Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 179: Xác Định Giống Hạt Dược Liệu

Cập nhật lúc: 2025-11-29 13:14:40
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Hồng và thanh niên trí thức tiếng ch.ó sủa dọa cho sợ đến mức dám ngoài.

 

Hai đầu óc trống rỗng, cứ tưởng phát hiện nên tim đập thình thịch, run rẩy trốn im thin thít trong đó.

 

Mãi đến khi tiếng ch.ó ngừng , họ mới vội vã chạy , mỗi tản về một hướng.

 

Sáng hôm , Thịnh Ý cố tình đến nhà bác Hoa ăn sáng, cô sợ nếu gặp Chu Hồng sẽ kìm nét mặt của . Vì , cô cố tình đợi đến gần trưa mới sang.

 

Chu Hồng tuy đuổi khỏi phòng khám, nhưng vì ở nhà suốt, nên đành xuống đồng kiếm công điểm.

 

Trớ trêu , hôm nay trời , bác Hoa cũng đồng theo.

 

Khi Thịnh Ý đến nơi, bác Hoa vẫn về, đành ngậm ngùi , định bụng chiều đến chuyện , nhưng mấy hôm liền, bác Hoa đều đồng việc, Thịnh Ý đến mấy cũng gặp trong nhà, dần dần cô liền quên khuấy chuyện đó.

 

Hai ngày , Lưu trưởng thôn mang đến hai tin vui.

 

Một là việc điều chuyển công tác của cha Thịnh Ý phê duyệt chính thức bằng văn bản. Hai là ông bàn bạc xong với mấy gia đình khác về việc chọn loại d.ư.ợ.c liệu để trồng.

 

Ông :

“Bác với Vương Bá Thiên mấy lên núi đo diện tích, dựa theo yêu cầu của cháu mà bàn bạc chuyện giống hạt. Mọi đều thấy hợp lý nếu trồng bản lam căn, kinh giới, t.ử tô và hoàng kỳ.”

 

Thịnh Ý gật đầu, đúng như cô nghĩ.

 

Ba loại bản lam căn, kinh giới, t.ử tô đều là d.ư.ợ.c liệu ngắn ngày, thu hoạch trong năm, còn hoàng kỳ thì ở đời thể canh tác nhân tạo để thu trong một năm, nhưng hiện tại mất ba đến năm năm mới thể thu hoạch .

 

Sau khi xác định giống hạt, Thịnh Ý cùng Lưu trưởng thôn bàn thêm về diện tích trồng, ghi chép , dự định lát nữa sẽ lên thị trấn gọi điện cho Vương Đông Huy.

 

Tuy nhiên, cô vẫn hỏi thêm về chuyện cha .

 

Lưu trưởng thôn hiền hậu:

“Ban đầu bác còn tưởng ba cháu đến cuối tháng ba mới sang , nhưng theo tình hình , e rằng chỉ nửa tháng nữa là họ thể đến. Thôn phê duyệt ba suất, Tiểu Ý, chuyện sắp xếp giao cho cháu quyết định nhé.”

 

Nghe , Thịnh Ý khẽ nhíu mày.

 

Ba suất, bên khu mỏ tổng cộng năm hộ, mà thôn Tiểu Ngưu chỉ nhận ba, ngoài cha cô và ông bà ngoại , suất còn dành cho ai, chuyện cần cân nhắc kỹ.

 

Cô vốn định gọi điện cho Lưu quản sự, nhưng giờ thấy tình hình rõ ràng, sợ bên hỏi đến mà trả lời nên thôi, cứ tạm hoãn .

 

Nghĩ , cô gác chuyện đó sang một bên, đạp xe lên trấn gọi điện cho Vương Đông Huy.

 

Bưu điện của thị trấn chỉ một máy điện thoại, mà chờ gọi thì đông. Thịnh Ý xếp hàng nửa tiếng mới đến lượt, mà gọi mấy liền, Vương Đông Huy đều bắt máy.

 

Cô chỉ còn thở dài, cuối hàng xếp chờ nữa.

 

Lại nửa tiếng trôi qua, đến lượt , cô âm thầm cầu nguyện, nhất định máy, nhưng vận may vẫn mỉm . Vương Đông Huy vẫn trả lời.

 

Thịnh Ý tức đến nỗi ngửa cổ than trời, chán nản xe về thôn, ngờ về đến nơi, Lưu trưởng thôn hấp tấp chạy tới tìm cô.

 

“Tiểu Ý, cháu quyết định xong ba suất hạ phóng ? Thị trấn báo tin, một suất chỉ định , giờ chỉ còn hai thôi. Cháu nhanh điền tên, bác nộp danh sách ngay, việc là định luôn đấy.”

 

Thịnh Ý giật kinh hãi, cô mới một chuyến lên trấn mà mất một suất ?

 

cũng chỉ còn hai suất, cô chẳng do dự nữa, lập tức điền tên Thịnh Quốc Lương và vợ, cùng ông bà Trịnh.

 

Làm xong, Thịnh Ý mới tâm trạng hỏi :

“Chú Lưu, gấp gáp thế ạ?”

 

Lưu trưởng thôn cũng chỉ sơ qua:

“Nghe bắt một cán bộ cấp , đó điều xuống vùng chúng để cải tạo. Chắc thấy thôn còn suất trống nên mới chỉ định qua đây.”

 

Thịnh Ý ngờ sự trùng hợp như . Cô giao hồ sơ điền cho Lưu trưởng thôn.

 

Tửu Lâu Của Dạ

Lưu trưởng thôn hiểu rõ tầm quan trọng của việc , chẳng dám chậm trễ, cầm theo tài liệu thẳng lên trấn nộp.

 

Còn Thịnh Ý cũng một chuyến nữa, cô cần trao đổi với Lưu quản sự, tiện thể gọi điện cho Vương Đông Huy.

 

Thế là cô và Lưu trưởng thôn mỗi một chiếc xe đạp, cùng lên thị trấn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-179-xac-dinh-giong-hat-duoc-lieu.html.]

Lưu trưởng thôn thẳng đến văn phòng thị trưởng, còn Thịnh Ý rẽ bưu điện thị trấn.

 

Chắc là đến gần giờ cơm trưa, nên đúng lúc Lưu quản sự quả thật đang ở nhà.

 

Khu quản sự điện thoại riêng, máy, rõ ý của Thịnh Ý thì lập tức sẽ phối hợp sắp xếp.

 

Thịnh Ý mấy câu cảm ơn, mới cúp máy.

 

Sau đó, cô cho Vương Đông Huy. Người đang xếp hàng phía rõ ràng tỏ vẻ bất mãn, họ cho rằng cô chỉ xếp hàng một chiếm máy để gọi hai cuộc.

 

Thịnh Ý cũng bất đắc dĩ, thật sự xếp hàng từ đầu, nên đành mặt dày gọi luôn.

 

Lần , may mắn là Vương Đông Huy bắt máy.

 

rõ loại giống hạt d.ư.ợ.c liệu cần mua:

 

“Bản lam căn cần cho 100 mẫu đất, kinh giới 80 mẫu, t.ử tô 65 mẫu.”

 

Còn hoàng kỳ thì trong thôn hạt giống lưu sẵn, cần mua thêm.

 

Vương Đông Huy vốn hỏi giá từ , xong liền đối chiếu bảng giá, tính toán một chút đưa con khi giảm:

 

“Những giống tổng cộng ba trăm đồng, để giá ưu đãi. Ngày mai cho đóng gói gửi thẳng cho cô.”

 

Giá đúng là hợp lý đến ngờ, Thịnh Ý mừng rỡ, mấy câu cảm ơn nồng nhiệt, để cúp máy.

 

Cuộc gọi thuận lợi đến mức cô gần như tốn bao nhiêu thời gian.

 

Trả tiền điện thoại xong, Thịnh Ý dắt xe ngoài, chờ Lưu trưởng thôn ở chỗ gửi xe.

 

Khoảng một tiếng ông mới , tuy việc suôn sẻ, nhưng cuối cùng vẫn xử lý .

 

Nghe tin, Thịnh Ý mới thực sự thở phào nhẹ nhõm.

 

kể với Lưu trưởng thôn chuyện đặt xong hạt giống. Ông xong thì vui mừng khôn xiết, mãi thôi, hai cùng lên xe đạp trở về thôn.

 

Vài ngày , cuộc sống trôi qua yên bình, nhưng hôm đó, thôn Tiểu Ngưu bất ngờ xuất hiện một đoàn đông đúc, áp giải một nam một nữ về làng.

 

Dân làng bao giờ thấy cảnh tượng như , ai nấy đều sợ hãi, chỉ dám ló đầu khỏi tường thấp để .

 

Hai áp giải vòng quanh khắp làng, mới đưa đến chuồng bò, mà chuồng bò của thôn Tiểu Ngưu thì chỉ chuồng chứ bò.

 

Trước đây vì nghèo quá nên mua nổi, tuy tiền nhờ bán d.ư.ợ.c liệu, nhưng cận Tết, giá bò tăng cao, Lưu trưởng thôn tiếc tiền nên vẫn mua.

 

Nhân viên áp giải chuồng bò sạch sẽ tinh tươm mặt, nhíu mày tỏ vẻ hài lòng.

 

“Chuồng bò gì mà sạch thế , thế thì bọn họ chịu khổ ?

Sau đừng dọn sạch như nữa, càng bẩn, càng thối càng .”

 

Lưu trưởng thôn gượng :

“Bọn cố ý, thôn nghèo, thật sự là bò.”

 

Người cũng cạn lời, ngờ thôn Tiểu Ngưu nghèo đến mức .

 

Ông vung tay lệnh:

“Vậy mua hai con bò cho thôn .”

 

Lưu trưởng thôn mừng rỡ như mở cờ trong bụng, ngờ vớ bẫm chuyện như thế.

 

Tất nhiên, điều kiện là giữ chuồng bò dơ bẩn, bừa bộn. Lưu trưởng thôn liền gật đầu đồng ý ngay tắp lự.

 

Đợi đoàn rời , dân mới dám túm tụm xem.

 

Thịnh Ý cũng , vì cô xem thử hai hạ phóng là ai, dù họ cũng sẽ sống cùng cha , nhưng khi rõ mặt hai , Thịnh Ý sững sờ tại chỗ…

 

 

 

 

 

Loading...