Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 189: Có Người Nhắm Vào Nhà Họ Thịnh

Cập nhật lúc: 2025-12-03 12:58:23
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Có lẽ vì lời đe dọa của Thịnh Ý phát huy tác dụng, nên hai tên đó cuối cùng cũng ngoan ngoãn khai hết.

 

Theo lời chúng kể, chúng chỉ là hai kẻ tép riu, chuyên việc vặt. Bình thường chúng sống ở khu Hôi Hẻm, nếu nhiệm vụ, sẽ đặt tờ giấy ghi nhiệm vụ viên gạch thứ ba ở hàng thứ năm của bức tường cuối hẻm.

 

Hai kẻ đó mỗi tối khi ngủ đều kiểm tra một , thấy giấy là lập tức hành động.

 

Nhiệm vụ chính là ám sát Thịnh Quốc Lương và Trịnh Thục. Hai tên nhận nhiệm vụ ba ngày . Chúng mất một ngày để dò la tin tức về Thịnh Quốc Lương trong làng, thêm một ngày chuẩn kế hoạch, và ngày cuối cùng, cũng chính là hôm qua là lúc chúng tay.

 

Thịnh Ý hỏi điều nghi ngờ:

“Vậy là ai trong thôn tiết lộ thông tin cho bọn chúng?”

 

Trần Diễn xem lời khai, đáp:

“Là bà Lý.”

 

Thịnh Ý sớm đoán như .

“Trường hợp , thể xem bà là đồng phạm để bắt ?”

 

Trần Diễn lắc đầu:

“Bà Lý mục đích thật sự của bọn họ, sợ là .”

 

Thịnh Ý gật đầu, thêm gì nữa.

 

Trên đường về bệnh viện huyện, Thẩm Cố Thanh thấy cô im lặng bèn an ủi:

“Đừng sợ, chuyện nhất định sẽ điều tra . Vài hôm nữa sẽ cho canh ở đầu con hẻm đó, xem bắt kẻ đặt giấy .”

 

Thịnh Ý lắc đầu:

“Vô ích thôi. Hai tên bắt, chắc chắn . Hơn nữa, đoán tự tay đặt giấy, mà sai khác .”

 

Thẩm Cố Thanh trầm ngâm, cảm thấy phân tích của cô lý.

 

Hai im lặng tiếp.

 

Đột nhiên Thịnh Ý khựng :

“Hỏng , còn bác của !”

 

Cô vội chạy đến bưu điện, gọi điện cho Lưu quản sự, kể bộ sự việc.

 

“Chú Lưu, phiền chú báo cho bác và hai của , bảo họ hết sức cẩn thận.”

 

Lưu quản sự cũng nghiêm mặt:

“Cô yên tâm, mấy hôm nay sẽ cho tăng cường tuần tra.”

 

Thịnh Ý dặn thêm vài câu mới cúp máy.

 

Thẩm Cố Thanh chờ cô gọi xong mới hỏi:

“Cô nghi ngờ chuyện cố ý nhắm nhà họ Thịnh?”

 

Thịnh Ý gật đầu:

chỉ đoán thôi. Đợi xem bên bác xảy chuyện gì thì sẽ .”

 

Không ngờ hai ngày , đúng là Lưu quản sự gọi điện đến.

 

“Thịnh Ý, cô quả sai. Có hai kẻ định tay với nhà bác của cô, may của phát hiện. Chúng liều mạng xông , may mà bác cô cảnh giác sẵn, nên ai thương. Ông đang ở đây, để cho ông chuyện với cô.”

 

Giọng Thịnh Quốc Xương từ đầu dây bên vang lên:

“Tiểu Ý, bên con đừng lo, chúng đều cả. Ba con ?”

 

“Ba con trúng mưu kế, suýt nữa gặp chuyện, nhưng giờ . Bác, vẫn nên cẩn thận, e là bọn chúng chịu dừng .”

 

Những lời , Thịnh Quốc Xương đều ghi nhớ kỹ.

 

Cúp máy xong, Thịnh Ý trầm tư. Nhà họ Thịnh giờ sa sút đến mức , mà vẫn hại họ, rốt cuộc là vì lý do gì?

 

Cô nghĩ mãi vẫn . Vì vụ quá nhiều điểm mờ ám, Thịnh Ý đành tạm gác .

 

Về đến phòng bệnh, cô kể suy đoán cho ba , chủ yếu để họ luôn cảnh giác.

 

Thịnh Quốc Lương cũng hiểu nổi ai tay với , nhưng vẫn lời con gái, cẩn thận hơn.

 

Một tuần , Thịnh Quốc Lương xuất viện, Trịnh Thục cũng cùng trở về thôn.

 

Cả tuần qua, Thịnh Ý đều ở bệnh viện chăm sóc hai . Khi họ về làng, cô liền đến tìm Lưu trưởng thôn để bàn việc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-189-co-nguoi-nham-vao-nha-ho-thinh.html.]

 

Bác Hoa tò mò hỏi:

“Vậy còn Tiểu Cố? Sao thấy ?”

 

Thịnh Ý đáp:

“Anh về , mấy hôm kỳ nghỉ hết hạn nên việc.”

 

Chu Hồng bên cạnh vài câu, trong lòng khỏi thấy tiếc nuối.

 

Lưu trưởng thôn cũng hỏi:

“Ba cháu giờ chứ? Họ thương, cứ để họ nghỉ ngơi ở nhà . Chuồng bò điều kiện tệ lắm, để họ dọn sang ở căn phòng của trạm y tế cũ , chỗ đó vẫn còn trống.”

 

Đợi Lưu trưởng thôn xong, Thịnh Ý mới kể chuyện .

 

“Xin bác Lưu, đều là do cháu phiền bác .”

 

Sắc mặt Lưu trưởng thôn trở nên nghiêm trọng:

“Có gì mà phiền, nhưng theo như cháu , ba cháu đây? Loại chuyện khó mà phòng .”

 

Thịnh Ý nghĩ một lát đáp:

“Bên cạnh khu thanh niên trí thức một mảnh đất trống, cháu dựng tạm ba gian nhà ở đó, để ba dọn đến sống.”

 

Lưu trưởng thôn gật đầu:

“Cách đó cũng , chỗ đó hẻo lánh lắm, dù bọn tay cũng dễ .”

 

Thịnh Ý vẫn lo lắng:

“Cháu chỉ sợ ảnh hưởng đến trong thôn thôi.”

 

Lưu trưởng thôn xua tay:

“Không cả. Trong thôn ch.ó giữ, chuồng bò thì xa, bọn chúng mới cơ hội tay. Nếu chuyển sang chỗ cháu , đến nơi thì ch.ó sủa om sòm .”

 

Nghe , Thịnh Ý mới yên tâm.

 

Nói , Lưu trưởng thôn liền huy động mấy trong thôn dựng nhà giúp.

 

Mười ngày , nhà Thịnh Quốc Lương dọn ở.

 

Phòng chính để ông bà Trịnh ở, gian đông cho vợ chồng Thịnh Quốc Lương, gian tây thì để vợ chồng Lục Văn Phương.

 

Tuy là nhà mới dựng, diện tích cũng lớn, nhưng trong thôn đều hiểu cảnh nên ai dị nghị.

 

Về phần Thịnh Quốc Lương và mấy nhà, họ đều mừng rỡ, dù ở đây cũng thoải mái hơn chuồng bò nhiều.

 

Nhà ngay cạnh khu thanh niên trí thức, nên việc Thịnh Ý sang thăm nom cũng tiện hơn.

 

Sau vụ việc , Thịnh Ý ba những việc nặng nữa. Con ai cũng nỗi lòng riêng, cô sợ nếu họ tản việc mỗi một nơi, kẻ thừa cơ tay.

 

Nghĩ , Thịnh Ý liền đến gặp Lưu trưởng thôn bàn bạc:

“Bác Lưu, ông ngoại cháu đây ở Kinh thị là một danh y nổi tiếng, cháu để ông cùng cháu khám bệnh ở trạm y tế. Bác yên tâm, tiền công của ông cháu sẽ do cháu trả.”

 

“Còn cháu với bà ngoại, cháu họ phụ nấu cơm cho nhóm thanh niên trí thức. Nguyên liệu thì do thôn cung cấp, tiền công tính cho thôn, chỉ cần lo cơm ăn cho họ là .”

 

Lưu trưởng thôn khoát tay:

“Những chuyện dễ thôi. Ông ngoại cháu khám bệnh, cứ tính cho ông mười công điểm mỗi ngày. Mẹ cháu với bà ngoại nấu cơm thì bốn công điểm một một ngày. Còn ba cháu, sức khỏe vẫn hồi phục, cứ để ông nghỉ thêm. Về phần cô và dượng cháu, bác sẽ sắp xếp cho họ việc nhẹ, cháu cứ yên tâm.”

 

Thịnh Ý ngại ngùng, nhưng giúp nhà một chỗ định cũng gì sai.

 

Cô trở về báo tin cho cả nhà. Hôm nay họ dọn nhà xong, nên .

 

Nghe xong, Trịnh Thục chút do dự:

“Như khi nào ? Lỡ đội cải tạo đến kiểm tra thì…”

 

Thịnh Ý mỉm :

“Mẹ đừng lo. Đội cải tạo ở tận huyện, cách xa thôn Tiểu Ngưu, họ tới . Hơn nữa, lúc Thẩm Cố Thanh ghé qua đó chào hỏi . Nếu vẫn thấy bất an thì con sẽ giúp thêm nhiều việc cho thôn để bù , chứ ạ?”

 

Ông ngoại cũng lên tiếng:

“Cứ lời Tiểu Ý .”

 

Vậy là chuyện quyết định như .

 

Tửu Lâu Của Dạ

Nói xong, Thịnh Ý về khu thanh niên trí thức, nhưng đến cửa, cô liền bắt gặp một ngờ sẽ gặp ở đó.

 

 

 

Loading...