Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 171: So Người Với Người, Tức Chết Người

Cập nhật lúc: 2025-11-22 12:01:04
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mạnh phu nhân nhận Trương Lệ Lệ, là con dâu của Lư phu nhân.

 

Vì xưa nay vốn chẳng ưa gì Lư phu nhân, nên thấy Trương Lệ Lệ đang , bà lập tức cho rằng chắc chồng bắt nạt.

 

Mạnh phu nhân đảo mắt một vòng, bèn vẻ thương cảm mà lên tiếng an ủi:

 

“Ôi chao, chẳng đây là cô dâu mới cưới của Dương Hải ? Sao t.h.ả.m thế ? Ở nhà ức h.i.ế.p ?”

 

Lời vẻ quan tâm, nhưng giọng điệu giấu hết vẻ châm chọc, chỉ thiếu điều thẳng là Lư phu nhân bắt nạt con dâu.

 

Mà Trương Lệ Lệ đang rầu rĩ, đầu óc rối bời, cũng chẳng ý mỉa mai trong đó.

 

Mạnh phu nhân tỏ vẻ dịu dàng, vỗ nhẹ lưng cô:

với chồng cô vốn giao tình, là cô qua nhà chơi một lát . lúc Yến Yến cũng ở nhà, các cô gái trẻ tâm sự với cho khuây khỏa một chút.”

 

Trương Lệ Lệ vốn mềm lòng, thấy Mạnh phu nhân năng dịu dàng, quen với chồng, liền nghĩ đối phương là .

 

liền theo Mạnh phu nhân về nhà họ Mạnh.

 

Ban đầu, Mạnh phu nhân và Lục Yến Yến còn tỏ ân cần, hỏi han đủ điều. Về , Mạnh phu nhân khẽ liếc mắt hiệu, Lục Yến Yến liền đưa Trương Lệ Lệ lên phòng .

 

Lục Yến Yến tỏ vẻ đồng cảm, kể khổ vài câu, nào là dâu khó, chồng soi mói, hai cùng cảnh ngộ, chẳng mấy chốc chuyện hợp ý.

 

Mà Yến Yến vốn chẳng ưa gì Thịnh Ý, nên móc vài câu, ngầm bôi cô.

 

lúc Trương Lệ Lệ đang thấy ấm ức, thế liền gật gù đồng ý, càng nghĩ càng thấy Lục Yến Yến lý.

 

Thấy cô hùa theo, Lục Yến Yến nhân cơ hội kể thêm mấy chuyện bóp méo sự thật, khiến Trương Lệ Lệ dần nảy sinh ác cảm với Thịnh Ý. Cứ thế, hai thành bạn.

 

Còn bên Thịnh Ý, khi Trương Lệ Lệ đuổi ngoài, Lư phu nhân mới âm thầm thở phào.

 

Vương phu nhân vốn cũng đến để ôn chuyện.

 

mới chen chân giới phu nhân thượng lưu, mà mấy trong đó đều quan tâm đến loại mặt nạ bùn của Thịnh Ý, nên mới cố tình đến tìm cô.

 

Bà chịu để Thịnh Ý gọi là dì Mai, còn chủ động tỏ thiết, ngoài vì hợp tính , còn vì Thịnh Ý thể giúp bà.

 

Nếu , với phận cao quý như Vương phu nhân, hạ lấy lòng một cô gái trí thức xuống nông thôn?

 

Còn cái cô Trương Lệ Lệ , tính tình yếu đuối tự cho thông minh, tưởng thể giẫm lên Thịnh Ý mà leo cao, đúng là lượng sức.

 

Vương phu nhân chẳng phí tâm tư hạng như .

 

Bà nắm tay Thịnh Ý, giọng mật:

“Tiểu Ý , con , mấy loại mặt nạ của con đối với dì thật sự quan trọng. Sau thể vững trong cái giới đó , đều trông cậy con cả.”

 

Lời chân thành ấm áp, khiến Thịnh Ý càng thêm cảm tình.

 

“Lần con mang theo khá nhiều đó, dì Mai, Lư phu nhân, con còn nghiên cứu thêm vài loại mới, để con giới thiệu luôn cho hai nhé.”

 

Nói , Thịnh Ý mở túi, lấy từng hộp nhỏ mẫu thử:

 

“Loại giúp mịn da, loại cấp ẩm, còn cái thì trị mụn…”

 

Cô giới thiệu liền mạch từng sản phẩm một, , hai vị phu nhân liền sáng cả mắt.

 

Không bao lâu, cả hai đều thử bôi lên mặt.

 

Mười phút , Vương phu nhân tươi rạng rỡ, hớn hở :

“Tiểu Ý, mấy loại mỗi loại cho dì năm phần nhé. Con tính xem bao nhiêu tiền.”

 

Nói xong, như chợt nhớ điều gì, bà bổ sung:

“Cứ tính theo giá gốc, đừng giảm. Dì mua giúp khác.”

 

Thực Vương phu nhân mua để đem tặng, chỉ sợ nếu thẳng, Thịnh Ý giảm giá cho.

 

Lần Thịnh Ý mang theo tổng cộng mười loại sản phẩm, trong đó chỉ loại cấp ẩm là rẻ nhất, một phần 100 tệ, các loại khác đều 120 tệ một phần.

 

Sản phẩm của Thịnh Ý chỉ hiệu quả rõ rệt mà còn nhiều, một phần dùng hơn một tháng.

 

Thấy Vương phu nhân mua nhiều, cô còn tặng thêm mỗi loại một phần để cảm ơn.

 

Vương phu nhân khách sáo, sảng khoái rút mấy xấp tiền mặt, tổng cộng 5900 tệ đưa cho Thịnh Ý.

 

Thịnh Ý cũng đếm, chỉ gọn gàng bỏ túi vải nhỏ mang bên .

 

Dù chi gần sáu nghìn, nhưng Vương phu nhân thấy xứng đáng.

 

Bởi những món quà thể giúp bà và em dâu cùng củng cố vị thế trong giới thượng lưu, đồng thời còn tạo điều kiện để chồng bà thích nghi với chức vụ mới.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-171-so-nguoi-voi-nguoi-tuc-chet-nguoi.html.]

Ví như, khi một phu nhân nhận quà mời vợ chồng Vương phu nhân đến nhà chơi, lúc đó chỉ quan hệ giữa hai phụ nữ kéo gần, mà chồng của Vương phu nhân cũng lợi.

 

đến nhà , mấy ông chồng thể uống rượu, trò chuyện .

 

Còn nếu ai khéo léo từ chối quà thì rõ ràng là do chồng giao thiệp, càng dễ giúp nhà họ Vương phân biệt ai nên tiếp cận, ai .

 

Tóm , một việc mà lợi trăm đường.

 

Vương phu nhân cất gọn những sản phẩm mua, nét mặt rạng rỡ, vui vẻ tán gẫu cùng Thịnh Ý.

 

Lư phu nhân cũng chẳng rảnh rỗi, bà còn thành nhiệm vụ giúp mấy chị em quen mua hộ mỹ phẩm nữa.

 

Nhà ruột của Lư phu nhân vốn giàu , nên bà cũng tiếc tiền. Bà mua mỗi loại một phần cho , mua thêm mười hộp mặt nạ bùn trắng và mười hộp trị mụn để đem biếu khác.

 

Phụ nữ mà, ai mà chẳng thỉnh thoảng mọc vài cái mụn mặt.

 

Tuy chẳng ai nhờ mua loại trị mụn, nhưng Lư phu nhân tin rằng, chỉ cần bà giới thiệu, mấy bạn của bà chắc chắn sẽ tranh mà đặt.

 

Tính tổng , sản phẩm Lư phu nhân mua hết 3.580 tệ.

 

Chỉ là trong mang đủ tiền mặt, nên định bữa cơm sẽ dẫn Thịnh Ý ngân hàng rút.

 

Thịnh Ý tất nhiên đồng ý, hôm nay chỉ trong một buổi cô kiếm 9.480 tệ, trừ chi phí thì lãi tới 6.580 tệ.

 

Trong lòng cô vui như mở hội, hai mặt mà cứ thấy như đang hai vị thần tài.

 

, Thịnh Ý cũng hiểu rõ bán nhiều thế thôi, chứ theo lượng hàng cô , ít nhất hai tháng tới chắc ai mua thêm.

 

Nói thật, giá cô bán trong thời buổi hề rẻ, nhưng cũng là tiền nào của nấy, hiệu quả rõ rệt, hề suông.

 

Lấy ví dụ như mặt nạ bùn dưỡng da, mùa đông nếu tay nứt nẻ, chỉ cần kiên trì bôi trong ba ngày, làn da sẽ mềm mịn như .

 

Cũng chính nhờ hiệu quả mà Lư phu nhân và Vương phu nhân sẵn lòng chi tiền.

 

Hơn nữa, dùng tiết kiệm, một hộp thể xài tới hai tháng, còn chỉ nhớ mới dùng một .

 

Thịnh Ý tính toán miên man suy nghĩ, đến khi Lư phu nhân gọi mấy tiếng mới giật .

 

Thì Trương Lệ Lệ về từ nhà Mạnh phu nhân, mà trời cũng sắp tối, Lư phu nhân bèn rủ nhà hàng quốc doanh ăn cơm.

 

đặt sẵn một bàn lớn, mời đầu bếp giỏi nấu riêng mấy món đặc biệt.

 

Thịnh Ý thấy đều đợi , ngại ngùng, liền xin , vội vàng cùng.

 

Tửu Lâu Của Dạ

Mọi ăn uống vui vẻ, bữa cơm tràn ngập tiếng . Ăn xong, Lư phu nhân dẫn Thịnh Ý ngân hàng rút tiền.

 

Thịnh Ý bây giờ cũng mang theo sổ tiết kiệm, cô sợ để tiền ở nông thôn an .

 

Nhân viên ngân hàng thấy chỉ là chuyện chuyển tiền trong nội bộ nên thủ tục nhanh. Mọi việc xong xuôi, Thịnh Ý về, cẩn thận cất dọn phần mặt nạ còn .

 

Lần cô mang theo đủ hàng, riêng mặt nạ trắng và trị mụn mà Lư phu nhân đặt, cô vẫn còn thiếu tám hộp mỗi loại. Cô tính mai sẽ thị trấn để giao nốt.

 

Những loại sản phẩm khác thì cô định mang về nữa, để nhà Lư phu nhân cho tiện. Dù nếu ai mua, cứ nhờ Lư phu nhân bán giúp, nhiều lắm thì cô tặng thêm vài hộp cảm ơn là .

 

Trương Lệ Lệ chứng kiến cảnh Lư phu nhân rút từng xấp tiền đưa cho Thịnh Ý, trong lòng nghẹn , cực kỳ khó chịu.

 

Chiều đó, đợi hết, cô liền hỏi:

“Mẹ, đưa cho Thịnh Ý nhiều tiền thế?”

 

Giọng Lư phu nhân thản nhiên:

“Mẹ mua mặt nạ của , đưa tiền thì đưa gì?”

 

Trương Lệ Lệ nghẹn họng, định “đó là mấy nghìn tệ đấy”, nhưng rốt cuộc dám.

 

Bán mấy hộp mặt nạ mà kiếm từng tiền ư?

 

vốn việc ở cửa hàng bách hoá lớn, nhà giúp nên mới đó, mỗi tháng lương 40 tệ, phúc lợi lắm , ai cũng .

 

Thế mà nếu kiếm hơn 3.000 tệ, cô nhịn ăn nhịn uống bảy năm mới để dành nổi!

 

Thật đúng là so với , tức c.h.ế.t mà!

 

Trong lòng cô đầy ấm ức, cam tâm.

 

lúc đó, Lục Yến Yến xuất hiện.

 

“Lệ Lệ, cô ở nhà ? Dì Lư, chào dì ạ.” Lục Yến Yến ngọt ngào, giọng mềm mại, gương mặt đáng yêu đến mức khiến dễ xiêu lòng.

 

 

 

 

Loading...