Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 172: Cán Bộ Trí Thức Mới Đến
Cập nhật lúc: 2025-11-22 12:01:05
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà Lư thì dễ qua mặt như thế, bà còn lạ gì con Lục Yến Yến nữa chứ.
Vì , khi Lục Yến Yến đến chào hỏi, bà chỉ lạnh nhạt gật đầu một cái.
Lục Yến Yến cũng hề lúng túng, cô tự nhiên nhà họ Dương, khoác tay Trương Lệ Lệ cùng phòng.
Vừa bước , Lục Yến Yến nũng :
“Lệ Lệ, cô sẽ giới thiệu cho công việc ở cửa hàng cung tiêu, hôm đó ở nhà quên hỏi kỹ, chừng nào thể thế?”
Trương Lệ Lệ nghĩ một lát :
“Cái đó cũng rõ, tối nay về hỏi ba , với cô .”
Lục Yến Yến tỏ vô cùng phấn khởi:
“Vậy thì quá , Lệ Lệ, cảm ơn cô nhiều lắm. nhất định sẽ trân trọng công việc .”
Thực Lục Yến Yến cũng chẳng thật lòng , chỉ là bà Mạnh ép buộc nên đành chịu. So với việc để bà Mạnh sắp xếp cho một công việc mà cô thích thì tự tay vẫn hơn.
Trương Lệ Lệ vẻ hồ hởi của bạn , trong lòng dâng lên cảm xúc khó tả.
Vì một công việc ở cửa hàng cung tiêu mà Lục Yến Yến thể vui mừng đến , còn Thịnh Ý thì khi nhận hơn ba nghìn đồng, mắt còn chẳng thèm chớp một cái.
Càng nghĩ, Trương Lệ Lệ càng thấy khó chịu. Cô tự an ủi , may mà Thịnh Ý việc , chỉ là một cán bộ trí thức đưa về nông thôn thôi. Xét , cô vẫn hơn Thịnh Ý một bậc.
Nghĩ , tâm trạng cô mới khá lên đôi chút.
Hai trò chuyện thêm một lúc, Lục Yến Yến dậy về.
Trương Lệ Lệ tiễn cô xuống tầng, đợi khuất mới xuống chiếc túi sàn, ngập ngừng mãi mới đỏ mặt :
“Mẹ, con thể mua một hũ mặt nạ bùn ?”
Bà Lư những nốt mụn li ti mặt con dâu, suy nghĩ một chút giới thiệu cho cô một loại mặt nạ bùn sạch.
Trương Lệ Lệ vội để cô lấy tiền, nhưng bà Lư phẩy tay:
“Chút tiền , vẫn mà.”
Trương Lệ Lệ ngạc nhiên thái độ dịu dàng của chồng, hai con chuyện về các loại mỹ phẩm, khí giữa hai bất giác trở nên mật hơn hẳn.
Thịnh Ý vội vàng về thôn, dám nghỉ ngơi một phút nào. Cô thêm cho đủ mặt nạ bùn mà bà Lư đặt. May là loại trắng cô chuẩn sẵn nhiều, chỉ còn thiếu hai hũ. Giờ chỉ cần thành nốt mấy hũ trị mụn nữa là xong.
Cô bận rộn suốt cho đến tối. Trong thời gian đó, ngoài Phúc Mãn đến nhờ châm cứu thì chỉ bác Hoa mang đồ ăn sang cho cô.
Sáng hôm , khi ăn xong và châm cứu cho Phúc Mãn, Thịnh Ý mượn xe đạp của Lưu trưởng thôn thị trấn.
Thực cô cũng định xe đạp, nhưng hàng mang theo quá nhiều nên đành thôi. Giờ đường thôn Tiểu Ngưu , từ thôn thể thẳng xe đạp lên đến huyện.
Đến nhà Lư phu nhân, Thịnh Ý giao hàng cho bà. Bà Lư đưa cô 120 đồng, đó là tiền hũ mặt nạ trị mụn mà hôm qua Trương Lệ Lệ lấy.
Thịnh Ý nhận tiền, nấn ná, lập tức rời . Cô định đến bưu điện để gọi điện cho em trai bà Vương, hỏi về chuyện hạt giống d.ư.ợ.c liệu, chỉ là may mấy cuộc gọi đầu tiên đều kết nối . Cô cũng bỏ cuộc, kiên nhẫn đợi thêm nửa tiếng gọi , cuối cùng cũng thông máy.
“A lô, chào , là mà bà Vương giới thiệu. hỏi về chuyện hạt giống d.ư.ợ.c liệu.”
Em trai bà Vương - Vương Đông Huy - thấy giọng con gái qua điện thoại, ban đầu còn ngờ vực.
Nghe nhắc đến chị gái và d.ư.ợ.c liệu, mới nhớ , lẽ là cô gái từng bán t.h.u.ố.c bắc cho .
Chỉ là chuyện đó, thật sự rõ. Lần cần d.ư.ợ.c liệu là vì chạy cửa, một quan trọng cần tiếp cận. Nghe vợ của đó em trai từng chơi khi thăng chức trưởng phòng ở nhà máy dược, đang thiếu một lô nguyên liệu. Nhờ mối ăn với Thịnh Ý, giúp vá lỗ hổng, đổi cũng chịu nể mặt, giúp một .
Vương Đông Huy nghĩ một lúc :
“Để hỏi thăm giúp cô, tin gì sẽ liên lạc .”
Thịnh Ý thôn Tiểu Ngưu điện thoại, nên thêm:
“Anh thể gửi điện báo cho ? Ở chỗ máy điện thoại, phiền nhé.”
Vương Đông Huy tất nhiên đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-172-can-bo-tri-thuc-moi-den.html.]
Sau khi hỏi xong chuyện đó, Thịnh Ý liền vội vàng về thôn.
Lúc xong hết việc thì cũng đến giờ ăn trưa. Cô định nhân tiện mang xe đạp trả cho bác Hoa, ăn cơm luôn ở đó.
Không ngờ tới nhà bác Hoa, cô tin một nữ cán bộ trí thức mới đến sớm hơn dự kiến, còn hai nữa chậm nhất cũng sẽ đến trong hai ngày tới.
Thịnh Ý lập tức thấy đau đầu, căn nhà mới tuy dựng xong hai ngày , nhưng vẫn dùng chậu than để hong khô, xua bớt ẩm. May mà cái giường sưởi xây sẵn, chứ thì khiêng chiếc giường từ phòng khám về nữa.
Bác Hoa thêm củi bếp, :
“Tiểu Ý, cháu mở cửa cho cô cán bộ trí thức đó .”
Thịnh Ý vốn cũng định thế, nên dựng xe đạp xong là thẳng tới khu ở của cán bộ trí thức.
Vừa bước qua cổng, cô thấy một cô gái trẻ, dáng vẻ yếu ớt đang xổm cửa phòng .
Thấy Thịnh Ý tới, cô gái bĩu môi, giọng mềm nhũn trách móc:
“Cô đến chậm quá đó, đợi cô lâu lắm đấy.”
Thịnh Ý áy náy, :
“Xin nhé, cô đến hôm nay. Giờ mở cửa cho cô ngay.”
Nói xong, cô lấy chìa khóa mở cửa.
Cô gái cũng chẳng khách sáo, chen ngay , bước phòng.
Vừa , cô định đặt cái túi vải bẩn, dính đầy đất của lên chiếc giường của Thịnh Ý.
Tửu Lâu Của Dạ
Mặt Thịnh Ý lập tức sa sầm, cô nhanh chân chặn :
“Đó là giường của , cô ngủ bên .”
Cô gái mím môi, giọng nũng nịu:
“ cái giường nhỏ xinh quá, nhường cho mà. Cái giường đất đen , chẳng hợp với gì cả.”
Khóe môi Thịnh Ý khẽ giật, giường đất đó rõ ràng sạch sẽ, chỗ nào mà đen cơ chứ?
“Cái giường là tự mua, nếu cô thích thì cũng thể mua một cái riêng. Còn giường là do thôn cấp.”
Nghe thế, cô gái vẫn phụng phịu:
“ mà thích giường của cô hơn, mua một cái giường thì tốn bao nhiêu , cô nhường cho , cô mua cái khác là mà.”
Nói cô định đặt túi đồ lên.
Thịnh Ý thật sự bật vì tức, mặt lạnh tanh:
“Cô thử chạm giường xem.”
Cô gái lẽ dọa, khẽ rùng , miễn cưỡng đặt túi đồ lên giường đất.
Thịnh Ý cô , sợ cô động lung tung, bèn chỉ từng món trong phòng:
“Những thứ là đồ của , cô đừng động .”
Cô gái tròn mắt:
“Tất cả đều của cô ? Không thể nào. Nếu thì còn thứ gì để dùng nữa ?”
Thịnh Ý chỉ chiếc bàn cũ:
“Cái bàn đó cô thể dùng.”
Cô gái cô đầy nghi ngờ:
“Cô thế lý chắc? Ý cô là mấy món mới và sạch là của cô, còn cũ nát mới là của thôn cấp ? Không cho dùng thì cứ thẳng, ngờ mới tới ngày đầu cô bắt nạt. sẽ với đội trưởng!”
Thịnh Ý chẳng buồn đáp, tùy cô gì thì .
Lát nữa qua nhà bác Hoa ăn cơm, cô sẽ báo với Lưu trưởng thôn, nhờ ông tìm hong khô căn nhà mới cho nhanh, cô dọn khỏi đây càng sớm càng .