Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 176: Có Người Bị Thương Ở Sau Núi

Cập nhật lúc: 2025-11-28 04:29:48
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

tên là Lưu Tiểu Hoa, điều từ công xã Liên Hoa tới.” Lưu Tiểu Hoa giới thiệu bản , giọng nhỏ nhẹ, chút rụt rè.

 

“Còn là Hà Xuân Yến, cũng từ công xã Liên Hoa tới.” Hà Xuân Yến mặc một chiếc áo bông hoa sặc sỡ, mặt đ.á.n.h phấn tô son kỹ càng. Lúc chuyện, cô mím môi, đưa tay chỉnh tóc, những động tác nhỏ ngớt.

 

Thịnh Ý thấy hai giới thiệu xong thì :

là Thịnh Ý.”

 

Tiền Kiều Kiều thấy đều , cũng miễn cưỡng mở miệng:

là Tiền Kiều Kiều.”

 

Sau khi bốn giới thiệu xong, Hà Xuân Yến đảo mắt quanh căn phòng, với vẻ bất mãn:

“Phòng nhỏ, bốn ở chung thì chật quá. À, lúc nãy thấy bên cạnh căn phòng trống, ai ở ?”

 

Nói xong, cô uốn éo , toan ngoài xem thử căn phòng đó . Nếu , cô tính sẽ lên tiếng xin phép thôn, xem thể chuyển qua đó ở riêng , dù bốn chen chúc thế thật là ngột ngạt.

 

Nghe , Tiền Kiều Kiều liếc sang Thịnh Ý, bĩu môi, gì.

 

Thịnh Ý lạnh nhạt đáp lời Hà Xuân Yến:

“Căn phòng đó là bỏ tiền xây. Bên trong vẫn còn ẩm, nên tạm thời ở đây, vài hôm nữa sẽ chuyển qua đó.”

 

Hà Xuân Yến xong, động tác đang định liền khựng , nở một nụ gượng gạo về, tiếp tục xuống, vẫn với dáng vẻ uốn éo như cũ.

 

Buổi tối, vì chăn của Tiền Kiều Kiều vẫn gửi đến, cô liền quấn lấy vẻ hiền lành dễ chuyện nhất, Lưu Tiểu Hoa.

 

“Chị Tiểu Hoa, chị cho em đắp chung chăn ? Chăn của em tới, đêm nay lạnh quá.”

 

Lưu Tiểu Hoa vốn là mềm lòng, do dự một chút gật đầu:

“Được thôi, chúng đắp chung nhé.”

 

Tiền Kiều Kiều mừng rỡ, ôm lấy cô:

“Chị Tiểu Hoa quá mất!”

 

Khuôn mặt Lưu Tiểu Hoa lập tức đỏ ửng lên vì ngượng.

 

Hai chung một chiếc chăn đơn, vì chăn nhỏ nên chỉ thể thẳng , sát .

 

Tiền Kiều Kiều thói quen ngủ mặc gì, làn da trần dính chặt Lưu Tiểu Hoa khiến cô vô cùng khó chịu, nhưng vì đồng ý từ , Lưu Tiểu Hoa đành cố nhịn.

 

Lúc đầu, hai còn đắp chung một nửa mỗi , nhưng đó Tiền Kiều Kiều dần dần kéo hết chăn về phía , cuốn kín lấy .

 

Lưu Tiểu Hoa lạnh đến mức tỉnh dậy, cố giành chăn mà nổi, cuối cùng đành cởi áo khoác đắp lên .

 

Sáng hôm , khi thức dậy, cô liền cảm lạnh.

 

Thịnh Ý thấy cô cứ hắt liên tục thì nhíu mày:

“Tiểu Hoa, cô cảm ?”

 

Nói , cô bước đến, đặt tay lên trán cô.

 

“Không chỉ cảm , còn sốt nữa. Lát nữa cô trạm y tế, kê cho ít thuốc.”

 

Tiền Kiều Kiều Lưu Tiểu Hoa thật sự cảm cúm, liền nhăn mặt tỏ vẻ ghê tởm:

“Chị Tiểu Hoa, chị tránh xa bọn em nhé, đừng để lây cho bọn em. Tối qua em còn đắp chung chăn với chị, lây nữa.”

 

cau mày, mặt đầy khó chịu.

 

Dù bản vẫn còn sốt, nhưng Tiền Kiều Kiều coi Lưu Tiểu Hoa như ổ bệnh. Càng nghĩ càng thấy bực, trong lòng chẳng vui nổi.

 

Lưu Tiểu Hoa đến mức hổ, lí nhí xin ba còn .

 

Thịnh Ý chỉ im lặng, xen .

 

Ngược , Hà Xuân Yến tò mò hỏi:

“Thịnh Ý, cô giúp việc trong trạm y tế ? Bên đó tuyển thêm ? cũng .”

 

Vừa , cô cố tình ưỡn ngực, giọng ngọt như mật.

 

Tiền Kiều Kiều thấy cảnh đó, khẽ bĩu môi.

là hồ ly tinh.”

 

Thịnh Ý thản nhiên đáp:

là y sĩ của thôn, trạm tạm thời tuyển thêm .”

 

Không ngờ là bác sĩ thật, Hà Xuân Yến ngượng, thêm gì nữa, chỉ lôi cây bút kẻ mày , soi gương tô lớp trang điểm.

 

Sau khi dọn dẹp giường chiếu xong, Thịnh Ý sang nhà bên cạnh múc nước rửa mặt, như thường lệ đến nhà bác Hoa.

 

Khi cô đến trạm xá, Lưu Tiểu Hoa và Phúc Mãn mặt .

Tửu Lâu Của Dạ

 

tiên bắt mạch cho Tiểu Hoa, đó kê cho cô một thang t.h.u.ố.c uống trong một ngày.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-176-co-nguoi-bi-thuong-o-sau-nui.html.]

Thể trạng của Tiểu Hoa vốn khá , tuy sốt nhưng nặng, chỉ cần uống t.h.u.ố.c một ngày là khỏi.

 

cầm thuốc, vẻ ngượng ngập :

“Cái hết bao nhiêu tiền, trả cho cô.”

 

Thịnh Ý liếc qua gói t.h.u.ố.c trong tay cô, đáp:

“Năm hào.”

 

Tiểu Hoa còn tưởng nhầm, kinh ngạc hỏi :

“Cái gì cơ?”

 

Thịnh Ý tưởng cô thật sự rõ, liền nhắc :

“Năm hào.”

 

Lần , Tiểu Hoa mới chắc chắn là sai, khẽ thở phào một nhẹ nhõm.

 

“Cho cô.”

 

Thịnh Ý nhận tiền, bỏ ngăn kéo.

 

Tiểu Hoa vốn giỏi ăn , chỉ cầm t.h.u.ố.c lặng lẽ rời .

 

Đi ngang qua phòng bào chế thuốc, cô thấy mấy nữ công nhân bên trong đang rôm rả, trong ánh mắt thoáng hiện vẻ ngưỡng mộ.

 

Sau khi Tiểu Hoa khỏi, Thịnh Ý mới bắt đầu châm cứu cho Phúc Mãn.

 

Lúc trong trạm xá vài đến khám bệnh, nhưng vì ai cũng quý mến Phúc Mãn, nên đều nhường bé khám .

 

Thịnh Ý châm cứu xong cho Phúc Mãn, tiếp tục tuần tự khám bệnh cho những khác.

 

Phúc Mãn sân đ.á.n.h thái cực quyền một lúc, đó ngoan ngoãn xuống ghế.

 

lúc đó, bên ngoài làng bỗng vang lên tiếng huyên náo, mấy bác gái đang chờ khám, trong tay vẫn cầm thứ tự, nhưng tò mò quá nên kéo chạy xem.

 

Vừa thấy liền giật , mấy mặc đồng phục, tay cầm vũ khí, bước chân đồng đều, đang chạy thẳng thôn.

 

Mấy bác gái hoảng sợ, vội vàng rút hết trạm xá, dám hó hé gì thêm.

 

Thịnh Ý cũng tò mò chuyện gì xảy , nhưng cô ngoài, vì vẫn còn bệnh nhân đang chờ.

 

Chẳng bao lâu , Lưu trưởng thôn hớt hải chạy tới.

 

“Thịnh Ý, một đồng chí thương, đang ở phía núi! Nghe mất m.á.u nhiều, cử động , cháu mau đến xem !”

 

Lưu trưởng thôn dồn dập, giọng đầy lo lắng. Nghe xong, sắc mặt Thịnh Ý trầm , cô nhanh chóng thu dọn đồ nghề vội vàng theo ông.

 

Vài mặc đồng phục thấy gọi đến là một cô gái trẻ, ai nấy đều nhíu mày, trẻ như thế , gì chứ?

 

lúc lúc để chọn lựa, họ vẫn dẫn cô thẳng lên núi.

 

Ở đó, một thanh niên hơn hai mươi tuổi thương ở bụng, m.á.u vẫn còn chảy. Sắc mặt tái nhợt, thẳng mặt đất.

 

Lúc còn tỉnh táo, cố gắng dặn dò vài việc với Trần Diễn, những xung quanh cảnh như đang trăn trối, khỏi rơi nước mắt.

 

Khi Thịnh Ý chạy đến, cô để ý thấy Trần Diễn, chỉ nghiêm túc hỏi:

“Là đồng chí nào thương?”

 

Vì mấy vây quanh che gió cho thương nên cô nhất thời rõ.

 

Trần Diễn thấy Thịnh Ý, khẽ sững .

 

Một nữ đồng chí bên cạnh liền cau mày quát:

“Cô là ai? Ai cho cô đến đây?”

 

Nói xong, cô liền chuẩn rút vũ khí.

 

Trần Diễn đưa tay chặn nòng s.ú.n.g , với Thịnh Ý:

“Ở đây, mau đến xem .”

 

Nữ đồng chí hài lòng với hành động của Trần Diễn, liền giơ tay cản Thịnh Ý:

 

“Cô qua!”

 

Rồi sang mấy đàn ông tìm :

“Các ăn kiểu gì ? bảo tìm bác sĩ, các kéo về một như thế ?”

 

cau mày, ánh mắt lộ rõ sự khinh miệt, chút kiêng dè mà đ.á.n.h giá Thịnh Ý từ đầu đến chân.

 

Ngực to, m.ô.n.g nở, da trắng, dáng vẻ mềm mại như nước, khuôn mặt còn xinh quyến rũ, đúng là một con yêu tinh hổ!

 

 

 

 

Loading...