ngoài xem Dương Hải lâu còn về. Nếu nó ăn cơm thì con ăn cùng nó luôn , ăn xong hẵng nhé. Ngoan, .”

 

Trương Lệ Lệ ngờ đúng lúc chồng đuổi ngoài, kinh ngạc đến trừng mắt, nhưng chỉ vài giây , cô nghĩ cách đối phó.

 

“Mẹ , Dương Hải hôm nay đến nhà bạn, bảo con đừng phiền. Con vẫn nên ở nhà cùng và dì Mai trò chuyện cho vui.”

 

Trương Lệ Lệ còn tưởng là khéo léo, nào ngờ Vương phu nhân lập tức lạnh mặt.

 

Bà mím môi, giọng điềm đạm nhưng đầy uy thế:

“Cứ gọi là Vương phu nhân . Người quen , thích gọi như thế.”

 

Một câu , lớn tiếng nhưng khiến cả phòng đông cứng .

 

Trương Lệ Lệ đỏ mắt, hổ , cúi đầu im lặng dám thêm gì.

 

Lư phu nhân thầm thở dài, cứ vẻ thông minh mặt Vương phu nhân cơ chứ, là ai ?

 

Bà vội lên tiếng gỡ gạc cho con dâu:

“Lệ Lệ, con vẫn xem Dương Hải , thật sự yên tâm.”

 

Lần , Trương Lệ Lệ dám cãi, chỉ lặng lẽ gật đầu ngoài.

 

Ra khỏi cửa, cô tìm một góc khuất, sụp xuống nức nở.

 

lúc đó, Mạnh phu nhân và Lục Yến Yến trở về, liền bắt gặp cảnh Trương Lệ Lệ đang ở ven đường.

 

 

 

Loading...