Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 199: Công Việc Đã Được Xác Định
Cập nhật lúc: 2025-12-08 05:55:24
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh Ý tất nhiên hiểu rõ:
“Dì yên tâm, nếu năng lực, dì xử lý thế nào thì cứ thế .”
Nghe Thịnh Ý , phụ nữ mới thở phào nhẹ nhõm. Lúc nãy chỉ là buột miệng một câu, xong cũng thấy hối hận. Giúp khác tìm việc là chuyện dễ rước phiền phức, may mà cô gái hiểu chuyện, nếu thì về nhà cũng khó mà giải thích với lão Chu nhà .
Thịnh Ý trò chuyện với phụ nữ thêm một lúc, thấy bà mới rời đến bệnh viện huyện.
Hà Tĩnh việc từ khi phó viện trưởng Thôi thăng lên viện trưởng. Không những thế, bệnh viện còn cấp cho cô một khoản bồi thường xem như an ủi vì đình chỉ oan. Hà Tĩnh cũng khá hài lòng với kết quả .
Thấy Thịnh Ý đến, hai đều vui.
Từ lúc Thịnh Ý xuất hiện ở bệnh viện huyện, miệng của Thôi Đồng, cô gái mồm mép lanh lợi gần như dừng , chỉ Hà Tĩnh thỉnh thoảng mới thêm vài câu.
Thịnh Ý họ chuyện , bầu khí giữa ba vô cùng hòa hợp.
Không ai nhắc đến Mạnh Cẩn Chu, Thôi Đồng lập tức nhăn mặt:
“Cô đừng nhắc đến nữa, giờ còn thích chút nào .”
Hà Tĩnh trêu chọc:
“Không đây là ai vì phó trưởng khoa Mạnh mà còn thấy chướng mắt với Thịnh Ý cơ đấy.”
Thôi Đồng đỏ bừng cả mặt, che mặt :
“Trời ạ, lúc đó là do còn trẻ, ngây thơ lắm. Giờ thì hiểu chuyện . Ba đúng, theo Thịnh Ý mới học điều . Này nhé, mới theo cô mấy hôm mà điều lên trợ lý cho y tá trưởng, học việc cùng chị đó!”
Thôi Đồng tự hào chống nạnh, Thịnh Ý kinh ngạc cô một cái :
“Lợi hại thật, thì cố gắng học cho , mai thăng y tá trưởng luôn đó.”
Hà Tĩnh chen :
“Thôi Đồng chịu khó lắm, cách cư xử, y tá trưởng thích mang cô theo bên cạnh.”
Thôi Đồng chút ngượng ngùng:
“Thật cũng nhờ ba quen nên mới sắp xếp như .”
Thịnh Ý mỉm , gì thêm. Gia đình là chỗ dựa, cũng là một phần năng lực của bản , gì hổ.
“ gặp trưởng khoa Tân , ở tám chuyện với hai cô nữa.”
Thịnh Ý đồng hồ, tính gặp ông một lát về thôn Tiểu Ngưu.
Hà Tĩnh và Thôi Đồng tuy nỡ nhưng vẫn để cô .
Mọi việc ở bệnh viện xử lý xong, Thịnh Ý liền thôn.
Chuyện phụ nữ sẽ giúp giới thiệu việc , Thịnh Ý kể với bác Hoa Lưu trưởng thôn, sợ rằng đó chỉ là lời xã giao, hoặc lỡ đổi gì khiến vui mừng hụt.
Không ngờ hai ngày , Thịnh Ý thật sự nhận một bức điện tín, là do phụ nữ gửi đến, rằng việc sắp xếp xong, bảo mà Thịnh Ý nhắc tới đến cuối tháng đến trạm cơ giới báo danh. Nếu biểu hiện thì sẽ nhận chính thức.
Thịnh Ý vui mừng khôn xiết, vội đem tin với bác Hoa.
Bác Hoa ban đầu còn tin nổi, đến khi Thịnh Ý nhắc nhắc mấy mới kịp phản ứng:
“Để bác báo tin cho ông Lưu với Hải Quân, chuyện thế , Tiểu Ý , thật cảm ơn cháu thế nào cho đủ.”
Bác Hoa xúc động lắp cả lời. Thịnh Ý chỉ mỉm , giục bà mau báo cho gia đình .
Khi Lưu trưởng thôn và Lưu Hải Quân tin, cả hai đều ngỡ ngàng:
“Mẹ, thật ? Làm ở trạm cơ giới thật ?”
Bác Hoa tươi đến nỗi khép miệng:
“Còn giả chắc! Tiểu Ý mà thì sai .”
Lưu trưởng thôn là bình tĩnh nhất, nhưng cũng giấu nổi niềm vui, đến híp cả mắt:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-199-cong-viec-da-duoc-xac-dinh.html.]
“Tiểu Ý cuối tháng báo danh, mà giờ cũng gần cuối tháng . Thế , ngày mai con bắt đầu thu xếp đồ đạc, sớm một ngày lên huyện thuê nhà khách ở tạm. Đến lúc phân việc chắc cũng ở trạm cơ giới thị trấn thôi.”
Ông Lưu còn nhớ mấy hôm nữa một thanh niên ở trạm cơ giới thị trấn điều nơi khác, con trai của chủ tịch thị trấn cũng đang chạy chọt để đó, ngờ cuối cùng con giành mất chỗ.
Cả nhà bác Hoa mừng đến tả nổi. Thịnh Ý bên cũng vui lây, trong lòng cảm thấy ấm áp vô cùng.
Vài hôm , Lưu Hải Quân lời ba , sớm một ngày đến huyện, ở nhà khách.
Lưu trưởng thôn thấy việc hệ trọng, yên tâm để con một nên theo.
Hai cha con suốt hai ngày thấy về, bác Hoa ở nhà sốt ruột đến mức yên.
Có việc gì việc gì, bà đều tìm Thịnh Ý than vãn:
“Không hai cha con nó , hai ngày mà thấy bóng dáng .”
Thịnh Ý đoán việc chắc tám chín phần là thuận lợi, nếu thì họ về từ sớm, nhưng cô cũng dám chắc, chỉ an ủi:
“Chắc mai là về thôi mà bác. Dù thành , chuyện cũng là cái duyên, chúng cứ bình tâm mà chờ.”
Bác Hoa nghĩ cũng đúng, khẽ gật đầu:
“May là bác cho ai trong thôn , lỡ thành cũng sợ mặt.”
Nghĩ , trong lòng bà nhẹ nhõm hẳn.
Quả nhiên, sáng hôm , hai cha con ông Lưu về đến nhà.
Thấy họ ai nấy đều tươi rói, bác Hoa liền linh cảm , nhưng vẫn dám khẳng định. Bà đợi họ bước trong nhà mới hỏi:
“Sao ? Thành công ? Hai cha con chứ, đừng úp mở nữa.”
Ông Lưu chỉ con trai, bảo:
“Để nó tự .”
Lưu Hải Quân cũng rạng rỡ, gãi đầu :
“Con gặp trạm trưởng trạm cơ giới , ông kiểm tra con một hồi, con việc, bảo con tạm thời ở phân trạm thị trấn. Nếu , thể điều đến huyện.”
Nghe đến đây, ông Lưu vội xua tay:
“Khoan , con đừng nghĩ xa thế. Lời lãnh đạo chỉ để thôi, đừng coi là thật. Có thể ở phân trạm thị trấn là lắm . Đừng tham quá mà lỡ dở đường .”
Bác Hoa vui đến phát , nhưng vẫn phụ họa theo:
“Ba con đúng đó. Được trạm trưởng khen là quý , nhưng con cứ yên phận việc cho . Con công việc đều nhờ Tiểu Ý giúp đỡ, đừng để con bé khó xử.”
Lưu Hải Quân nghiêm túc gật đầu, chắc nịch:
“Ba yên tâm, con ý gì khác . Con chỉ việc chăm chỉ, thì sớm muộn gì cũng ngày thăng chức.”
Ông Lưu và bác Hoa đều gật đầu lia lịa, chí .
Bác Hoa cảm động rơi nước mắt. Trước đây, bà từng nghĩ thằng con lấy Chu Hồng, con bé tai họa đó thì đời con trai coi như tiêu , nào ngờ giờ xoay chuyển , ly hôn xong còn công việc định.
Bà lau nước mắt :
“Giờ lương thực của Hải Quân chắc chuyển về trạm thị trấn nhỉ?”
Ông Lưu gật đầu:
“Từ nay nó cũng là lương tháng .”
Tửu Lâu Của Dạ
Nghe , cả hai vợ chồng đều con trai, thấy con trai tươi như nở hoa. Đời đúng là đến mức khiến thấy như đang mơ.
Công việc của con trai chắc chắn, bác Hoa liền mời cả làng ăn mừng.
Bà gọi vài nhà quen, thêm mấy họ hàng, còn những ai kịp mời thì bà gửi kẹo sang chia vui.
Buổi tiệc tuy lớn, nhưng hiểu nhà họ Chu ở làng bên cạnh tin.